Mời Quý độc giả  bên 
 
để tiếp tục   bộ chương truyện!
 
Tiêu phu nhân: “…”
 
Sắc mặt bà tối sầm, : “Đông Đông,  đây,  chuyện cho  dáng!”
 
Đông Đông  nguyên tại chỗ, cảnh giác  chằm chằm  lớn, sợ họ sẽ mang nàng  mất.
 
Tạ Thanh Vân che miệng  duyên, những  khác ít nhiều cũng hiện lên vài phần ý .
 
Phu thê Xương Vương bật . Lúc , A Hoàn cũng giật nhẹ tay áo Xương Vương phi, lắc đầu : “Nương, con  …”
 
Xương Vương phi vội vàng nhận : “Thứ  cho Đông Đông, là  sơ suất,  nghĩ thấu đáo. Ta tuyệt đối sẽ  cướp A Xuân tỷ tỷ của cháu .”
 
Yến Thu Xuân  thấy buồn   thấy bất đắc dĩ, nhưng trong lòng  khẽ thở phào nhẹ nhõm.
 
Đông Đông nghi hoặc  Xương Vương phi, dường như đang dò xét xem lời nàng    thật . Sau khi xác nhận,  nhóc mím môi, nhưng cũng  chịu về chỗ mà vẫn  nép bên chân Yến Thu Xuân.
 
Yến Thu Xuân  dịu dàng xoa đầu  nhóc,   về phía Xương Vương phi, uyển chuyển khước từ: “Đa tạ Vương phi ưu ái. Chỉ là tính A Xuân vốn nhút nhát,   quen với cuộc sống an  ở Tiêu gia, e rằng  thể đảm đương  sự nhờ vả  của .”
 
Nàng  dứt lời, tiểu nam hài vẫn luôn cúi đầu trầm mặc, bỗng nhiên hai giọt nước mắt nóng hổi rơi xuống y phục,  màu vải ở đó sẫm .
 
Xương Vương phi lòng tràn đầy tiếc nuối, nhưng cũng đành thở dài một ,  thể  thêm điều gì.
 
Tiêu phu nhân  rõ hai giọt lệ đó, bà khẽ thở dài. Tuy bà oán hận Tam hoàng tử đến tận xương tủy, nhưng đứa bé  mới năm tuổi, chỉ ngang Đông Đông. Bà quả thực  thể tàn nhẫn  ngơ  thằng bé.
 
Chuyện thị phi của  lớn, chẳng nên liên lụy đến con trẻ. Bà khẽ c.ắ.n môi, đề nghị: “Nếu Vương phi  chê Tiêu gia chật hẹp,  thể để hai vị Hoàng tôn điện hạ ở  đây vài ngày. Hiện tại Tiêu gia cũng  nhiều hài tử, chúng  thể bầu bạn cùng . A Xuân thích bếp núc, hai vị Hoàng tôn điện hạ  thích ăn món ngon, chắc chắn sẽ hợp  thôi.”
 
“Điều …” Trong lòng Xương Vương phi khẽ rung động, lời đề nghị  quả là vẹn cả đôi đường, nhưng nàng e ngại các hài tử sẽ  đồng ý.
 
 tiểu nam hài vẫn luôn im lặng  , thấy nàng   đến, bèn giương đôi mắt trong veo lên, chậm rãi gật đầu.
 
Xương Vương phi vui vẻ : “Vậy thì A Cảnh,  sẽ về bẩm báo với Hoàng gia gia của cháu một tiếng. Nếu Người đồng ý,  sẽ đưa cháu tới.”
 
“Tạ Nhị bá mẫu.” Chu Chiêu Cảnh lập tức  thẳng, cung kính thi lễ.
 
Sự việc cứ thế  định đoạt. Những vấn đề còn  Xương Vương phi sẽ cùng Tiêu phu nhân thương thảo,  còn liên quan đến Yến Thu Xuân nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phao-hoi-lam-bep-tuong-quan-dung-an-tim-ta/chuong-168.html.]
 
Nàng mang theo lễ vật,  trở về tiểu viện.
 
[]
 
Vừa mở hộp, nàng liền thấy bên trong là đủ các món trang sức quý giá, tinh xảo, nhưng  vượt quá cấp bậc, là một bộ  chỉnh gồm trâm, khuyên tai và ngọc bội!
 
Trong tình huống , dĩ nhiên họ sẽ  tặng bạc. Đối với các gia đình vọng tộc, việc tặng tiền mặt chẳng khác nào sỉ nhục  , vì họ  thiếu bạc tài.
 
Yến Thu Xuân vui vẻ   gương đồng, đeo thử từng món trang sức. Trong lòng nàng thầm nghĩ, nếu  ai đó dùng bạc để sỉ nhục , kỳ thực nàng cũng chẳng hề bận tâm!
 
Nàng đeo hết tất cả các món trang sức lên . Trong chiếc gương đồng sáng bóng , hiện lên một khuôn mặt mang vẻ tự mãn. Trâm ngọc cài đầy đầu, xinh  mà  hề rườm rà, rực rỡ lấp lánh nhưng  gây chói mắt. Ngoại trừ bộ y phục   nàng  phần  xứng với chỗ trang sức , còn  thì dung nhan nàng vẫn vô cùng diễm lệ.
 
Chỉ là  một điều khiến nàng lo lắng. Nàng cả ngày quẩn quanh nơi phòng bếp, nếu lỡ cúi đầu xuống, trâm ngọc  trân châu gì đó mà rơi  chảo dầu đang sôi, thì nàng nên tiếc rẻ chảo dầu  tiếc bảo vật đây?
 
Nàng do dự một lúc lâu, Yến Thu Xuân mới thở dài một tiếng, lưu luyến   rời tay, nhưng cuối cùng vẫn đặt những bảo bối   trong hộp, cất giữ cẩn thận.
Phạm Khắc Hiếu
 
 lúc , Thủy Mai tiến  gần hỏi: “Cô nương, trang viên bên   đưa sữa bò đến, nhưng chúng   đang ở đây, nên xử lý   ạ?”
 
Yến Thu Xuân đang định trả lời, nhưng lời đến khóe miệng  chuyển sang một vấn đề khác: “Trong phủ còn băng dự trữ ?”
 
“Vẫn còn khá nhiều, nếu cô nương cần thì cứ để nô tỳ  lấy.” Thủy Mai đáp lời.
 
Yến Thu Xuân lắc đầu: “Không cần,  cần. Chúng  sẽ  nấu sữa bò.”
 
Thủy Mai cho rằng cô nương   món Song Bì nãi, thế là nàng  vội vàng   rời .
 
Phàm là những món điểm tâm,  thể thiếu bơ để tăng thêm hương vị đậm đà. Thậm chí, kem sữa tươi - nguyên liệu cốt yếu trong các món tráng miệng - cũng cần đến vật  mới  thể chế biến. Nếu thành công, tiệm điểm tâm  phố ẩm thực  thể lập tức khai trương !
 
Nếu tiệm điểm tâm buôn bán phát đạt, tương lai còn  thể mở rộng thêm quán thanh ... Nàng chỉ cần nhận trích phần lợi nhuận mà  cần  tự   mặt quản lý, ngẫm  nhân sinh quả thực  còn gì để đòi hỏi.
 
Nồi sữa bò lớn  chuẩn  xong,  đặt thẳng lên bếp đun nóng. Trong lúc đun  khuấy liên tục để sữa   khét đáy. Đợi sữa sôi, nấu thêm một lát để tiệt trùng.
 
Đủ thời gian, Yến Thu Xuân nhấc nồi xuống: “Cứ đậy nắp, để ở một góc đợi nguội.”
 
“Dạ? Chỉ đơn giản  thôi ?” Thủy Mai kinh ngạc hỏi.
 
Yến Thu Xuân nhướng mày mỉm : “Đương nhiên , quá trình   đơn giản. Chỉ là,  khi nguội cần  đặt băng xung quanh, ủ lạnh một đêm. Công đoạn   lẽ  phức tạp, cần lượng lớn băng đá.”