Nhị tẩu dù cũng sáu bảy nha cùng bà tử túc trực giúp đỡ.
Lâm Vân Thư xua tay, "Nhị tẩu của con giống , đều chẳng thích những việc vặt vãnh tầm thường . Thê tử của con ở trong khuê phòng học hỏi tề gia nội trợ, nàng việc nhanh nhẹn tháo vát, sẽ lo lắng chuyện ."
Tiểu Tứ gật đầu lĩnh ý, đoạn lén danh sách mà mẫu liệt kê, chút thắc mắc hỏi: "Mở cửa hàng cần nhiều tiền đến ?"
"Ta định mở hai cửa hàng lớn, tất nhiên sẽ tốn kém nhiều." Lâm Vân Thư chẳng ngẩng đầu mà giải thích. Tiểu Tứ bỗng nhiên tỉnh ngộ, cũng hỏi thêm gì nữa. Hắn chỉ nghĩ rằng mẫu mở thêm hai tiệm cơm mà thôi, nào ngờ rằng hai cửa hàng mà mẫu nhắc tới khác biệt.
Khi Tiểu Tứ trở về phòng, Thôi Uyển Dục vẫn an giấc, đang tựa lưng giường, ánh đèn dầu leo lét, nàng chuyên chú sách.
Tiểu Tứ thích nha kề cận phục vụ, tự y phục, súc miệng rửa mặt xong xuôi, đoạn tiến đến bên giường, nàng và hỏi: "Nàng đang sách gì đó?"
Thôi Uyển Dục đặt sách lên chiếc bàn bên cạnh, ngẩng đầu , khẽ : "Thuở ở kinh thành, nơi từng ở lập một thi xã, tập hợp những vần thơ thành sách. Hôm nay rảnh rỗi, lấy ôn ."
Tiểu Tứ chẳng thích thơ phú, cảm thấy vô vị, liền chủ động kể nàng về việc mẫu giao quyền quản lý nội vụ trong nhà cho nàng.
Thôi Uyển Dục khẽ giật . Trong những gia đình quyền quý, việc tranh giành quyền quản lý nội vụ thường phức tạp. Bà bà của nàng cũng xuất từ một thế gia vọng tộc, thế mà tự nguyện giao quyền hành cho nàng? Hơn nữa, bà bà yêu thích Nhị tẩu hơn cả, mà bỏ qua Nhị tẩu để chọn nàng, điều thực sự khiến nàng bất ngờ khôn xiết.
"Mẫu tin tưởng giao việc cho nàng, nàng ắt sẽ phụ lòng ." Tiểu Tứ xuống bên cạnh nàng, một nha bưng nước đến rửa chân. Hắn rửa chân xong, liền bảo nha mang nước .
Thôi Uyển Dục nhường chỗ cho phu quân, đoạn chủ động kéo chăn lên, hỏi: "Không Đại ca vẫn đang giúp mẫu quản lý nội vụ trong nhà đó ? Sao đổi thành ?"
"Ta định mở hai cửa hàng mới, Đại ca tiện giúp đỡ ." Tiểu Tứ nghiêng đầu ngoài cửa sổ, cảm thấy đêm nay yên tĩnh hơn đêm thường lệ.
Thôi Uyển Dục gật đầu, đoạn chuyển sang chuyện khác: "Mẫu gì về chuyện của Tam ca ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phan-dau-tro-thanh-cao-menh-phu-nhan-nuoi-bon-con-trai/chuong-253.html.]
Tiểu Tứ xuống, ôm nàng lòng, hít hà mùi hương dịu nhẹ từ nàng, vuốt ve má nàng: "Không gì đáng ngại , mẫu chỉ tìm cớ để đưa Tam ca ngục mà thôi."
Thôi Uyển Dục bỗng nhiên ngẩng đầu lên, chống cằm suy tư, đoạn bình tĩnh phu quân, hỏi: "Tại như ?” Nàng từng mẫu thể đưa chính con trai ngục giam.
Tiểu Tứ vốn nhiều về chuyện bên ngoài với nàng, nhưng lo lắng nàng suy nghĩ quá nhiều nên mới giải thích qua loa: "Mẫu lo lắng e kẻ đến cướp ngục, nên mới tìm một cái cớ mà thôi."
Thôi Uyển Dục khẽ nhíu mày, kinh hãi : "Đưa Tam ca ngục thì ích lợi gì? Sao nhờ nha dịch canh gác cẩn thận hơn?"
Tiểu Tứ định giải thích thêm, nhưng nhớ rằng bọn nha dịch chỉ khách sáo với ngoài mặt, chứ trong lòng thì chẳng tán đồng . lúc đó, bên ngoài vọng lên tiếng pháo. Đó chính là tín hiệu hẹn .
Tiểu Tứ vội vàng dậy, nhanh chóng mặc y phục, đoạn an ủi Thôi Uyển Dục: "Nàng cứ an giấc , ngoài xem xét tình hình một chút."
Không đợi Thôi Uyển Dục kịp cất lời, mặc xong y phục và bước vội ngoài.
Hắn vội vã đến mức Thôi Uyển Dục giật choàng tỉnh. Nàng vội vã khoác y phục, rời giường, đoạn lớn tiếng gọi ngoài: "Như Hồng, mau xem bên ngoài chuyện gì."
Như Hồng khẽ ứng tiếng.
Mèo Dịch Truyện
Diêm Kiệm huyện nha ngục thất tọa lạc tại phía bắc huyện thành. Vì Diêm Kiệm là đất biên thùy, các trọng phạm từ tứ xứ thường xuyên áp giải về đây giam giữ.
So với ngục thất Tây Phong huyện, nơi đây quy mô rộng lớn hơn bội phần, bên trong giam cầm hơn một ngàn tên trọng phạm hung tàn. Mỗi ngục thất đều rèn đúc bằng sắt thép tinh xảo, vũ khí thông thường khó lòng xuyên phá.
Khi , đêm buông màn u tối, vạn vật đều chìm màn đêm tĩnh mịch. Bên trong những lao ngục âm u, một sự tĩnh lặng đến lạ thường bao trùm.