Mời Quý độc giả  bên 
 
để tiếp tục   bộ chương truyện!
 
Yến Thu Xuân  .
 
Tiết Gia Hà  chắp tay hành lễ, nhưng  tay đồ đạc quá nhiều, đành ái ngại : “Cảm ơn sự giúp đỡ của Tiêu cô nương hôm nay.  lúc  đến giờ cơm trưa,  bằng tại hạ mời Tiêu cô nương dùng bữa?”
 
Yến Thu Xuân  : “Ngươi còn tiền bạc chăng?”
 
Tiết Gia Hà  chút  hổ  mặt ,  về phía khác,  bỗng nhiên : “Nếu cô nương  ngại, bên   một quán bán mì thịt bò, hương vị  ngon, tạm thời tại hạ vẫn  khả năng mời . Cô nương  sẵn lòng ?”
 
“Mì thịt bò?” Yến Thu Xuân cũng đang đói bụng,  lời  vô thức  theo. Nàng tình cờ  thấy chủ quán đang kéo sợi mì, kỹ thuật trông khá thuần thục, sợi mì  kéo thật nhuyễn  cho  nồi.
 
Nàng... thật sự  ăn!
 
Yến Thu Xuân quyết đoán gật đầu: “Có thể!”
 
Tiết Gia Hà ngạc nhiên  thôi: “Tuyệt vời, mời cô nương  lối .”
 
Hắn dẫn đường  . Vừa tới gần, hương thơm  xộc  mũi. Quán hàng  chật kín thực khách. Thấy họ đến,  phụ nữ phụ trách vội vàng chạy tới đỡ lấy túi đồ từ tay Tiết Gia Hà đặt ở  bàn,  lau bàn qua quýt, hỏi: “Hai vị  dùng món gì?”
 
“Năm phần mì thịt bò, cho vị tiểu thư  thêm một phần thịt bò lớn!” Tiết Gia Hà hào sảng ,  đó lấy  một đống tiền vụn.
 
Đây là bao gồm cả Thủy Mai và hai gã sai vặt mà Yến Thu Xuân mang theo.
Phạm Khắc Hiếu
 
Yến Thu Xuân  lời cảm ơn.
 
Chủ quầy hàng đáp lời, lập tức bắt tay  việc. Tiết Gia Hà  về phía thiếu nữ  đối diện, ngượng ngùng  : “Đây là cửa hàng mà khi còn bé   thích ăn. Mẫu     ngoài giao du, nên  thường lén cùng gia nhân chuồn đến đây ăn. Ba năm    theo thúc thúc   ngoài du lịch, dịp Tết mới trở về. Đã lâu   đến. Hôm qua mới ghé thăm một , hương vị vẫn giống như .”
 
“Mùi thơm thế , chắc chắn là mỹ vị.” Yến Thu Xuân cũng cực kỳ chờ mong.
 
Mùi vị , quả thật khiến nàng nhớ  một loại mì sợi thơm ngon tuyệt vời. Nàng  thích ăn mì sợi, hơn nữa tự   thì  thiếu vị gì đó. Phải  tiệm ăn mới thấy thoải mái.
 
Tiết Gia Hà lập tức  lớn hơn nữa, cứ như tìm thấy tri kỷ, nhiệt tình : “Ta cũng  thích ăn! Nếu Tiêu cô nương thích,  giới thiệu cho cô mấy cửa hàng. Ta mới trở về,   hương vị   đổi  , nhưng ba năm  đây quả thực ăn  ngon,  một  nơi ở tận phía tây thành...”
 
Yến Thu Xuân nghiêm túc lắng . Rất nhanh, những tô mì   mang đến.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phao-hoi-lam-bep-tuong-quan-dung-an-tim-ta/chuong-139.html.]
Không chỉ tô mì của Yến Thu Xuân   nhiều thịt bò, mà ngay cả trong tô của Tiết Gia Hà cũng . Ông chủ  : “Khách quan  hai, ba năm  tới, lão phu suýt chút nữa  nhận .”
 
Tiết Gia Hà ngượng ngùng  lời cảm ơn, cùng ông chủ hàn huyên hai câu.
 
Yến Thu Xuân  bát mì  mặt,  chút kinh ngạc.
 
Đây là mì nước trong (), thịt bò bao phủ gần nửa bát, bên cạnh là chút rau xanh,  rắc thêm hành thái.
 
() Thanh thang diện: Mì nước trong, là một loại mì ăn vặt phổ biến, thường  thêm gia vị nặng màu, nước dùng trong vắt, thanh mát, thích hợp cho  ưa thích vị thanh đạm.
 
Những phiến thịt bò ngập trong nước lèo trong vắt, phía   chút váng dầu. Không hề  hương vị dư thừa,  bộ đều tản  một mùi hương thoang thoảng.
 
Vừa  là  đây là món ngon!
 
Nàng gắp một sợi, cảm nhận sức nặng dẻo dai của vắt mì. Tuy  sợi đứt đoạn nảy lên, song khi đưa  miệng, mì vẫn giữ  độ dai mềm  vặn.
 
Mì  bao bọc bởi lớp nước súp đậm đà, vị mặn thơm thanh dịu. Chén canh trong vắt, Yến Thu Xuân nếm kỹ  cất lời: “Ông chủ, món mì  hẳn là  thêm nấm chăng?”
 
Ông chủ  vang: " thế, khuyển tử nhà  chuyên trồng nấm, mùa đông cũng  hề  gián đoạn..."
 
Yến Thu Xuân nhướng mày, thầm ghi nhớ. Biết trồng nấm,   nàng cũng  thích ăn!
 
Sau  sẽ nhờ  của Tiêu gia mua một ít. Loại nấm ngon đến  chắc chắn  quá phổ biến.
 
Vừa nghĩ, nàng  cầm chiếc bát  tay húp một ngụm nước lèo.
 
Nước lèo nóng hầm hập càng thêm tươi ngon, vị mặn    dịu môi lưỡi, nước mì nóng hổi  một đường tới tận thực quản, từ  dày    ấm cả .
 
“Thật là một món mỹ vị! Những cửa tiệm mà ngươi tiến cử,  nhất định  ghé thăm một chuyến!” Yến Thu Xuân thỏa mãn đặt bát xuống,  gắp thêm một miếng thịt bò.
 
Tiết Gia Hà đỏ mặt gật đầu: “Ưm… Nếu cô nương  tìm  địa chỉ,  thể tới Tiết phủ hỏi !”
 
“Được.”
 
Hai  khe khẽ giao đổi. Thủy Mai  cùng bàn, ánh mắt dò xét lướt qua họ một lát, đoạn  nhấp một ngụm canh thấy nhạt nhẽo vô vị. Chuyện gì đang xảy ?
 
Người   dám mưu toan cạy góc tường của Lục thiếu gia ?!!!