Cả hai món  đều là món gia đình thường ngày,  quá nồng cay, hương vị so với   quả thực là khác biệt một trời một vực, nhưng  vô cùng thơm ngon!
 
Điểm cốt yếu khi nấu món cà tím thịt băm chính là  dùng lượng dầu  đủ.
 
Đầu tiên, cắt cà tím thành dải dài rộng bằng ngón tay, cho  chảo dầu nóng chiên đến khi hai mặt đều vàng rộm. Trong lúc đợi cà tím chín tới, nàng pha sẵn một chút nước sốt gồm giấm, nước tương, muối, đường trắng, bột mì và nước lọc.
 
Vớt cà tím , dùng lượng dầu còn  phi thơm tỏi,  đó cho thịt băm (ba phần mỡ, bảy phần nạc)  xào qua. Chọn loại thịt  là để tránh món ăn quá nhiều mỡ, dễ gây ngấy. Khi thịt băm  chuyển màu, đổ cà tím cùng nước sốt  trộn đều.
 
Món đậu phụ chiên thì  đơn giản hơn nhiều.
 
Lấy hai phần đậu phụ tươi, cắt thành miếng  ăn, thả  chảo dầu   đun nóng. Đợi khi hai mặt vàng giòn thì vớt  đĩa, dùng muôi chọc rách một vết ở chính giữa miếng đậu phụ, như  lát nữa nước sốt sẽ dễ dàng ngấm sâu  bên trong.
 
Tiếp đó, cho vừng trắng, dầu ớt, hạt tiêu, muối, đường, nước tương, hành lá cùng một chút nước lọc  chảo, đun sôi  lửa lớn, thêm chút bột năng, chờ khi nước sốt trở nên sền sệt thì đổ đậu phụ  chuẩn  .
 
Lớp nước sốt màu nâu sền sệt bắt đầu thấm  đậu phụ, theo vết rách len lỏi  bên trong, phần bên ngoài cũng ngập tràn trong vị nước sốt, thoạt   thấy vô cùng ngon miệng.
 
Sau khi  thành hai món, nàng còn dư  một phần đậu phụ, liền tiện thể tận dụng  thêm canh đậu phụ cá chép.
 
Tiết trời  đông se lạnh,  húp một ngụm canh nóng hổi, nhân sinh còn mong cầu gì hơn thế.
 
Hai món mặn cùng một món canh  xong, nàng theo lệ cũ căn dặn nha  trong viện mang thức ăn chuyển đến cho  . Tiêu phu nhân gần đây sức khỏe  hơn, khẩu vị cũng ngày càng dễ chiều chuộng, thậm chí còn thích cả món que cay nàng .
 
Tiêu Hoài Khang và Tạ Thanh Vân cũng hết lòng yêu thích những món nàng nấu.
 
Tam tiểu thư Tiêu gia vốn  khẩu vị khó chiều, dùng bữa  nhiều lắm, cho nên mỗi  Yến Thu Xuân đưa qua đều là khẩu phần ít nhất trong   . Tứ tiểu thư Tiêu Hoài Viên và Tiêu Hoài Thanh cơ bản ban ngày  ở nhà nên cũng  gây trở ngại lớn. Về phần hai vị khách mới tới, Yến Thu Xuân vẫn  rõ khẩu vị của họ  , bèn căn dặn nha  đưa qua theo khẩu phần một lớn một nhỏ.
 
Nàng hy vọng rằng họ sẽ cảm thấy  miệng.
 
Yến Thu Xuân nghĩ,  đó cùng Đông Đông  trong phòng ăn, bắt đầu nếm thử món cà tím. Cà tím  chiên qua nên mềm mà  hề nát vụn,  thêm cách chế biến khéo léo, nước sốt sền sệt thấm đẫm từng thớ thịt, còn điểm xuyết thêm chút thịt băm rải bên .
 
Cắn một miếng, cà tím mọng nước, vị mặn hòa quyện với vị chua cay, quả thực là món ăn hết sức đưa cơm.
 
Yến Thu Xuân dùng một miếng cà,  đưa  miệng một muỗng cơm lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phao-hoi-lam-bep-tuong-quan-dung-an-tim-ta/chuong-121.html.]
 
Đông Đông bên cạnh cũng một miếng thức ăn, một miếng cơm. Chưa đầy hai đũa, chiếc bát lớn bằng bàn tay   vơi  mất nửa.
Phạm Khắc Hiếu
 
Bà v.ú nuôi của Đông Đông  thấy cảnh  thì kinh ngạc hỏi: "Có  do hôm nay dùng gạo mới chăng?”
 
"Là bởi thức ăn hôm nay ngon miệng đó ạ," Yến Thu Xuân  giải thích.
 
Đông Đông   là đứa kén cơm, chỉ là thường ngày tiểu tử  chỉ thích dùng thức ăn hơn, một chén cơm là đủ, hơn nữa luôn  đến giữa bữa mới bắt đầu động đũa.
 
Ấy  mà giờ đây,  nhóc cứ một miếng thức ăn,  thêm hai miếng cơm.
 
Trước  khi dùng những món cay khác,  bé cũng  thấy ăn nhiều cơm đến thế.
 
Ma ma  chút lo lắng: "Yến cô nương, nô tỳ  thỉnh giáo một chút, món    mặn quá ?”
 
Yến Thu Xuân vội đáp: "Không hề  ạ, ma ma   nếm thử một chút ?”
 
Nàng hỏi xong, thấy bà   phản đối liền bảo nha  Thủy Mai  lấy một đôi đũa.
 
Ma ma  ngờ Yến Thu Xuân  thực sự mời bà nếm thử. Chủ yếu là những món ăn  đây của Đông Đông, ngoại trừ món cay , bà  từng thấy  nhóc dùng những món  khẩu vị nặng như . Ngay cả món que cay cũng  giới hạn  lượng, bà sợ hài tử ăn quá nhiều món  vị nồng đậm sẽ   cho sức khỏe.
 
Các đại phu hiện nay đều theo phương thức Đông y, mà Đông y  chú trọng việc ăn uống thanh đạm, thỉnh thoảng dùng chút vị cay để ấm   mùa đông thì còn  thể, nhưng nếu quá mặn, e là đứa trẻ ăn nhiều cơm cũng   lợi. Bởi  bà  dĩ nhiên  chút băn khoăn trong lòng.
 
Đũa  đặt ngay  mặt, ma ma cảm thấy cầm   đều  phần  hổ, nhưng cuối cùng bà vẫn cầm đũa lên, cẩn thận gắp một chút cà tím.
 
Lúc mới nếm thử quả thực  vị mặn đậm, nhưng  đến nỗi thái quá, chỉ  vặn như vị mặn thông thường. Hơn nữa còn hòa quyện nhiều hương vị khác: chua nhẹ, vị ngọt ẩn hiện,   cay nồng; phối hợp với sự mềm mại của cà tím, quả thực khiến    cầm lòng  mà thèm cơm.
 
Ma ma ngượng nghịu : "Là nô tỳ suy nghĩ quá nhiều, kính xin Yến cô nương đừng trách tội."
 
"Không   ạ," Yến Thu Xuân  lắc đầu, "Điều   gì đáng trách chứ?" Ma ma  theo chăm sóc đứa nhỏ nhưng vẫn  quên lễ nghi phép tắc, nàng vô cùng thấu hiểu cho tâm ý của bà.
 
Cảm giác  hổ của ma ma  vơi   nhiều, bà một  nữa   phía  Đông Đông  hầu,  rời mắt  tiểu chủ tử dùng bữa.