Kính mời Quý độc giả  tiếp chương truyện.
 
Yến Thu Xuân nghĩ tới những chuyện , n.g.ự.c quặn thắt như  ai bóp nghẹt. Nàng hít sâu một , mỉm   xổm xuống, nhẹ nhàng hỏi: “Nhị điện hạ,   dùng bữa ?”
 
Lúc , Lý ma ma,  vẫn luôn im lặng, mặt  đổi sắc cất lời: “Nhị điện hạ vẫn  dùng gì cả, chi bằng Yến cô nương hãy  chút đồ ăn lót  cho Người?”
 
Yến Thu Xuân  bận tâm tới bà , tiếp tục chờ đợi câu trả lời từ Chu Chiêu Cảnh.
 
Tựa hồ phát hiện  ánh mắt chăm chú của nàng, hàng lông mi của tiểu nam hài khẽ run lên, ngước mắt  nàng một cái,  chậm rãi lắc đầu.
 
Yến Thu Xuân nắm lấy bàn tay nhỏ bé của , gọi đám nhóc Đông Đông: “Đi thôi, chúng    chút món ngon. Muốn ăn thì  đến phụ một tay nha.”
 
Đông Đông nhanh chóng đuổi theo: “Đệ cũng theo!”
 
“Dì Yến,  cũng  tham gia.” Tiêu Bình Thịnh bước nhanh tới, vỗ vỗ lồng n.g.ự.c : “Ta  sức lực đấy, dì Yến cần  việc gì nặng nhọc thì cứ gọi .”
 
Uyển Nhi   dùng thêm, buổi tối nàng  ăn no nê, giờ phút  quả thực   còn bụng  nào nữa. Thế là nàng lặng lẽ cáo từ Yến Thu Xuân  trở về phòng.
 
Yến Thu Xuân dẫn theo ba đứa nhỏ   phòng bếp.
 
Đêm  khuya khoắt,  tìm kiếm nguyên liệu quả thực  chút khó khăn. Ánh nến    thể sánh  với ánh dương ban ngày, màu sắc vật thể cũng khác biệt  nhiều phần. Yến Thu Xuân vốn chẳng thích lưu  phòng bếp  giờ , nếu   vì Chu Chiêu Cảnh.
 
Nàng  lướt qua một lượt, cuối cùng cũng xác định  nguyên liệu  sẵn: hai bát cơm nguội, một trái ngô, một ít cà rốt cùng vài cây nấm hương.
 
Trước tiên, nàng để Hứa ma ma nhóm lửa. Chờ chảo nóng già, dầu sôi lên là  thể bắt tay  rang cơm.
 
Còn  kịp động tay động chân, Lý ma ma  khoan thai bước đến. Dáng vẻ tuy đoan trang, song ánh mắt  sắc lạnh tựa lưỡi dao, lướt qua phòng bếp  cùng đống nguyên liệu  bày sẵn  bàn. Bà  nhíu mày: “Yến cô nương, chẳng lẽ cô định để Điện hạ dùng cơm nguội ?”
 
Yến Thu Xuân  lạnh: “Vậy theo ý Lý ma ma,  nên  thế nào đây?”
 
“Đương nhiên  nấu một nồi cơm mới,   thể tùy tiện qua loa như !” Lý ma ma trách cứ, ánh mắt tràn đầy vẻ khinh thường, dường như nàng đây là kẻ chẳng hiểu lễ nghĩa,  coi trọng hoàng tộc.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phao-hoi-lam-bep-tuong-quan-dung-an-tim-ta/chuong-172.html.]
Yến Thu Xuân vẫn mỉm : “Thế thì,  bà  tự   bếp nấu thử xem?”
 
Sắc mặt Lý ma ma cứng , khí thế lập tức tụt  phân nửa. Bà     nấu nướng,   mà nấu cho ? Huống hồ, dù   thì Nhị điện hạ cũng  chắc   lòng. Giọng bà  yếu  trông thấy: “Nô tài là  do Lục Quý phi phái tới để hầu hạ Điện hạ,  thể đảm đương  những công việc tạp nham .”
 
Nụ   mặt Yến Thu Xuân biến mất  , nàng lạnh giọng vô cảm: “Nếu   thì xin đừng lắm lời. Chỉ cần Nhị điện hạ  ý là đủ, đúng ? Nếu  đợi nấu cơm mới, chẳng  Điện hạ sẽ  đói bụng trong quãng thời gian chờ đợi ? Huống hồ,  một  món ăn chỉ  thể dùng cơm nguội mới chế biến thành công!”
 
Hai tiểu tử Đông Đông và Tiêu Bình Thịnh cũng tò mò  hỏi vì  dùng cơm nguội mới   món ngon, nhưng cả hai liền liếc  một cái,  thông minh mà giữ im lặng.
 
Lý ma ma  ánh mắt sắc lạnh của nàng dọa cho run rẩy, mấp máy môi mấy bận, cuối cùng chỉ  thể nuốt ngược lời , nhỏ giọng lầm bầm: “Nào  ai  thích ăn cơm nguội như thế!”
 
Yến Thu Xuân  bận tâm đến kẻ đang lầm bầm , nàng hơ bàn tay lên miệng chảo dầu để cảm nhận nhiệt độ. Thấy độ nóng  vặn, nàng lập tức bỏ cà rốt cùng các loại rau củ khác  xào .
 
Ban đầu, nàng định dùng mỡ heo, bởi mỡ heo rang cơm sẽ  mùi thơm ngào ngạt khó cưỡng.  cân nhắc đến  thể Chu Chiêu Cảnh, những ngày  nàng đành tạm thời dùng dầu thực vật, coi như cùng  ăn chay .
 
“Xèo! Xèo!” Tiếng dầu nóng gặp nguyên liệu vang lên quen thuộc. Không khí vốn đang tĩnh lặng đến quỷ dị trong phòng bếp bỗng chốc như  thổi  sinh khí, sự căng thẳng cũng dịu xuống vài phần.
 
Tiểu nam hài vẫn  căng thẳng ở một góc khuất, lặng lẽ dõi theo bóng dáng bận rộn  bếp lò. Nàng uyển chuyển, nhẹ nhàng, dường như nổi bật lên  ánh lửa, quanh  tỏa  một luồng sáng ấm áp khiến tâm trí  dần buông lỏng.
Phạm Khắc Hiếu
 
Hắn tham lam chớp mắt  bóng hình phía , ánh nước trong đáy mắt dần ngưng tụ, cuối cùng  kiềm  mà tràn  khóe mi. Hắn nhớ mẫu  …
 
Phòng bếp ngập tràn  ấm. Lửa cháy rực trong bếp lò, tiếng thức ăn xào nấu rào rạt vang lên trong chảo. Yến Thu Xuân thuần thục cho hết nguyên liệu , cuối cùng là hai bát cơm nguội.
 
Cơm nguội  ưu điểm là từng hạt gạo tơi rời,  gì thích hợp hơn để  món cơm rang. Cơm  đổ  chảo nóng, chỉ cần nàng đảo tay vài , từng hạt gạo trắng nõn  tách   , hòa cùng sắc vàng của hạt ngô, sắc cam của cà rốt, và màu xám trắng của nấm, tạo thành một món cơm rang ngũ sắc  mắt vô cùng.
 
Tiêu Bình Thịnh ngây  dõi theo, cất tiếng hỏi: “Dì Yến,  chăng vì cơm nguội dễ rang hơn cơm nóng ạ?”
 
“ , Bình Thịnh quả thực thông minh.” Yến Thu Xuân khen ngợi. Tiểu tử  hổ gãi đầu, tiếp tục chăm chú quan sát.
 
Yến Thu Xuân bỏ  chảo một thìa muối tinh, tiếp tục đảo tay rang đều. Thấy cơm gần đạt độ khô, nàng liền thêm  một muỗng xì dầu (nước tương). Ngay lập tức, cơm rang vốn chỉ  màu vàng nhạt  biến thành màu nâu óng ả, vô cùng bắt mắt. Mùi thơm dễ chịu cũng theo đó mà lan tỏa khắp phòng.
 
Thấy món ăn   miệng, Yến Thu Xuân bảo Hứa ma ma bớt lửa. Nàng đảo thêm hai cái nữa  bắt đầu múc cơm rang xì dầu . Trước khi múc, nàng hỏi: “Bình Thịnh, lát nữa   thể ăn  bao nhiêu?”