Mời Quý độc giả  bên 
 
để tiếp tục   bộ chương truyện!
 
Đám Đông Đông  ngừng gật đầu, rôm rả bàn tính.
 
A Hoàn nhỏ giọng : “Ta   .”
 
Đông Đông  ngạc nhiên: “Sao thế?!”
 
Cậu nhóc  phần trắng trẻo tròn trịa, ngại ngùng : “Ta   tham gia…”
 
Nghe lời  kiểu gì cũng thấy thiếu sự tự tin.
 
Chẳng qua cũng đúng, ngày lễ như Tết Nguyên Tiêu,  đường lớn    tấp nập như biển, e rằng bất cẩn sẽ gặp  bọn chuyên bắt cóc hài đồng, dễ dàng  lạc mất.
 
Chỉ mới hai ngày , khi tới cổ vũ ở tiệm gà rán, Yến Thu Xuân dù dẫn theo  ít  mà vẫn  dám dẫn bọn trẻ  dạo  đường quá lâu. Dù  nhiều thị vệ nhưng đối phương dùng kế dương Đông kích Tây thì khả năng  đ.á.n.h lén vẫn  lớn.
 
Có điều, nàng cũng  nỡ để bọn nhỏ ở nhà một , cũng  thể   .
 
Nàng bỗng nảy  ý, lên tiếng: “Hay là chúng  dùng xe ngựa ?”
 
Bốn đứa trẻ đồng loạt  sang: “Vì    xe ngựa ạ?”
 
Yến Thu Xuân  tủm tỉm : “Tỷ  bày một quầy hàng đoán đố đèn, ai đoán trúng sẽ  thưởng một suất bắp rang, đoán sai thì  bỏ tiền  mua. Dĩ nhiên, việc  cần  xe ngựa mới  thể thực hiện.”
 
“Đoán đố đèn?”
 
Anan
 
“Bày sạp??”
 
“Bán bắp rang???”
 
Sau ba tiếng thốt lên kinh ngạc, từng đôi mắt to tròn trong trẻo ngập đầy vui vẻ. Ba  đồng loạt đồng thanh: “Như thế thì tuyệt hảo ạ!”
 
Thật thú vị  !
 
Đây quả thực là niềm vui bất ngờ lớn lao đối với những hài đồng  từng buôn bán.
 
Bình thường bọn họ  là khách  mua hàng. Giờ đây đổi  phận, chúng bày sạp bán bắp rang cho  khác đoán đố đèn, chỉ nghĩ đến thôi cũng thấy háo hức. Tiêu Bình Thịnh hiểu càng rõ ý nghĩa sâu xa trong đó hơn, mặt đỏ bừng lên.
 
Yến Thu Xuân  về phía  nhóc vẫn im lặng nãy giờ: “A Hoàn cũng  cùng nhé? Tỷ cần   dọn đồ giúp.”
 
Ban đầu A Hoàn  dám tin, chỉ  chính .
 
Phạm Khắc Hiếu
Cho đến khi nữ tử  mặt mỉm  gật đầu,  mới khẽ thấp thỏm: “Đệ thực sự  thể  ?”
 
“Dĩ nhiên  thể , nhưng mà   thể xuống khỏi xe.” Yến Thu Xuân buông lỏng tay,  đó  về phía nhóm Tiêu Bình Thịnh: “Mấy đứa cũng  ngoan ngoãn đấy, nếu  tỷ sẽ hủy bỏ việc bày sạp, lập tức về phủ đấy!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phao-hoi-lam-bep-tuong-quan-dung-an-tim-ta/chuong-141.html.]
 
“Vâng , chắc chắn  ạ!”
 
[]
 
Uyển Nhi gật đầu lia lịa, tựa như chim gõ kiến, trò bày sạp mới lạ  thật thú vị  !
 
Có A Xuân tỷ tỷ dẫn dắt, ngay cả cô bé nhát gan cũng dám chơi.
 
Yến Thu Xuân  bổ sung một câu: “Đây là kế hoạch   nghĩ … nhưng việc  thể thành sự  , còn cần  xin ý kiến của Tiêu phu nhân – bà nội của các , bởi vì ở lễ hội hoa đăng  cực kỳ nhiều , sẽ  nguy hiểm. Các hài đồng chỉ cần sơ sẩy, đều  dễ  kẻ gian bắt cóc. Thế nên chúng   dẫn theo thật nhiều  bảo vệ, đây là một chuyện  phiền phức. Nếu   như ý, chúng  cứ an hưởng Tết trong phủ, các  thấy ?”
 
Bốn đứa trẻ cất giọng trong trẻo chứa đựng nét mừng vui: “Vâng!”
 
Quầy hàng di động là ý tưởng Yến Thu Xuân  mới nảy .
 
Ở những nơi tụ tập đông đúc, kẻ gian khó lòng gây  thương tổn với cường độ quá lớn. Có lớp vỏ xe ngựa che chắn, về cơ bản sẽ  xảy  chuyện kẻ nào đó lợi dụng lúc hỗn loạn để ôm đứa trẻ bỏ trốn, trừ khi  hỏng cả xe ngựa. Tuy nhiên, nếu như thế thì tử thương vô , hành động  độ khó cực kỳ cao, càng   đến việc lễ hội hoa đăng  quản lý nghiêm ngặt, tuần tra liên tục suốt cả mùa lễ hội.
 
Nếu  thêm thị vệ Tiêu gia bảo vệ xung quanh, khi mua đồ bọn trẻ  thể quan sát tình hình bên ngoài qua cửa sổ,   giao lưu với  ngoài qua trò đoán đố đèn, như  là  trải nghiệm trọn vẹn cái  khí vui vẻ của Tết Nguyên Tiêu.
 
Chẳng qua đây chỉ là suy nghĩ của Yến Thu Xuân, việc cụ thể cần thương thảo với các vị gia trưởng.
 
Để tăng khả năng thành công, Yến Thu Xuân quyết định tự tay  chút thức ăn ngon để mang tới!
 
Vừa đưa  đề nghị ,   lập tức đồng ý: “Được, !”
 
“A Xuân tỷ tỷ ơi, tỷ  món ngon gì ?”
 
Tiêu Bình Thịnh ho khẽ một tiếng: “Dì Yến, Bình Thịnh  thể hỗ trợ.”
 
Yến Thu Xuân  mấy đứa trẻ . Tuy tuổi tác  lớn, nhưng đứa nhỏ nhất cũng  lên năm, quả thực  thể hỗ trợ  kha khá việc, nàng bèn  tủm tỉm : “Làm món chân gà.”
 
Đôi mắt Đông Đông sáng rực: “Là món chân gà hầm  ạ?”
 
Yến Thu Xuân  : “Không … nhưng cũng thơm ngon tuyệt hảo.”
 
Ngon là , Đông Đông mãn nguyện.
 
Tuy nhiên, bước đầu tiên để  món chân gà là   nguyên liệu chính. Tiêu gia xưa nay hiếm khi ăn chân gà, trong đại phòng bếp chắc chắn  . Nếu sai  đến thôn trang lấy thì khi trở về e rằng  quá muộn.
 
Vì , Yến Thu Xuân bèn quyết định nấu món mì thịt bò tạm để lót .
 
Tuy thiếu nguyên liệu, độ tươi ngon của món ăn  thể sánh bằng mì thịt bò ở tiệm, nhưng một khi  qua tay Yến Thu Xuân, nó vẫn thơm ngon tuyệt hảo. Sau khi dùng bữa xong, nhân lúc trời  tối hẳn, nàng bắt tay  công việc.
 
Bước đầu tiên khi  chân gà là đun nước.
 
Đem chân gà chần qua nước lạnh  bỏ thêm hành, gừng, tỏi cùng chút rượu khử tanh. Vớt ,  ngâm  nước lạnh để chân gà  thêm phần dai giòn sần sật. Đến bước , công đoạn cũng trở nên khó khăn hơn cả.
 
Bốn hài tử đều nỗ lực cầm chiếc kéo nhỏ, nghiêm túc học theo từng đường rạch mà Yến Thu Xuân  chỉ dẫn, bắt đầu từ phần đỉnh của chân gà. Thủy Mai cùng Hứa ma ma phụ trách công việc tách xương gà .