Mời Quý độc giả  bên 
 
để tiếp tục   bộ chương truyện!
 
 vì kinh phí  hạn, nàng  sửa sang lớn, chỉ cho xây tường sân cao thêm một chút, tu sửa nhà cửa để tránh dột nát, giữ cho sạch sẽ,   chuột bọ,  đó thuê thêm nông phu đến trồng trọt.
 
Đáng tiếc, nàng  am hiểu nhiều về nông sự. Bảo nàng trồng các loại rau lai  tương tự thì quả là  khó nàng.  ít , nàng vẫn  chút kinh nghiệm về trồng trọt khoa học. Chủ yếu là do  đây nàng từng tìm hiểu về các loại đất đai mà nàng nhận thầu, nhờ   thu thập   ít kiến thức.
 
Ngoại trừ việc trồng trọt, trong thôn trang cũng nuôi một ít gà, vịt, cá.  vì thiếu nhân lực nên  nuôi   lượng lớn.
 
Yêu cầu của Yến Thu Xuân đối với những thứ  là tự cung tự cấp. Nếu dư thừa một chút thì dùng để chiêu đãi khách khứa.
 
Sau vài tháng Cổ quản sự bận rộn ngày đêm, cuối cùng thôn trang  định hình  mô hình Trang trại giải trí. Ông  trồng  nhiều cây ăn quả, trông như một vườn trái cây chuyên biệt.
 
Yến Thu Xuân lười  chạy qua chạy  cả hai nơi, bởi  nàng dứt khoát tìm  vẽ bản thiết kế chi tiết  giao phó cho Cổ quản sự, chờ khi  thứ  tất nàng mới đến đây kiểm tra.
 
Quả nhiên, Cổ quản sự từng là quản gia của gia tộc giàu . Ông  phục dựng thôn trang đạt tám chín phần dáng vẻ nàng mong . Yến Thu Xuân  còn tìm thấy chi tiết nào cần  chỉnh sửa, công trình coi như  gần  tất.
 
Nàng rảo bước quan sát  bộ, những cánh đồng lúa xanh mướt, đàn gà vịt, cá, cùng các loại tiểu động vật khác đều sinh sôi phát triển mạnh mẽ. Nàng ngước  những hàng lê, mai, táo gai... sự thỏa mãn và hài lòng trong ánh mắt gần như sắp trào dâng  ngoài.
 
Cuối cùng, Yến Thu Xuân trở  cổng thôn trang. Con đường nơi đây   lát đá xanh,  cần  lội bùn đất. Ngay lối , bốn chữ lớn "Trang Trại Giải Trí" do Tiêu Hoài Khang đề tặng vẫn sừng sững.
 
Yến Thu Xuân từ tay áo lấy  một thỏi bạc đưa cho Cổ quản sự: "Ngươi   , thỏi bạc  là phần thưởng. Sau  tiếp tục cố gắng, chờ thôn trang bắt đầu  lợi nhuận,  sẽ chia cho ngươi hai phần hoa lợi." Cổ quản sự mừng rỡ khôn xiết, vội vàng vươn hai tay tiếp nhận, cung kính : "Tiểu nhân xin chúc Trang trại Giải Trí của cô nương phát tài hưng thịnh!"
 
Yến Thu Xuân  tươi: "Vẫn còn sớm lắm, còn sớm lắm."
 
Phải chờ Tiêu gia vượt qua cơn sóng gió , nàng mới  thể chính thức khởi động mô hình kinh doanh của trang trại. Tuy nhiên, lúc  nàng vẫn cần  lưu  Tiêu gia, bởi , nguồn lợi nhuận chính hiện tại của thôn trang vẫn chỉ là việc bán gia cầm, gia súc như gà, vịt, ngỗng mà thôi.
 
May mắn , Phố Ẩm Thực  bắt đầu sinh lời. Tiêu Hoài Khang từng  với nàng, hoa lợi sẽ  chia mỗi quý một . Nghĩa là,  tháng Sáu , nàng sẽ nghênh đón phần lợi tức đầu tiên của .
 
Tuy   là con  lớn, song Phố Ẩm Thực buôn bán phát đạt như , chắc cũng  đạt đến năm mươi lượng chứ?
 
Phạm Khắc Hiếu
Yến Thu Xuân   chút mong chờ. Năm mươi lượng mỗi quý cũng đủ để chi trả cho nhân công trong thôn trang, còn tiền bán gia cầm  là khoản lợi nhuận thuần túy!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phao-hoi-lam-bep-tuong-quan-dung-an-tim-ta/chuong-227.html.]
 
[]
 
Cổ quản sự  hỏi: “Lát nữa cô nương  về Tiêu gia,  là lưu  nơi  dùng bữa ạ?”
 
Yến Thu Xuân đáp: “Ta lưu  đây dùng bữa. Các ngươi  cần chuẩn  thêm gì,   mời bằng hữu đến, đợi họ tới sẽ dùng .”
 
“Vâng.” Cổ quản sự gật đầu, lui sang một bên, để Yến Thu Xuân tự  quan sát khắp nơi.
 
Nhóm bằng hữu mà nàng mời tới, dĩ nhiên chính là đám tiểu nhi cùng lứa với Đông Đông.
 
Mấy hôm , đám Đông Đông  xin nghỉ để  lễ tạ thần.
 
Hôm nay là ngày nghỉ chính thức. Vốn dĩ Đông Đông   cùng nàng, nhưng bởi vì bây giờ  bé kết giao   nhiều bằng hữu, nàng cũng nhân cơ hội đó  quen với bằng hữu của . Nàng còn   Đông Đông mách với đám trẻ rằng,  theo "A Xuân tỷ tỷ" là sẽ  đồ ăn ngon. Mọi  lập tức tranh  đòi  cùng nàng.
 
Những ngày qua, chúng thấy Đông Đông và A Hoàn  "A Xuân tỷ tỷ"  cho đủ loại mỹ vị, thèm đến chảy cả nước dãi. Mặc dù chúng cũng nhận  quà bánh, nhưng thực sự là  đủ  thèm!
 
Bây giờ  cơ hội thế , tất nhiên là bọn chúng  rủ   theo cho bằng  !
 
Bởi  nên  tới càng đông đúc. Vì an  của đám trẻ, Tiêu gia và Xương Vương đều  bố trí thị vệ  theo hộ tống, nên nàng đành  đợi thêm một lát.
 
Chỉ là... Yến Thu Xuân  sắc trời. Theo lý thì bọn nhỏ  tới sớm hơn mới ,  giờ vẫn còn  thấy ?
 
Nàng   qua   thêm mấy vòng, chợt  thấy tiếng vó ngựa dồn dập vọng  từ xa.
 
Yến Thu Xuân vội vàng chạy  lối  thôn trang.   đến  là thị vệ của Tiêu gia: "Yến cô nương, kinh đô  tin mừng lớn! Các vị tiểu thiếu gia  thể tới  !”
 
“Hả? Tin mừng gì cơ?” Yến Thu Xuân kinh ngạc hỏi .
 
Khuôn mặt thị vệ cũng tràn ngập niềm hân hoan, giọng run run : “Hoài Vương Điện hạ du ngoạn trở về,  phát hiện  một loại quả gọi là “Khoai tây”! Nghe  sản lượng loại quả  cực kỳ cao, hiện tại Bệ hạ đang triệu tập các đại thần  cung nghị sự về cách xử lý. Đến cả Đại thiếu gia cũng   triệu kiến  cung !”
 
Yến Thu Xuân: “!!!”