Yến Thu Huyền nếm thử thật kĩ, ác cảm đối với Yến Thu Xuân trong lòng  càng chồng chất. Tuy Yến gia   gia tộc cường thịnh, nhưng ở kinh thành , món ăn nào mà nàng   từng  thưởng thức qua ? Không . Vậy thì món ăn  chỉ  thể là sự tình cờ mà Yến Thu Xuân mang đến cho nàng .
 
Tiêu gia hành sự  cẩn trọng, phố ẩm thực sẽ phát triển từng bước một, theo thời gian, chỉ sợ sẽ xuất hiện thêm  nhiều những phố ẩm thực như  khắp Đại Chu. Đến lúc đó, tài sản của Tiêu gia sẽ đạt đến mức khiến    đỏ mắt ghen tị.
 
Nếu vị trí đó thuộc về Chu Trạch Cẩn, tất nhiên y chắc chắn sẽ   hơn Tiêu gia. Có tiền tài mới  thể chiêu binh mãi mã. Trước , lúc Tiêu Hoài Thanh  mới tử trận, Tiêu gia như mãng xà mất thủ cấp, thừa cơ đó, quân đội Tiêu gia  nhanh chóng  thu  trong tay y…
 
Nghĩ đến đây, Yến Thu Huyền  ngước mắt  thiếu nữ đang  bên cạnh Tiêu phu nhân.
 
Yến Thu Xuân   chằm chằm, trong lòng  khỏi thấy bất an, khó chịu. Nàng cố nén cảm giác  thoải mái xuống, cầm trái bắp lên, ngấu nghiến c.ắ.n một miếng.
 
Nước sốt hòa quyện với hạt bắp khiến nàng ăn  dừng .
 
Hoài Vương khẽ : “Dường như Hương Quân  thích ăn bắp.”
 
Nàng thuận miệng đáp: “ .”
 
Hoài Vương  cho rằng câu trả lời của nàng nhạt nhẽo, ngược  tiếp tục chuyển sang chuyện khác.
 
Chỉ khi  ai đề cập trực tiếp đến nàng, nàng mới tiện trả lời vài câu, còn khi  tới chuyện khác, nàng  tiếp tục vùi đầu ăn.
 
Buổi chiều hôm nay   việc lâu như  khiến nàng  thể rã rời.
 
Vốn nghĩ chỉ là bữa cơm gia đình  mật giữa hai bên, thế nên nàng mới dẫn theo vài đứa nhỏ tới Tiêu gia dùng bữa chung với vợ chồng Xương Vương. Chẳng ngờ  là dịp quan trọng, quy tụ đông đảo khách quý đến thế.
 
Nàng khẽ thở dài một tiếng.
 
Cũng may bữa cơm  kết thúc  nhanh, nha  nối đuôi   , dọn dẹp hết tất cả chén đĩa, khách khứa cũng   lượt cáo từ.
 
Nàng xốc  tinh thần, chỉ  nhanh chóng cáo lui.
 
   tại  buổi yến tiệc nhỏ   nàng   xem là chủ nhân bữa tiệc,   đó   Tạ Thanh Vân kéo tới cửa tiễn khách.
 
Bởi vì yến tiệc quá trang trọng, A Hoàn  thể trò chuyện cùng nàng, lúc  còn cố tình  vọng : “A Xuân tỷ tỷ, hôm khác  sẽ đến chơi với tỷ  nhé.”
 
Nàng xoa xoa đầu  : “Bất cứ lúc nào  cũng  hoan nghênh.”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phao-hoi-lam-bep-tuong-quan-dung-an-tim-ta/chuong-251.html.]
A Hoàn lúc  mới thấy thỏa mãn, sải bước rời .
 
Tiếp đến là Thuận Vương. Lúc  ngang qua,   tủm tỉm: “A Cảnh, đứa nhỏ    vui mừng khi  tin nàng lập  công nên  phong  Hương Quân. Bổn vương  tặng  nhiều lễ vật, trong đó  một phần của . Nếu  thể thì hãy  thư hồi đáp cho   nhé.”
 
Hai  vốn  quen , trong yến tiệc cũng chỉ đơn giản trò chuyện vài câu. Lúc     lời như  khiến nàng   sửng sốt một chút, nàng đảo mắt  xung quanh  đáp: “Vâng, đa tạ Điện hạ.”
 
Thuận Vương vẫy vẫy tay,  đó liền sải bước rời .
 
Kế đến  lượt là những  bạn  của Đông Đông. Mấy đứa trẻ  cũng hết sức đơn thuần, ăn no căng bụng,  đến cửa thì kêu nàng một tiếng tỷ,  bước chân nhanh nhẹn rời .
 
Kế tiếp là  nhà thông gia Tiêu gia,  đó là Tấn Vương thế tử và Yến Thu Huyền. Hai  họ một  một   qua, vị Thế tử luôn  thẳng về phía . Còn Yến Thu Huyền, khi  ngang qua   dừng , khó hiểu cất lời: “Ngươi bây giờ tiền đồ rộng mở, chắc hẳn phụ  ngươi vẫn còn    nhỉ.”
 
“Ta  phụ  ?” Yến Thu Xuân chớp mắt đầy vẻ ngơ ngác, mỉa mai đáp: “Yến lục tiểu thư thật  đùa. Phụ   qua đời  lâu, thi cốt e rằng   dã thú xé nát, tất nhiên bọn họ   cách nào     tiền đồ rộng mở đến nhường nào. Chỉ là, mấy ngày nữa đến ngày kị,  sẽ bẩm báo với họ một tiếng .”
 
Sắc mặt Yến Thu Huyền thoáng biến sắc, giận dữ  . Nàng   ngờ    thể thốt  về cái c.h.ế.t bất đắc kỳ tử của phụ  một cách nhẹ nhàng đến ! Xem   quả thực  đoạn tuyệt  tình cảm với Yến gia.
 
Ta  híp mắt  thẳng nàng .
 
Hai bên mặt đối mặt trong vài giây, cuối cùng Yến Thu Huyền hừ lạnh một tiếng,  sải bước  lưng .
 
Cứ để nàng   , cứ để nàng  đắc ý . Chờ khi nàng  bước chân  sân  của Lục hoàng tử, trở thành Trắc phi, đến lúc đó  vẫn  cúi  hành lễ với nàng . Chỉ là, Chu Trạch Cẩn  vốn  cần một vị Trắc phi tầm thường như .
 
Tạ Thanh Vân chú ý đến động tĩnh bên ngoài, bèn bước đến, nhẹ giọng hỏi: “Mối quan hệ giữa  và nàng    ?”
 
Ta gật đầu: “Năm ngoái  xảy  chút chuyện, chính là do nàng  gây nên, nhưng  đổ tội lên đầu . Mối quan hệ như , còn  thể   nữa ?”
 
Không khí trong nhà Thanh Vân vốn yên bình, Tiêu gia  hòa thuận. Dù nàng  từng  qua những chuyện trạch đấu đáng sợ giữa các nữ tử trong nhà cao cửa rộng, nhưng thấy   cận  trải qua những thứ  khiến nàng  vô cùng sợ hãi, buồn bực than: “Tỷ  ruột thịt một nhà, hà tất    chuyện trở nên ầm ĩ đến mức ?”
 
Phạm Khắc Hiếu
Vừa dứt lời, Tứ hoàng tử và Tiêu phu nhân ở bên  cũng  kết thúc cuộc trò chuyện. Hắn  bước tới, lúc  ngang qua , nở nụ  : “Hôm nay  trò chuyện cùng Hương Quân quả thật vô cùng vui vẻ, vẫn còn chút  thỏa lòng. Nếu  cơ hội, bổn vương  thỉnh Hương Quân thưởng thức mỹ vị, cùng bàn luận về những món ăn đặc sắc của các địa phương khác.”
 
Ta mỉm  lịch sự: “Không cần thiết. Đó là tất cả những gì  . Nếu Điện hạ ưa thích, chi bằng cứ  đến phố xá hàng quán, tài nấu nướng của các đầu bếp nơi đó chắc chắn còn giỏi hơn .”
 
Ta và  vốn  quen , hẹn   ngoài  gì chứ?
 
Nụ   môi Hoài Vương khựng . Hắn   hồi lâu,  đó hành lễ tạm biệt   gót rời .