9.
Ngày hôm đó kết thúc như thế nào, tiếng dừng lúc nào, còn nhớ rõ nữa.
Hai ngày , phát hiện thường xuyên trở nên trong suốt, như một hồn mà thể, tự do lướt qua nơi.
Cố Lâm với , đây là vì ý thức tự chủ, nên giấc mơ sắp tan vỡ .
Chu Dục nhiều cùng đăng ký kết hôn, nhưng chỉ : “Đợi thêm một thời gian nữa .”
Cho đến khi nhắc về việc đến thứ sáu, cuối cùng cũng kiềm chế mà hỏi : “Tiểu Hoan, em là đăng ký kết hôn nhất ?”
Bàn tay đang tô son của chợt khựng : “Bây giờ thì nữa .”
Chu Dục vội vã nắm lấy tay : "Tiểu Hoan, em vẫn còn giận ? Anh chuyện đều là của , nhưng mà em nhất định cư xử như ?"
Lòng như thắt , cùng tranh luận nhưng nên lời, lẽ là bởi vì sớm còn đồng điệu nữa.
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
trực tiếp lật cuốn lịch bàn, chỉ đại một ngày.
"Ngày 11 ."
chính xác khi nào sẽ rời khỏi đây, nên cứ kéo dài thời gian với Chu Dục .
Hắn ngập ngừng một lúc, chậm rãi lên tiếng: “Ngày 11 là ngày tư vấn cuối cùng của cô , bọn hẹn từ lâu .”
Hai chữ “cô ” , cần cũng là ai.
“Nếu cũng ý thức sắp xếp thời gian cho chuyện đăng ký kết hôn của chúng , thì lẽ đợi đến thứ năm, thứ sáu .”
Chu Dục nữa, cũng cảm thấy quá mệt mỏi: “Vậy thì ngày 12 .”
"Ngày 12 một buổi hội thảo tâm lý."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/pha-mong/c6.html.]
thẳng Chu Dục: "Nếu nhớ lầm, mười buổi hội thảo chỉ cần tham gia hai buổi là đủ .”
“Như mà còn sắp xếp ? Xem chuyện chúng kết hôn cũng quan trọng lắm.”
thẳng tay đưa lịch cho Chu Dục, nghiêng đầu .
"Anh Chu, bằng tự chọn ngày . Đợi khi nào giải quyết xong chuyện, thì chúng hãy tiếp."
10.
Đến ngày 11, Chu Dục ngoài liền , đúng lúc đang chuyện với Cố Lâm.
Lúc nhà cũng chỉ liếc một cái, cũng để ý nữa.
Chu Dục giọng điệu lạnh lùng hỏi: “Em đang chuyện với ai ? Còn vui vẻ?”
đầu: “Anh bỏ quên cái gì ?”
chịu buông tha: “Ngu Hoan, hỏi em đang chuyện với ai?”
dậy tới gần Chu Dục: “Không chuyện của .”
Chu Dục đột nhiên nắm lấy cổ tay , giống như đang kiềm chế cơn giận, trầm giọng: “Hôm nay Tiền Hân sẽ đến, em cũng cùng đến phòng khám .”
“Hôm nay hẹn xem phim.”
Chu Dục nhíu chặt mày, giọng điệu đầy khó hiểu: “Chẳng lẽ em lo lắng chút nào về chuyện của và Tiền Hân ? Rốt cuộc thì quan trọng phim quan trọng thế? Không , hôm nay em nhất định với !”
Chu Dục miễn cưỡng đưa đến phòng khám.
Chẳng bao lâu thì Tiền Hân cũng xuất hiện.