Đa phần các nữ nhân đều miêu tả tương tự, chỉ y tuấn tú, nhưng dám kỹ dung nhan.
May mà một gã sai vặt trí nhớ minh mẫn, miêu tả tướng mạo của kẻ đó vô cùng chi tiết.
Lâm Vân Thư phác họa xong chân dung, Lăng Lăng bức tranh, cảm thấy quen thuộc, song thể nhớ gặp ở nơi nào.
Lâm Vân Thư đưa cho gã sai vặt xem xét, gã liền liên tục gật đầu lia lịa: " ! Chính là !"
Những nha khác xem xong cũng đều gật đầu xác nhận.
Liên nhi gật đầu nhưng : "Họa trông giống thật đấy, song lột tả cái khí chất đặc biệt của ."
Quách viên ngoại sắc mặt xanh mét, chắp tay hành lễ với Huyện lệnh: "Mong Huyện lệnh vất vả . Trong túi tiền hơn ngàn lượng bạc."
Tiểu Tứ hiệu cho sư gia ghi chép : "Các ngươi hãy về khách điếm chờ tin tức. Bản quan nhất định sẽ dốc hết sức lực để giúp các ngươi truy tìm kẻ trộm."
Quách viên ngoại chắp tay tạ ơn, dắt Liên nhi rời .
Chủ nhân , bách tính vây xem cũng dần tản mát.
Mèo Dịch Truyện
Tiểu Tứ hạ lệnh cho nha dịch thông cáo lính gác cổng, đóng chặt cửa thành.
Lão Tam họa xong bức chân dung tên đạo tặc, phát tán cho từng , dặn dò: "Các ngươi hãy phân tán canh gác khắp các ngã ba, ngã tư trong thành, kiểm tra kỹ lưỡng từng một."
Những nha dịch khác cũng cùng vẽ chân dung và đồng thanh đáp lời.
Khi tất cả nha dịch đều khỏi, Tiểu Tứ những bức chân dung mà : "Nhìn bộ dạng thì đây là một tên giang hồ. Muốn bắt e rằng dễ dàng chút nào."
Lão Nhị cũng tỏ vẻ lo lắng: "Loại giang hồ võ nghệ cao cường, thường khó lòng tiếp cận ." Lâm Vân Thư xoa xoa cổ tay: "Cũng thử xem . Vừa mới diệt trừ xong bọn thổ phỉ, nếu để đạo tặc hoành hành, e rằng bá tánh sẽ hoang mang lo sợ. Chớ để huyện của chúng trở thành nơi ẩn náu của bọn tội phạm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phan-dau-tro-thanh-cao-menh-phu-nhan-nuoi-bon-con-trai/chuong-296.html.]
Đây chính là điều Tiểu Tứ lo lắng. Một khi đóng cửa thành, lòng dân tất sẽ hoang mang. Nếu thể nhanh chóng bắt hung thủ thì sẽ những lời đồn đại lan truyền, như thì công sức đó của sẽ hóa thành hư vô.
Suy nghĩ một lúc lâu, Lăng Lăng chợt nảy diệu kế, nàng vỗ nhẹ trán, cất lời: "Nương ơi, con nhận kẻ . Chính là kẻ từng đến tiệm vải, ý định mua Vân nhi. Lúc đó Vân nhi sợ nên từ chối."
Tiểu Tứ liền hỏi kỹ tình hình lúc đó.
Lão Nhị xoa cằm trầm ngâm: "Vậy theo dõi hai vị từ lâu, chọn thời cơ thích hợp để tay ở Phúc Nhai."
Lăng Lăng gật đầu: "Chắc chắn là như . Vì hai rêu rao về tài vật nên mới để ý."
Lão Tam dẫn theo các nha dịch lục soát từng nhà khách trong thành nhưng tìm thấy dấu vết của tên đạo tặc. Tuy nhiên, nhiều đồn đãi rằng trông thấy kẻ giống với tên đạo tặc. khi nha dịch truy tìm, tên đạo tặc cao chạy xa bay.
Tiểu Tứ suy nghĩ một lúc : "Có thể nhà hoặc quen ai đó ở đây nên cần ở khách điếm."
Lão Tam tức giận chất vấn: "Vậy giờ tính ? Chẳng lẽ chúng cứ thế mà lục soát từng nhà một ?"
Cách thực sự quá ngu ngốc. Hầu hết các nhà đều cửa và cửa . Nếu nha dịch lục soát ở cửa thì tên đạo tặc thể chạy thoát qua cửa . Chưa kể đến việc tên đạo tặc thể dễ dàng phi tường để thoát .
Lão Nhị vội vàng an ủi Lão Tam đang bực bội: "Huynh cứ an tâm . Chân dung dán khắp thành, phàm kẻ nào cung cấp tin tức đều thưởng hậu hĩnh. Kẻ đó dám lảng vảng bên ngoài, chứng tỏ cực kỳ kiêu ngạo. Huynh cứ dạo quanh các quán , tửu quán trong thành, tất sẽ cơ hội chạm mặt ."
Lão Tam chút do dự, vội vã chạy ngoài như một cơn gió: "Vậy giờ ngay."
Lão Tam thẳng đường đến huyện nha, đó hướng Thanh Phong lâu tiến tới.
Trong huyện, hai nơi hưng thịnh nhất chính là quán ăn Cố gia và Thanh Phong lâu.
Nếu quán ăn Cố gia nổi tiếng với món ăn mới lạ thì Thanh Phong lâu nức tiếng với rượu ngon truyền thống, thu hút vô khách hàng.
Vì quán ăn Cố gia Đại ca trông coi, Lão Tam quyết định đến Thanh Phong lâu xem thử.