Mời Quý độc giả  bên 
 
Phạm Khắc Hiếu
để tiếp tục   bộ chương truyện!
 
“Được.” Tiêu Hoài Khang mỉm  gật đầu: “Hương vị thật thơm,   càng thấy hấp dẫn. Không  Yến tiểu thư  học  tài nghệ  từ nơi nào?” Khi  đang , nha  bưng đồ ăn lên,  lập tức múc đầy một muỗng, nhắm mắt  khẽ ngửi một cái, vấn đề  hỏi dường như chỉ là lời hỏi thăm tùy tiện. Yến Thu Xuân đang đợi lấy thìa để nếm thử thịt gà và nấm hầm,  , nàng theo bản năng đáp: “Là  theo...” Nàng dừng  một chút,   tiếp: “Theo nhiều  học,   vị sư phụ nào cố định. Dù  ai   gì  liền học, cũng xem qua nhiều sách ghi chép. Có lẽ do  cũng  chút thiên phú nên  vui thích việc bếp núc .” Nàng mỉm , trong lòng  chút chột . Ban đầu, kỹ năng nấu ăn của nàng chỉ ở mức khá, dường như nhờ  vận may. Sau  nàng mới nghiêm túc học hỏi để ghi  các công thức, càng may mắn hơn là nhờ  thời đại mà tri thức  truyền bá rộng khắp.
 
Phải  rằng, hầu hết những kiến thức nàng  tìm tòi đều  thu thập từ nguồn thông tin vô tận. Nàng  khổ công nghiên cứu, miệt mài luyện tập mới   tài trù nghệ xuất chúng như hôm nay. Trong khi tâm tư nàng vẫn còn nặng trĩu vì nỗi dằn vặt, nàng  hề   rằng Tiêu Hoài Khang đang  ở ghế chủ vị  đổi sắc mặt. Hắn dè dặt gắp một miếng thịt gà mềm, nhã nhặn đưa  miệng, định bụng nếm thử  hỏi câu tiếp theo.  miếng thịt  chạm lưỡi,   quên khuấy câu hỏi  chuẩn  từ .
 
Thịt gà  chặt thành khối vuông vắn, chỉ nhỉnh hơn ngón tay cái một chút. Hầm kỹ với đủ loại nấm, hương vị  hòa quyện đậm đà. Nhờ nhiệt lượng lớn, nước dùng đặc sệt nhưng thịt  nhừ rục, khi gắp miếng thịt lên vẫn thấy lớp nước sốt óng ánh bám quanh. Vị nước cốt sánh đậm, hương thơm lan tỏa tức khắc kích thích vị giác, một sự mỹ vị khó  ngôn từ nào diễn tả nổi.
 
Tiêu Hoài Khang bỗng chốc quên  thi thư lễ nghĩa,  thể tìm  từ ngữ thích hợp nào để tán thưởng. Hắn chợt hiểu  điển cố "nhất nhật tam bách khỏa lệ chi" (ăn ba trăm quả vải một ngày). Trước đây  vẫn luôn thắc mắc, vải thiều ngon đến mấy mà  thể ăn ba trăm quả?  lúc ,   : dù  ba trăm bát canh ,  cũng  thể nuốt trọn!
 
Món  tuy  đậm màu, hương thơm nồng nàn, nhưng  ít cay hơn hẳn những món nàng từng trổ tài  đây. Song, từ hương vị của nước cốt đến thớ thịt gà đều quá đỗi tuyệt vời, khiến  đắm chìm,  còn tâm trí  mà thưởng thức bất cứ sơn hào hải vị nào khác, chỉ  cắm cúi  món ăn  mắt!
 
Sau món canh khai vị là thịt gà ninh nhừ. Do quản gia   ý, chuẩn  loại gà non chừng hai, ba tháng tuổi, nên thịt vốn  mềm mại,  hề  dai  già. Cắn nhẹ một miếng, thịt  tan ngay trong miệng, vị ngọt thơm nức mũi. Chất nước tiết  từ thịt khi nhai còn ngọt thanh hơn cả nước dùng ban đầu. Vị ngon  khó cưỡng, Tiêu Hoài Khang  thèm đoái hoài đến các món khác, vội vã gắp tiếp miếng thứ hai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phao-hoi-lam-bep-tuong-quan-dung-an-tim-ta/chuong-67.html.]
 
Cùng chung tâm trạng  còn  hai nữ nhân  cùng bàn là Yến Thu Xuân và Tạ Thanh Vân. Yến Thu Xuân vốn định thương lượng một  việc với Tạ Thanh Vân. Nàng nghĩ, còn tới ba tháng nữa cửa hàng gà rán mới mở, chẳng  lãng phí thời gian ? Chi bằng dọn dẹp   một cửa hàng bán đồ om !  giờ đây, Tạ Thanh Vân   còn tâm trí nào để suy xét chuyện kinh doanh nữa. Món ăn quá đỗi ngon miệng, nàng chỉ  thưởng thức mỹ vị ,  chuyện bàn bạc cứ để !
 
Trong khi dùng bữa, Yến Thu Xuân thấy dường như vẫn  thỏa mãn. Nàng bảo   dùng cơm trắng, mỗi  một bát. Nàng lấy thìa múc một muỗng canh nóng màu nâu đổ lên cơm, nước canh thấm  khiến hạt cơm trắng tinh lập tức nhuốm màu vàng nâu, hương vị thơm ngon của nước cốt hòa quyện cùng hương gạo dâng lên nồng nàn.
 
Yến Thu Xuân dùng chiếc thìa nhỏ múc một miếng cơm. Hạt cơm thấm đẫm nước canh, vị mặn ngọt hài hòa, quyện cùng vị thơm bùi của gạo. Chỉ riêng món  thôi cũng đủ để nàng đ.á.n.h chén vài bát!
 
Thấy nàng ăn ngon miệng như , Tạ Thanh Vân hiếu kỳ  theo. Yến Thu Xuân nhận  ánh mắt của nàng , liền trấn an: "Thiếu phu nhân, tỷ cũng nên thử cách . Cơm ăn như   ngon miệng, món nước súp  quả là tinh túy!"
 
Hương vị của thịt gà và nấm   cô đọng    trong nước súp, thật sự là cực phẩm!
 
Tạ Thanh Vân mỉm  đáp: "Được,   cũng thử xem." Nàng cũng  theo, nhưng e sợ quá đậm vị, nên chỉ dùng thìa múc một chút nước canh, khuấy đều đủ để thấm ướt một miếng cơm nhỏ.
 
Hương vị quả nhiên  hề nặng nề, thậm chí còn  thanh đạm,  vặn hợp khẩu vị của nàng. Vị ngọt thơm của gạo hòa lẫn cùng vị mặn mà, béo ngậy của nước sốt  giúp cân bằng vị giác,  dịu  sự đậm đà của nước súp ban đầu, khiến món cơm trở nên ngon miệng hơn bội phần.