Sau đó, Tiêu gia quân cho Ô Tháp một cơ hội thở dốc nào, một đường trường khu trực nhập thẳng đến Hoàng Long.
Ô Tháp vốn một đại quốc, bởi vì vị trí hẻo lánh, lương thực phần lớn là thịt, nên lực lượng đơn lẻ của họ cao hơn binh lính Đại Chu, nhưng nhân chiếm ưu thế.
Giờ đây, binh lính Đại Chu cơm no áo ấm, thực lực cũng tăng lên đáng kể, sức chiến đấu đương nhiên cũng mạnh hơn bội phần. Hơn nữa, vì thù hận năm xưa, Tiêu Hoài Viên chuẩn kỹ lưỡng suốt năm năm ròng. Hiện giờ quân một lòng, ý định thề bỏ qua cho đến khi diệt vong Ô Tháp, việc đều diễn suôn sẻ ngoài sức tưởng tượng.
Khi tin chiến thắng truyền đến kinh đô, trùng hợp , kinh đô cũng đang tổ chức lễ kỷ niệm quốc.
Tiêu phu nhân xúc động kìm , lập tức sửa soạn lễ vật lên chùa tạ ơn thần linh.
Tiêu phu nhân tin Phật, hoặc lẽ hẳn là tin, chỉ là tìm cho một niềm an ủi. Bồ Tát trong tiểu Phật đường nhà bà là thỉnh về từ ngôi chùa hương khói thịnh vượng nhất kinh đô.
Mấy năm đó, bà tâm bệnh hành hạ, giày vò như trúng tà, niềm an ủi duy nhất chính là bái Phật.
Bà luôn hy vọng một ngày nào đó, ông trời thể trả trượng phu, nhi tử và con rể về cho bà.
Giờ đây, dù bà còn những cơn ác mộng tra tấn nữa, nhưng việc nhi tử và nữ nhi thể bình an trở về từ chiến trường, còn báo thù cho lão nhị, lão tam và lão tứ (con rể), đó là chuyện vui mừng lớn lao nhất. Bà lập tức tạ ơn thần linh.
Việc Tiêu phu nhân nguyện ý khỏi cửa tất nhiên là chuyện . Tạ Thanh Vân với phận Thiếu phu nhân, sốt sắng lo liệu chu cho chuyến hành hương .
Trừ Tiêu Hoài Khang, bộ chủ tử Tiêu phủ đều ngoài cùng bà.
Bao gồm ba đứa trẻ Đông Đông, Uyển Nhi và Tiêu Bình Thịnh. Yến Thu Xuân tất nhiên cũng cùng đoàn.
Quý tộc bái Phật đương nhiên cần bộ từ thành đến các ngôi đền ngoài thành như những thường dân. Họ chỉ cần xe ngựa đến tận chân núi mới xuống xe để bộ.
Yến Thu Xuân khoan thai bước xuống xe ngựa, phát hiện hương khói của ngôi chùa quả thật cực kỳ thịnh vượng.
Chỉ riêng chân núi nhiều , cùng với nhiều hòa thượng, đạo sĩ lập quầy xem bói ở bên cạnh. Nam nữ già trẻ lui tới tấp nập như trẩy hội, nhưng ai lớn tiếng ồn ào, tất cả đều giữ lễ.
Một sùng đạo còn sẽ ba quỳ chín lạy, vô cùng thành kính lên.
Ngay đó, Đông Đông, đầu đến đây, cũng vội vã bước xuống xe ngựa. Chiếc túi vải phồng to quấn quanh eo trông khá dễ thấy. Cậu bé vội vàng dùng một tay che , đôi mắt bên ngoài, kinh ngạc cảm thán : “Oa, thật nhiều !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phao-hoi-nu-xuyen-thanh-dau-bep-cua-tieu-tuong-quan/chuong-217.html.]
Đám Yến Thu Xuân đương nhiên thẳng lên.
Một nha thể lực hỗ trợ Tiêu phu nhân. Những khác thì cố gắng tự , ba đứa trẻ cũng cố gắng tự bước tiếp, mỗi khi mệt thì xuống uống chút nước tiếp.
Đi nửa đường, đám xuống nghỉ ngơi một lúc. Khi đợi đến lúc chuẩn tiếp thì Uyển Nhi và Đông Đông chịu nổi nữa, sức cùng lực kiệt.
Yến Thu Xuân quanh một vòng, ngay cả các nha theo cũng kiệt sức, tay chân run rẩy. Nàng khỏi lo lắng: Hai đứa nhỏ giải quyết đây?
Nghi vấn còn đặt , Yến Thu Xuân thấy Tiêu Hoài Ngân sửa sang y phục, xắn tay áo lên, dáng càng thêm gọn gàng, dứt khoát. Nàng quỳ xuống, ôm lấy Đông Đông.
“Tam tiểu thư, …” Yến Thu Xuân còn lo lắng.
Giây tiếp theo, cô nương dáng yểu điệu dùng sức một cái, nhẹ nhàng nhấc bổng tên tiểu mập mạp còn nặng hơn cả Uyển Nhi lên. Sau đó, nàng sang Tiêu Bình Thịnh : “Bình Thịnh, con ôm Uyển Nhi .”
“Vâng!” Tiêu Bình Thịnh ngoan ngoãn gật đầu, cũng nhẹ nhàng bế Uyển Nhi lòng.
Yến Thu Xuân mà trợn tròn mắt.
Trước nàng từng thử ôm Uyển Nhi !
Đương nhiên là thành công, ngược còn tiểu nha đầu nhạo một trận.
Tạ Thanh Vân tới, híp mắt : "Ta với ? Hầu hết tử Tiêu gia đều luyện võ, chẳng bao lâu nữa Uyển Nhi cũng sẽ tập võ. Đến lúc đó, coi chừng nó còn mạnh hơn cả đấy."
Yến Thu Xuân yên lặng khép cằm đang kinh ngạc của , thành thật : “Muội cũng học theo.”
Chẳng trách Tam tiểu thư Tiêu gia thể dùng roi đ.á.n.h vị hôn phu tiền nhiệm của đến kêu cha gọi . Trước đây nàng luôn cảm thấy thể nào tin , dung mạo Tiêu Hoài Ngân, quả thực giống hệt một nữ nhân dịu dàng thục đức, tuy thanh lãnh bằng Tống Minh Đường, nhưng cũng gần tương tự.
Không ngờ nàng một mặt mạnh mẽ như thế !
Tạ Thanh Vân khúc khích: “Được, ghi nhận yêu cầu của . Chờ Uyển Nhi bắt đầu học võ, sẽ thỉnh cầu sư phó dạy cho nữa.”
Yến Thu Xuân ho nhẹ một tiếng, lập tức thu hồi ý định: “Muội đùa thôi. Muội yếu, tuổi lớn, e rằng thích hợp nữa.”