Mời Quý độc giả  bên 
 
để tiếp tục   bộ chương truyện!
 
Từ ma ma vội vàng gật đầu, đoạn thận trọng hỏi: "Để lửa như thế  liệu  đủ  ạ?"
 
“Đủ !” Yến Thu Xuân lau tay. “Trưa nay ăn thanh đạm một chút, đợi đến tối hẵng dùng bữa thịnh soạn hơn!”
 
Thủy Mai gật đầu, ánh mắt  liếc  chiếc nồi. Nàng nghi hoặc, chẳng lẽ tiểu thư thật sự chế biến món ? Nàng nhớ mang máng tiểu thư nhà  vốn là  ưa sạch sẽ mà? Song, nỗi hoài nghi  nhanh chóng tan biến trong giấc ngủ trưa.
 
Sinh hoạt của Yến Thu Xuân cực kỳ quy củ. Nàng dùng bữa đúng giờ giấc, sáng trưa tối đều như một. Giờ đây, chỉ cần là những món nhất định  tự tay , những việc còn   khi truyền dạy cho Từ ma ma, bà  đều  thể chế biến thành thạo. Nhờ , ngoài việc ăn uống, nàng  thể dành phần lớn thời gian rảnh rỗi cho việc  sách và nghỉ ngơi.
 
Sau bữa trưa hàng ngày, Yến Thu Xuân thường  sách một lát  mới chợp mắt. Hôm nay cũng  ngoại lệ.
 
Chủ nhân đang nghỉ ngơi, đám  Thủy Mai cũng  thể thư thả. Yến Thu Xuân nghỉ ngơi tại phòng trong, nơi vốn là chỗ cho nha  trông nom. Tuy nàng  cần, nhưng vì chỗ ngủ của Thủy Mai   tiện nghi bằng nên nàng để nha   nghỉ  ngay tại đây.
 
Lúc , tiểu thư  sớm an giấc, còn Thủy Mai là  hầu nên cần thu dọn, sửa sang  thứ xong xuôi mới dám chợp mắt. Lần  nàng chậm trễ mất một khắc.
 
Cũng cách biệt một khắc, Yến Thu Xuân  ngủ say  giường, nhưng Thủy Mai  mới bắt đầu cảm thấy buồn ngủ, mơ hồ nhắm mắt  ngủ  , nàng  chợt ngửi thấy một mùi hương phảng phất. Mùi thơm  thoang thoảng mà  nồng nàn lạ lùng. Thật khó để diễn tả, tựa như sự hòa quyện của nhiều loại nguyên liệu,   đủ độ béo ngậy của thịt thà.  chẳng mấy chốc, hương thơm càng lúc càng đậm đà. Nó nồng nặc đến nỗi Thủy Mai dù  mệt rã rời cũng   nhắm mắt nổi. Đầu óc nàng vì mùi thơm mà hoạt động hết công suất, trong tiềm thức liên tục tự hỏi, mùi hương  từ  mà ?
Phạm Khắc Hiếu
 
Không  trải qua bao lâu, Thủy Mai rốt cục cũng chìm  giấc ngủ, nhưng trong mộng, nàng  vẫn  mùi hương  ngự trị, đầy đủ các loại món ngon nàng mới nếm qua, nhưng nàng ăn  , ăn  . Khi tỉnh giấc,  những tia nắng xuyên qua mái hiên, nàng mới nhận  đó chỉ là một giấc mộng, duy chỉ  hương thơm phảng phất quanh đây là  thật.
 
Thủy Mai  bầu trời bên ngoài, mơ hồ tính toán thời gian. Nàng ngủ   một lúc, sắc trời cũng   gì  đổi lớn, nhưng nàng    thể ngủ tiếp  nữa, bèn nhẹ nhàng  dậy!
 
Lúc , các nha  khác cùng Từ ma ma đều đang xúm xít  cửa phòng bếp, ngóng  chiếc nồi đang bốc hương thơm ngào ngạt. Ngoài họ , những nha  khác trong viện,  lẽ đều  hấp dẫn bởi mùi vị , cũng  chen chúc ngoài cửa mà   bên trong. Trận thế xem   phần lớn. Dù sân viện  thường xuyên    , nhưng hiếm khi nào  tụ tập đông đúc đến !
 
Thủy Mai vẻ mặt thất thần  tới: "Từ ma ma,  chuyện gì xảy  ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phao-hoi-lam-bep-tuong-quan-dung-an-tim-ta/chuong-75.html.]
 
Từ ma ma vội lau khóe miệng, nơi suýt chút nữa  chảy nước dãi, chỉ  chiếc nồi vẫn đang sùng sục, kinh ngạc than thở: “Món mới tiểu thư nấu đây, càng lúc càng thơm lừng, khiến      yên!”
 
Thủy Mai kinh ngạc thốt lên: “Là cái gì thế?” Nàng thầm nghĩ: Nước luộc lòng lợn thôi mà,    thể thơm đến nhường ?
 
Nàng nuốt nước bọt,  thể tin , nhưng nàng  thừa nhận, ngay cả nàng cũng tham ăn đến mức   ngủ . Mấy ngày nay nàng   ăn  nhiều món ngon!
 
Trong lúc hai  họ đang bàn tán, những  xung quanh cũng lắng tai  ngóng, nhưng  nhận  câu trả lời thỏa đáng, bèn  lượt hỏi: "Thủy Mai, tiểu thư nhà ngươi đang chế biến món gì ? Thơm quá đỗi!"
 
"Phải đấy, là món gì mà hương vị  mê  đến thế!"
 
"Chủ tử nhà  vốn đang nghỉ trưa, nhưng mùi hương thơm như  khiến  cũng  thể  yên, lập tức phái  đến đây xem thử!”
 
Một nha  khác nhỏ giọng : "Bình Nghiêm thiếu gia cũng  chịu  mùi thơm , ngài   sách cũng   nổi nữa , Tam tiểu thư giục  tới hỏi một chút!"
 
Sắc mặt Thủy Mai cứng đờ. Không ngờ mùi hương   hấp dẫn   đến , đặc biệt là Bình Nghiêm thiếu gia...
 
Đối mặt với  nhiều câu hỏi của nha , sắc mặt Thủy Mai càng thêm cứng đờ. Làm  để trả lời đây. Nếu  là nội tạng lợn thì liệu họ  dám ăn món  ? Nếu  ngoài ý , Bình Nghiêm thiếu gia hẳn   rõ đây là nội tạng lợn, e rằng ngài  tuyệt đối sẽ  động đũa. Thủy Mai thở dài một tiếng. Nàng tin rằng Yến Thu Xuân sẽ   dối, nên quyết định thành thật: “Đây là món  chế biến từ lòng lợn, bao gồm đại tràng và  dày lợn.”
 
Nghe Thủy Mai  xong, sắc mặt của đám    lập tức  đổi,  kẻ lắp bắp khen: “Quả nhiên là như ! Yến cô nương tài tình thật,  thể chế biến nội tạng lợn thành món ăn thơm ngon đến thế!”
 
"Ài, quả thật là kỳ diệu.  ,  nhớ   còn  việc gấp  , xin phép về  đây."
 
“Phu nhân còn đang chờ ,    ngay…”
 
Chẳng mấy chốc, họ rời  từng  một. Khi Yến Thu Xuân mở mắt  giữa hương thơm tẩm ướp đậm đà, nàng liền  thấy dáng vẻ uể oải của Thủy Mai và Từ ma ma.