Sau khi Yến Thu Xuân rời giường, nàng còn  trang điểm mất một lúc, lũ nhóc chỉ  thể kiên nhẫn chờ đợi.
 
Nàng vốn ít khi trang điểm, mỗi   cửa chỉ khi cần gặp gỡ  ngoài mới tỉ mẩn tô điểm. Nàng đến nơi   hơn ba tháng, giờ đây    gương nghiêm túc trang điểm, bỗng nhiên phát hiện  nữ tử trong gương   đổi  nhiều so với dung mạo nguyên chủ lúc ban đầu.
 
Bất kể là thần thái  tinh thần diện mạo, đều  khác biệt rõ rệt, càng ngày càng  xu hướng tương đồng với nàng của kiếp .
 
Tuy rằng ngũ quan thoạt  vẫn  khác, nhưng  kỹ, sẽ cảm thấy sự  đổi vi tế đó. E rằng, dù là   ruột thịt của nguyên chủ hiện tại, cũng  thể liếc mắt một cái là nhận   nàng.
 
Yến Thu Xuân cũng  vững tâm, nheo mắt ngắm gương. Đôi lông mày sắc sảo   tô vẽ nhanh chóng, nàng  điểm xuyết thêm vài nét, khiến đuôi mắt cong cong,  nổi bật  bộ đôi mắt. Sau đó, nàng sử dụng son môi, kẻ thành một đôi môi khẽ nở nụ .
 
Nhan sắc vốn dĩ  nét trẻ thơ thuần khiết liền biến thành dung mạo thiếu nữ yêu kiều, trang nhã! Sự khác biệt quả thực  lớn!
 
Ngoại hình  của nàng khiến Thủy Mai ngây ngẩn cả . Chờ Yến Thu Xuân trang điểm xong bước  ngoài, Đông Đông cũng vô cùng kinh ngạc: “Tỷ là A Xuân tỷ tỷ ?”
 
Yến Thu Xuân ung dung thong thả đeo khăn che mặt lên, chỉ để lộ  đôi mắt đen long lanh. Nàng chớp mắt: “Đệ thấy là   ?”
 
Uyển Nhi nhảy cẫng lên vì mừng rỡ, chạy  ôm đùi nàng và reo lên: “A Xuân tỷ tỷ, tỷ thật là xinh !”
 
Yến Thu Xuân bật  khoái hoạt, ôm Uyển Nhi khen ngợi: “Uyển Nhi cũng vô cùng xinh !”
 
Tiểu cô nương hôm nay vận một  xiêm y mới tinh màu vàng nhạt, giữa trời đông, tựa hồ một đóa hoa đang khoe sắc. Cô bé  khích lệ, thẹn thùng đến mức mặt đỏ bừng, ngả  lòng Yến Thu Xuân.
 
Đáng tiếc Yến Thu Xuân  ôm nổi Uyển Nhi, đành nắm tay cô bé,  cùng Đông Đông và Trầm Bình Nghiêm bước lên xe ngựa.
 
Bọn họ tới nơi khi còn  tới giờ Tỵ. Thế nhưng, chung quanh cửa hàng món kho  tụ tập  đông .
 
Trên thực tế,  khi chính thức khai trương, cửa hàng  mở bán thử ba ngày. Trong ba ngày đó, hàng tồn kho của bọn họ  quá dồi dào, nhưng ai nấy đều đến nếm thử, nhấm nháp đôi chút. Bởi lẽ đó, hương vị món kho  thu phục lòng  nhiều .
 
Chờ đến khi chính thức khai trương,  bộ hàng hóa  giảm giá hai mươi phần trăm, khiến  nhiều  đều tới  đợi, mong   là  đầu tiên mua .
 
Người đời  đều  ưa thích món kho, cũng giống như khẩu vị  Tiêu gia, chẳng  thứ gì là  thể tiếp thu, thậm chí còn vô cùng vui thích.
 
Thế nhưng, trục đường đặt cửa hàng món kho cũng chẳng dễ dàng gì. Nếu  giống như lúc ,   đặt ở ngã ba,  xa xôi, nhưng hương thơm bay xa mười dặm. Cho dù  thể dựa  đường  để hấp dẫn lượng khách, thì cũng  thể dựa  mùi hương để thu hút   tới xem.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phao-hoi-lam-bep-tuong-quan-dung-an-tim-ta/chuong-102.html.]
 
Chưa kịp tới gần, Yến Thu Xuân  ngửi thấy mùi vị đặc trưng.
 
Chờ tới lúc xuống xe,  đường phố náo nhiệt, đám đông chen chúc  cửa hàng, nàng cảm thấy   thỏa mãn.
 
Đây chính là ý tưởng do nàng đưa ! Hơn nữa, nàng còn chiếm giữ hai phần cổ phần ở đây!
 
Đông Đông, Uyển Nhi và Trầm Bình Nghiêm  từng thấy khung cảnh hùng hậu như  bao giờ, cả ba đều há hốc mồm kinh ngạc. Đông Đông lẩm bẩm: “Thật nhiều  quá!”
 
Uyển Nhi nhón chân, nhưng vẫn chẳng thấy gì, đành thất vọng : “A Xuân tỷ tỷ, chúng     bây giờ?”
 
Yến Thu Xuân cũng đ.â.m  bối rối, vì nàng cũng chẳng đủ cao để . Lát nữa khai trương, đội vũ long vũ sư nhảy múa e rằng càng  thể thấy. Nàng trầm ngâm một lát,  : “Vậy chi bằng chúng   xem chỗ khác náo nhiệt!”
 
“A?” Ba đứa trẻ đồng loạt  nàng.
 
Yến Thu Xuân  xung quanh, tìm  một cửa hàng khá là yên tĩnh,  bán cả tào phớ, nàng liền  qua đó, mua bốn chén tào phớ bốn văn tiền: “Chúng  xem ở đây .”
Phạm Khắc Hiếu
 
Nàng thật sự  thể dẫn theo ba đứa trẻ chen chúc giữa đám đông như .
 
Phía  là phố buôn bán,  ngựa qua  cũng  quá đông. Chẳng hạn như  trục đường chính   hai ba tầng quán  hoặc tửu lầu, kiến trúc ở đây đều  xây dựng như , nhưng chúng đều là chỗ ở của  khác, nên bọn họ  thể tùy tiện  lên.
 
“Dạ !” Bọn nhỏ hiểu chuyện gật đầu,   xuống.
 
Tuy rằng  thấy rõ ràng, nhưng   xem náo nhiệt    ăn tào phớ ngon lành, tính  cũng chẳng thiệt thòi gì.
 
Yến Thu Xuân ăn một ngụm tào phớ, khẽ chép miệng, cảm thấy vẫn  thỏa mãn. Tào phớ mềm mại,  một chút nước,  thì tưởng rắn, nhưng ăn   tan chảy trong miệng,  vị ngọt nhàn nhạt, nhưng cũng chỉ dừng  ở đó.
 
Nàng : “Ông chủ, chỗ   đường trắng ?”
 
Ông chủ nhiệt tình đáp: “Có, tiểu thư  thêm đường ?”
 
Yến Thu Xuân gật đầu, bỏ thêm đường  bốn chén tào phớ  mới tiếp tục ăn. Tuy giá bán của loại đậu hũ  tăng gấp mấy  nhưng  ngon miệng hơn  nhiều. Vị ngọt bùi  bao bọc trong lớp đậu hũ cực mềm. Khi chạm  đầu lưỡi, đậu hũ hóa thành nước và tràn đầy khoang miệng, cũng  giảm bớt vị ngọt gắt của đường trắng, khiến món ăn ngọt mà  ngấy.