Mời Quý độc giả  bên 
 
để tiếp tục   bộ chương truyện!
 
Nàng thích chế biến các món ăn  học  từ kiếp . Đối với thế giới ,  ít món đều là hương vị mới mẻ. Là một  am hiểu việc bếp núc, nàng thường xuyên  chứng kiến những điều thú vị, và cả   xung quanh cũng bắt đầu nghĩ  thêm nhiều món ăn độc đáo.
 
Nước chấm    khá giống với tương hột ở đời , thường  dùng  khi nấu ăn. Yến Thu Xuân khá thích nó,  khéo  một cái trong phòng bếp nhỏ, cách sử dụng gần như giống , nàng thuận tiện lấy theo.
 
Đồ ăn  lấy xong , nàng cũng nên trở về.
 
Có một ưu điểm khi lấy đồ ăn ở đây: nàng  cần đưa tiền, chỉ cần lấy  , còn  thể lấy bao nhiêu tùy thích.
 
Yến Thu Xuân ngẫm ,  khỏi phì .
 
Nếu về  luôn  thể như , thực  cũng  tệ.
 
Trở  trong viện, Yến Thu Xuân đem tôm  ngâm nước , như  chúng  thể sống đến buổi chiều. Nếu c.h.ế.t quá sớm, vị sẽ   tươi ngon. Những thứ còn  tạm thời  cần .
 
Tính cả lũ trẻ đang tuổi ăn tuổi lớn như Đông Đông cùng Uyển Nhi, tổng cộng hai gia đình chỉ  mười bốn . Nhìn  vẻ nhiều nhưng hầu hết đều do đại trù phòng phụ trách, nàng chỉ cần nấu một món là đủ, nấu món gì phù hợp khẩu vị của bọn họ, bởi   cần bận rộn.
 
Lúc  vẫn còn thời gian, Yến Thu Xuân lấy  quyển sổ y thuật,  bước đến chỗ vị đại phu Tiêu gia an tọa, xem  điều gì  thông suốt liền mở lời thỉnh giáo.
 
Vị đại phu trong phủ   thấy bóng dáng nàng, lập tức lấy tay ôm lấy trán: “Ôi chao, đầu lão phu chợt cảm thấy khó chịu vô cùng.”
Phạm Khắc Hiếu
 
Yến Thu Xuân mỉm  cất lời: "Đào đại phu, đầu ngài  chỗ nào  khỏe chăng? Hay là để  thí châm một chút nhé?"
 
Đào đại phu lập tức  ngay ngắn,  vẻ khiển trách : "Với y thuật còn non kém của ngươi, tuyệt đối   chữa bệnh lung tung cho  khác, đặc biệt là thuật châm cứu! Chẳng may ngươi châm lệch huyệt vị, khiến   tứ chi bất toại thì coi như hỏng bét!"
 
Yến Thu Xuân  hổ rụt tay về: "Sẽ  , ngài  tin  những điều   ?"
 
Đào đại phu xoa thái dương: "Thôi  ,   điều gì thắc mắc nữa chăng?"
 
Yến Thu Xuân lập tức hoan hỉ nghiêng   gần, hỏi: "Lần  ngài  chỉ cách điểm huyệt cầm m.á.u cho ,   mà   quên mất ấn bao nhiêu , dùng lực như thế nào. Xin ngài  thể thị phạm  một  nữa cho   chiêm ngưỡng ?"
 
Đào đại phu: "... Ta  thật, ngươi  hợp với việc học y đạo chút nào. Ngươi  xem, trí lực ngươi kém cỏi đến thế, những huyệt vị đơn giản như  mà  đầu một cái liền quên bẵng  sạch sẽ."
 
Yến Thu Xuân cúi đầu, tự vấn lương tâm, bởi nàng quả thực  dễ lãng quên.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phao-hoi-lam-bep-tuong-quan-dung-an-tim-ta/chuong-247.html.]
Dẫu , nàng  say mê y thuật vô cùng, nếu  thì chẳng  sẽ lãng phí cơ duyên mà kim thủ chỉ  mang  !
 
Đào đại phu thở dài một tiếng: "Chi bằng  truyền thụ cho ngươi các phương t.h.u.ố.c bồi bổ cơ thể thì hơn?"
 
Nàng  thể nhớ rõ phương thức nấu ăn đến , thiết nghĩ việc ghi nhớ d.ư.ợ.c liệu cũng  quá khó khăn.
 
Yến Thu Xuân lập tức gật đầu: "Như  cũng , song ngài vẫn  giảng dạy các y lý cơ bản..."
 
Sau khi đàm đạo với Đào đại phu xong, Yến Thu Xuân biếu tặng   ít học phí, điển hình như món điểm tâm Đào đại phu thích nhất,  mới cất bước trở về viện.
 
Lần   , nàng kinh ngạc thấy bao lớn bao nhỏ lễ vật chất đầy cả viện.
 
Chẳng lẽ nàng   nhầm nơi? Nàng lùi  phía   kỹ, đây quả thực là nơi nàng  sống gần một năm nay.
 
Hứa ma ma bước  gần, mỉm  thưa: "Hiện giờ cô nương  là Hương Quân,   Tiêu gia nâng đỡ, thế nên   đều mang quà đến đây bái kiến. Ngoài những thứ , Tấn Vương thế tử cũng  sai  đưa lễ vật tới, còn  cả Thuận Vương..."
 
Nghe Hứa ma ma kể tên vài vị cao nhân, Yến Thu Xuân lộ vẻ mặt hoang mang: "Ta nào  quen  họ!"
 
Ngay cả Ngũ hoàng tử Thuận Vương, nàng cũng  hề  ! Đây đều là những món đồ quý giá, chẳng lẽ những vị  dư dả tiền bạc đến mức   tiêu   ư?
 
Hứa ma ma bất đắc dĩ  : "Nói tóm  là thế ,   Yến cô nương lập  công trạng lớn,  Bệ hạ ban thưởng, những  khác đương nhiên  đến hiến lễ, đây chỉ là động thái lấy lòng Thánh thượng mà thôi."
 
Yến Thu Xuân mỉm , thì  là . Lúc  nàng mới an tâm nhận lấy những món đồ .
 
Nàng bước tới chỗ chất đống lễ vật, cầm lấy một gói quà nhỏ,  định mở , liền  Hứa ma ma bồi thêm một câu: "Có điều Phu nhân , những vị   đến   ngóng  trong phủ tổ chức yến tiệc chúc mừng Yến cô nương,  còn mời cả Xương Vương, vì lẽ đó họ cũng định tối nay sẽ quang lâm đến đây."
 
Yến Thu Xuân: "..."
 
Thật sự nàng  hề mong ! Nàng chẳng quen  những vị , mà họ  là những   thứ bậc cao hơn nàng. Đến lúc đó, nàng sợ    tươi  chiều lòng  khác.
 
Yến Thu Xuân bĩu môi, tỏ vẻ  mấy hứng thú, nàng bỏ lễ vật xuống, chuẩn  lên giường  nghỉ.
 
Hứa ma ma  theo ,  thêm: "Phải , tiểu thiếu gia Đông Đông cũng sai  truyền tin,  là các bạn học của  ở trường cũng  đến. Họ  lỡ mất bữa tiệc vài ngày  của tiểu thiếu gia nên giờ  ầm lên đòi   nhất định  tham dự. Tiểu thiếu gia cũng  đồng ý ."
 
Yến Thu Xuân: “!!!!”
 
Nàng bất ngờ  thẳng dậy, vỗ nhẹ lên trán  một cái!