Nhìn thấy một tia nhẹ nhõm như trút gánh nặng vụt qua trong mắt nàng, thấy bàn tay đang bịt miệng vô lực trượt xuống, thấy cơ thể nàng mềm nhũn ngã như thể rút hết xương cốt...
Một nỗi hoảng loạn khổng lồ, từng , như một bàn tay băng lạnh, ngay lập tức túm lấy trái tim ! Còn hơn cả khi thấy nàng trúng tên lúc nãy!
"Linh Nhi!" Ta đau đớn gào lên, nắm lấy nàng một nữa.
Nàng mạnh mẽ đẩy thái y đang lao đến đỡ nàng ! Đôi mắt đang hấp hối đó, chằm chằm tuyệt vọng về phía chiến trường đang cháy, hỗn loạn ngoài cửa điện!
Sau đó, nàng giãy giụa, loạng choạng, như con thiêu lao lửa, hướng về phía cánh cửa điện đang mở toang, dẫn đến địa ngục, dùng chút sức lực cuối cùng, lảo đảo xông ngoài! Bộ áo cưới đỏ tươi kéo lê một vệt m.á.u thảm thiết cuối cùng!
"Cản nàng !" Ta gầm lên, giọng vì quá hoảng loạn mà vỡ nát, "Tô Linh! Trở !!"
Đã muộn .
Nàng xông bãi chiến trường của A Tu La đó.
Cơ thể vì trọng thương và viên thuốc rõ tác dụng uống mà lảo đảo, vết thương n.g.ự.c đau đớn tột cùng. còn quan tâm gì nữa! Đẩy các thị vệ đang cố gắng cản , loạng choạng đuổi theo!
Trước mắt là cung điện đang cháy, xác c.h.ế.t la liệt, ánh đao kiếm méo mó. Tiếng c.h.é.m g.i.ế.c đinh tai nhức óc, tiếng rên rỉ thảm thiết xông màng nhĩ. Mùi m.á.u tanh nồng và mùi cháy khét đến mức ngạt thở.
Bóng hình đỏ tươi đó, lảo đảo chiến trường hỗn loạn, như một chiếc lá tàn trong cuồng phong, chạy về phía nơi quân nổi loạn đông đúc nhất, nơi ngọn lửa bùng lên dữ dội nhất! Máu ngừng tuôn từ vết thương do mũi tên n.g.ự.c nàng, nhuộm đỏ áo cưới, cũng nhuộm đỏ mặt đất chân nàng.
"Thái tử phi! Nguy hiểm!"
- Edit by Thiên Thanh -
Ăn cắp truyện đăng wattpad là vô đạo đức, vô học.
"Bảo vệ thái tử phi!"
Tiếng kêu kinh hoàng của các thị vệ và tiếng binh khí va chạm lẫn lộn .
"Tô Linh! ! !" Ta dùng bộ sức lực gào thét tên nàng, cố gắng lấn át tiếng c.h.é.m g.i.ế.c vang trời, "Trở ! ! !"
Nàng dường như thấy. Bước chân loạng choạng một chút, khó khăn đầu .
Ngăn cách bởi đám đông hỗn loạn, ngăn cách bởi ngọn lửa đang cháy, ngăn cách bởi cách sinh tử.
Ánh lửa chiếu sáng khuôn mặt dính đầy m.á.u của nàng. Đôi mắt đó trống rỗng, tuyệt vọng, nhưng mang theo một sự bình tĩnh kỳ lạ, lạnh lẽo.
Nàng khẽ động môi. Lặng lẽ dùng khẩu hình miệng, ba chữ:
"Đừng... đuổi... nữa..."
Sau đó, nàng về phía , cực kỳ khẽ, cực kỳ chậm rãi, lắc đầu. Khóe môi dường như vô cùng khó khăn nhếch lên một chút. Đó là một đường cong vỡ vụn, mờ nhạt, gần như thể nhận .
Như đang .
Như đang từ biệt.
Như đang ...
"Vút! Vút vút vút!"
Tiếng xé gió sắc nhọn, dày đặc đột nhiên xé toạc khí!
Một màn mưa tên lạnh lẽo, như tiếng man rợ của tử thần, từ phía bóng tối bên sườn b.ắ.n ! Mục tiêu rõ ràng – nhắm thẳng bóng hình đỏ tươi vẫn vô cùng chói mắt chiến trường hỗn loạn!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/phai-long-gian-diep-thai-tu-phi/chuong-11.html.]
Không - ! ! !
Mắt trợn trừng nứt ! Tiếng gào thét mắc kẹt trong cổ họng, hóa thành sự tuyệt vọng thành tiếng!
Thời gian dường như kéo dài vô tận.
Ta thấy cơ thể nàng đột nhiên run lên một cái!
Một mũi, hai mũi, ba mũi... Mũi tên lạnh buốt mang theo lực xung kích khổng lồ, xuyên thẳng qua cơ thể mỏng manh của nàng! Vai trái, chân , lưng...
Những bông hoa m.á.u chói mắt b.ắ.n tung tóe trong ánh lửa!
Nàng như một con chim b.ắ.n rơi, bộ áo cưới đỏ tươi vẽ nên một đường cong thê lương trong trung, đó, nặng nề rơi xuống mặt đất lạnh lẽo, đầy gạch vỡ và m.á.u bẩn.
Bụi bay mù mịt.
Vệt đỏ chói mắt , trong chớp mắt bóng tối nuốt chửng.
Thế giới, mất màu sắc mắt .
Chỉ còn bầu trời tan vỡ, ánh lửa nhuộm đỏ.
Chỉ còn bóng hình nàng im lìm trong vũng máu.
"Linh Nhi - ! ! !"
Một tiếng gào thét xé lòng cuối cùng cũng vọt khỏi cổ họng! Mang theo sự điên cuồng hủy diệt trời đất và sự tuyệt vọng đủ để thiêu rụi tất cả!
Vết thương do mũi tên thì ! Chất độc thì ! Thân phận thái tử thì ! Sự tồn vong của đế quốc thì !
Tất cả đều còn quan trọng nữa!
Ta như một con thú điên mất trí, vung thanh kiếm dài, bất chấp tất cả c.h.é.m tung thứ cản đường! Sự ngăn cản của thị vệ, lưỡi d.a.o của quân nổi loạn, những khúc gỗ đang cháy dở... Tất cả những thứ cố gắng ngăn cản , đều c.h.é.m ngã, húc văng một cách bạo lực! Trong mắt chỉ nàng! Chỉ vệt đỏ chói mắt m.á.u thấm ướt !
Xông qua!
Nhất định xông qua!
Tuy nhiên, ngay khi sắp xông qua chướng ngại vật cuối cùng, cách nơi nàng ngã xuống chỉ còn vài bước chân –
"Bảo vệ điện hạ!"
"Cản !"
Nhiều thị vệ hơn nữa xông lên như thủy triều, siết chặt lấy cánh tay , chặn đường ! Trên mặt họ tràn ngập sự sợ hãi và trách nhiệm, họ dùng thể xây nên một bức tường thể vượt qua.
"Cút ! Tất cả đều cút cho cô - ! ! !" Ta điên cuồng gầm lên, vung kiếm lung tung, nhưng thể lay chuyển bức tường xây bằng sự trung thành và nỗi sợ hãi đó. Vết thương do mũi tên n.g.ự.c vì giãy giụa dữ dội mà nứt , m.á.u tươi ngay lập tức nhuộm đỏ vạt áo , mang đến từng cơn choáng váng.
Ta chỉ thể trơ mắt .
Nhìn vệt đỏ chói mắt , trong m.á.u bẩn và bụi đất, từng chút một mất nhiệt độ.
Nhìn nàng khó khăn nâng bàn tay dính đầy m.á.u lên cuối cùng, dường như nắm lấy thứ gì đó, vô lực rũ xuống.
Nhìn m.á.u nàng, nền gạch đá lạnh lẽo, từ từ, tuyệt vọng... loang .