Tiểu Tứ hỏi nương : "Nương, con nên mua bao nhiêu quốc trái đây?"
Lâm Vân Thư trầm tư lát đáp: "Năm vạn lượng . Ai nấy đều rõ Cố gia chuyên việc kinh doanh, tài phú dồi dào. Nếu mua quá ít, ngoài ắt sẽ con chẳng thành tâm.”
Thật , nàng nào thiếu bạc. Chỉ là vàng bạc trong gian của nàng tiện lấy mà thôi.
Tiểu Tứ tự nhiên chẳng chút dị nghị.
Trong triều hơn một ngàn quan viên lớn nhỏ. Hoàng thượng phát hành một triệu lượng quốc trái, và gần như tất cả các quan viên đều mua để thể hiện lòng trung thành với Hoàng thượng. Chỉ trong thời gian ngắn, một triệu lượng tiêu thụ hết thảy.
Sau khi tan triều, Tiểu Tứ mang quốc trái về cho xem. Trên quốc trái đóng dấu ngọc tỉ.
Vì lo ngại kẻ giả mạo, Hộ Bộ yêu cầu đến đăng ký và nhận bạc năm . Thiếu một thứ gì ắt sẽ .
Quốc trái chỉ phát hành cho các quan viên, lê dân bách tính mua. Nếu chuyển giao thì chỉ thể chuyển giao giữa các quan viên và đến Hộ Bộ để đổi tên.
Lâm Vân Thư vô cùng tán thưởng diệu kế của Hoàng thượng: "Có bạc, việc tiêu diệt Hàn Quảng Bình sẽ dễ dàng hơn nhiều."
Tiểu Tứ cũng tin tưởng năng lực của Bành Kế Tông. Hơn nữa, Hàn Quảng Bình cai trị bất tài, khi đánh chiếm Phủ Hưng Nguyên, vẫn tiêu xài hoang phí vô độ. Quân lính hỗn loạn vô kỷ luật, dân chúng đối xử tàn tệ, dẫn đến lòng dân ly tán, oán thán nổi dậy.
Mèo Dịch Truyện
Lâm Vân Thư trở về phòng và thư cho Hoàng thượng để hỏi về việc phát hành quốc trái. Nàng nghĩ ý tưởng như .
Hoàng thượng nhanh chóng phúc đáp: "Ngày mai sẽ giải thích cho nàng tường tận."
Trong lòng Lâm Vân Thư bồn chồn, nàng hiểu vì đợi đến ngày mai mới sự tình.
Ngày hôm , Cố gia trọng thể thiết yến ăn mừng Lâm Vân Thư sắc phong danh hiệu cung nhân, mời nhiều quan và gia quyến đến chung vui. Từ mấy ngày , Thôi Uyển Dục sai Tiểu Tứ gửi mời đến bạn bè, đồng nghiệp và cấp .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phan-dau-tro-thanh-cao-menh-phu-nhan-nuoi-bon-con-trai/chuong-491.html.]
Nhiều quan viên đến chúc mừng, Lâm Vân Thư nở nụ suốt cả ngày đến nỗi nụ gương mặt nàng cũng cứng đờ.
Tiểu Tứ khẽ ghé sát nương: "Nương, con định thỉnh cầu triều đình sắc phong tước vị cho thê tử của con, Hoàng thượng đồng ý chăng?"
Nét mặt Thôi Uyển Dục hôm nay tràn đầy vẻ ngưỡng mộ, Lâm Vân Thư nhận điều đó, nhưng Tiểu Tứ mới thăng Ngự sử trung thừa, lập công trạng gì, vả quốc khố đang trống rỗng, đây thực là thời điểm thích hợp.
Thôi Uyển Dục dường như nhận sự do dự của bà, liền cất lời: "Con chờ thêm một chút cũng . Phụ con năm xưa, cũng tám năm quan mới thỉnh cầu Hoàng thượng sắc phong tước vị cho nương. Con còn trẻ, thể chờ đợi thêm."
Lâm Vân Thư mỉm hoan hỉ Thôi Uyển Dục, : "Nếu Tiểu Tứ thỉnh cầu thì Hoàng thượng thể đồng ý. dù nữa, hành động cũng lắm."
Thôi Uyển Dục hiểu rõ. Cố gia là hoàng quốc thích, hành động đều soi mói, thể sai sót chút nào. Các gia tộc quý tộc khác, như Trương gia, dù giàu và thế lực nhưng vẫn giới quý tộc thật sự chấp nhận, thể thấy những quan thế lực thực sự khó tính đến mức nào.
Xuất , tài năng, và sự sủng ái của Hoàng thượng đều là những yếu tố quan trọng nhất.
Lâm Vân Thư chọn một món quà quý giá trong những món quà tặng để ban cho Thôi Uyển Dục, : "Con cầm . Con mệt mỏi cả ngày , hãy về nghỉ ngơi sớm."
Nàng chẳng dùng tình cảm cá nhân để thỉnh cầu ân huệ từ Hoàng thượng. Nếu cự tuyệt khác, đòi hỏi lợi ích cho bản thì quả là quá đáng.
Trời tối, các hài tử đều trở về phòng.
Lâm Vân Thư ngủ, Tri Tuyết và Tri Vũ giúp nàng mở quà.
Trong một món quà một lá thư, Tri Tuyết xem xem mấy lượt, vẫn chẳng thấy tên gửi.
Lâm Vân Thư cầm lấy lá thư, phát hiện bên trong một củ nhân sâm bách niên.
Nàng mở thư , thấy đó là chữ của Hoàng thượng. Trong thư, Hoàng thượng nghĩ cách giải quyết vấn đề quốc khố và kể về những khó khăn mà gặp trong triều đình.