Mời Quý độc giả  bên 
 
để tiếp tục   bộ chương truyện!
 
Theo lịch âm, cuối năm đầu xuân là lúc giá rét nhất, chỉ sợ khoai lang  c.h.ế.t cóng. Nếu  sự đổ bể, thì món bột khoai lang mà Yến Thu Xuân hằng mong đợi cũng coi như công cốc.
 
 hơn thế là,  khi bọn họ trở về  nhận  một tin mừng: Tiêu Hoài Nga sắp kết hôn.
 
Hơn hai năm qua, Ninh Trác vẫn kiên trì bám trụ kinh thành, ngày ngày cưỡi ngựa theo  Tiêu Hoài Nga, cuối cùng nàng cũng động lòng. Đến  bà mối của Ninh Trác đến cầu hôn thứ hai mươi, Tiêu tiểu thư mới chịu gật đầu đồng ý.
 
Nghe  bà mối cho rằng     thất bại chắc , vốn định trở về liền vội vàng xác nhận : "Vậy là, tiểu thư  đồng ý  ? Ôi chao, xin   xác nhận  giúp  với!"
 
Chuyện  khiến    mãi  thôi trong suốt một thời gian dài. Tiêu phu nhân dở  dở  gật đầu  nữa, bà mối vẫn  dám tin, vội vã vui vẻ đến Ninh gia truyền tin mừng, đồng thời cũng nhận  phần thưởng hậu hĩnh, đủ để mua ngay một cửa hàng tại kinh đô.
 
Sau nghi lễ Tam thư lục lễ (ba  thông báo và sáu  đính hôn), ngày cưới   ấn định  cuối tháng Giêng năm .
 
Mặc dù Tiêu phu nhân mong gả con gái  lâu, nhưng nàng     xuất giá sớm, vẫn cố nán  Tiêu gia để đón trọn cái Tết .
 
Tiêu Hoài Nga   khuê mật  thiết nào, Yến Thu Xuân chính là  đầu tiên. Nàng  lớn hơn Yến Thu Xuân vài tuổi, nhưng hai  tính tình hợp , trò chuyện ăn ý, nhanh chóng trở thành bạn tri kỷ.
 
Bây giờ nàng  sắp xuất giá nên vô cùng bồn chồn, suốt ngày cứ kéo Yến Thu Xuân  trò chuyện. Ngay cả khi vị hôn phu mời  dạo phố, nàng cũng từ chối  .
 
Nhất là khi Tết Nguyên Đán cận kề, thấy ngày thành   gần, Tiêu Hoài Nga càng thêm lo lắng, thậm chí  chút sợ hãi. Nàng thì thầm: "Thật     xuất giá, nhưng cũng  lúc   ở bên cạnh  . Cảm giác đó cũng chẳng tệ. Huynh  lúc nào cũng vui vẻ, và ở bên  ,  chẳng cần bận tâm quá nhiều phiền phức."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phao-hoi-lam-bep-tuong-quan-dung-an-tim-ta/chuong-383.html.]
"  thực sự  sợ, nhỡ    chán ghét vết sẹo  mặt ,  thích nữ nhân khác,  nạp thêm thê  thì    đây..."
 
Yến Thu Xuân thấu hiểu ôm lấy Tiêu Hoài Nga, dịu dàng trấn an: " tỷ còn  gia đình  chỗ dựa mà."
 
Tiêu Hoài Nga chớp chớp mắt, khó hiểu  nàng: "Không  gia đình vẫn luôn ở đó  ?"
 
Yến Thu Xuân : "Đâu  gia tộc nào cũng yêu thương nữ nhi như Tiêu gia chúng . Giả như  một ngày   thật sự  còn trân trọng, tỷ cứ  về. Mẫu  nhất định sẽ che chở cho tỷ,  ? Tỷ xem, chúng   mất mát gì ?"
 
Tiêu Hoài Nga  theo lời nàng, trầm ngâm suy nghĩ hồi lâu, c.ắ.n răng : "Xem   chẳng còn gì để cố kỵ nữa ."
 
Cùng lắm là hòa ly. Nàng   công phu cao cường,   công lao lớn,  ai dám khiêu khích, cũng  cần  sợ hãi bất cứ lời đàm tiếu nào. Sau khi hòa ly, Tiêu Hoài Nga vẫn là Tiêu Hoài Nga,  hề  tổn thất gì. Nàng   đủ  điều kiện để tự tin mà  cần  sợ hãi điều chi.
 
Tiêu Hoài Nga hít sâu một , dùng sức gật đầu: "Muội   đúng!"
 
Phạm Khắc Hiếu
Yến Thu Xuân cong môi , nàng quả thực  may mắn khi  sinh  trong một gia đình như Tiêu gia ở thời buổi : "Vậy bây giờ tỷ  thể tiếp tục giúp   việc chứ?"
 
Tiêu Hoài Nga xắn tay áo: "Không thành vấn đề!"
 
Yến Thu Xuân cũng xắn tay áo  nữa, rửa sạch tay và tiếp tục cắt khoai lang.
 
Một tháng , Tiêu gia  thu hoạch  một mẻ khoai lang lớn,  lượng còn nhiều hơn  mười phần trăm so với những gì nàng nhớ ở thế giới ban đầu.
 
Tiêu Hoài Thanh  báo cáo xong, liền lấy một nửa  khoai lang đưa  quán ăn để chế biến, phần còn  giữ  dùng. Yến Thu Xuân giữ một nửa  khoai lang của  để  giống cho vụ tiếp theo, nửa còn  dùng để chế biến thức ăn.