Lộ Lê bị Trì Thầm Yến lấy tay tách ra, không tới gần được, lại nhìn thấy bộ dạng sống c.h.ế.t cũng phải bảo vệ trong sạch của anh, đột nhiên cảm thấy bản thân như hóa thành sắc nữ lưu manh.
Tức giận trong lòng hóa thành ủy khuất, cúi gằm mặt xuống.
Trì Thầm Yến thấy Lộ Lê ỉu xìu như quả bóng xì hơi, cảm thấy hình như lúc nãy bản thân có hơi to tiếng rồi, anh hít vào một hơi, khôi phục tâm trạng một chút, lại hỏi: “Sao lại thế này?”
“Em có muốn nhìn…cùng phải cho anh lý do.”
Lộ Lê giương mắt nhìn anh, đem chuyện hôm nay ở câu lạc bộ kể ra.
Trì Thầm Yến nghe xong, hai mày nhíu lại muốn thẳng thành một đường.
Thiên Vĩnh không đi vào chung với Lộ Lê, cho nên cậu ta không biết bên trong đã xảy ra chuyện gì.
Anh lại nghĩ đến tên trai bao không biết sống c.h.ế.t kia, trên mặt lại đen thêm một chút.
Lộ Lê: “Em đã dùng nước rửa mắt rất nhiều lần rồi mà không được, cho nên mới muốn dùng ông xã để rửa mắt đó.”
Lộ Lê vừa nói vừa cảm thấy kỳ quái: “Ông xã ơi, em phát hiện là em trước kia không có thật sự nhìn kỹ anh, em tưởng là chỉ cần vận công dùng trí nhớ là sẽ đánh bay được mấy hình ảnh ô uế kia đi, nhưng mà em hơi ảo tưởng sức mạnh quá rồi.”
“Mỗi lần hai đứa mình lăn lộn em đều không có nhìn kỹ, cũng không biết là chồng em dáng dấp tốt đến cỡ nào.”
Hai người mỗi lần lăn giường đều tối lửa tắt đèn, cho dù thỉnh thoảng cũng có bật đèn, nhưng cô chưa bao giờ nhìn kỹ.
Trì Thầm Yến tạm thời bỏ qua tên trai bao kia, nhìn về phía Lộ Lê, vẻ mặt giãn ra không ít.
Chỉ là, cái thỉnh cầu này không khỏi khiến người khác đỏ mặt.
Trì Thầm Yến đau đầu một hồi, mà đối diện anh lại là bộ dạng của Lộ Lê như thể nếu anh không cho xem thì sẽ chỉ mãi mãi nhớ về người đàn ông khác.
Cuối cùng, Trì Thầm Yến đành chậm rãi đưa tay cầm đai lưng áo choàng tắm.
Lộ Lê mặt đỏ như trái cà chua.
Ngón tay thon dài của anh vừa động, thong thả ung dung mà cởi đai lưng ra.
Lộ Lê cảm nhận hai bên tai đều nóng lên hết rồi, nhưng cũng không dám chớp mắt, sợ bỏ sót điều gì.
Trì Thầm Yến đem đai lưng ném qua một bên.
Hiện tại chỉ cần nhẹ nhàng vén vạt áo qua một bên, cái gì cũng có thể nhìn thấy.
Lộ Lê cảm giác nghe được tiếng tim đập thình thịch càng lúc càng nhanh.
Trì Thầm Yến đứng đối diện Lộ Lê, một giây trước khi vạt áo bị vén ra, bang một tiếng, đèn tắt.
Lộ Lê đột nhiên thấy trời đất tối sầm.
Mắt cô chưa kịp thích nghi với bóng tôi, liền đưa tay sờ soạng.
“Ông xã, anh tắt đèn làm cái gì chứ, ông xã.”
Lộ Lê không sờ ra được chồng mình đang ở đâu, thoắt cái, đèn lại bật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ong-xa-om-mot-cai/chuong-31-ong-xa-om-mot-cai.html.]
Lộ Lê vừa mới thích nghi với ánh sáng bất ngờ, đã thấy Trì Thầm Yến đai lưng đã cột chặt chẽ trên eo: “Vừa rồi đã cho em xem rồi.”
Lộ Lê há mồm: “………………”
Cô cảm thấy trên đầu như sét đánh ầm ầm mà kéo tới.
Cái cái cái…cái gì?
“Cái đó không tính!” Cô gái nhỏ tức giận mà phản kháng.
Trì Thầm Yến đưa Lộ Lê về phòng, mặt không đổi sắc: “Vẫn được tính.”
Thật sự, nếu để anh phải trần trụi để cô nhìn ngắm đánh giá thân thể, loại chuyện này anh làm không được.
Vì thế, tối nay Lộ Lê ngủ mà quay lưng về phía Trì Thầm Yến, hiếm hoi lắm mới có dịp không hóa thân thành bạch tuộc mà bám dính lên người anh.
Trì Thầm Yến dựa vào đầu giường, gửi tin nhắn cho trợ lý đi giải quyết chuyện tên người mẫu nam to gan lớn mật kia.
Trì Thầm Yến gửi tin nhắn xong, quay đầu nhìn thấy cái lưng của Lộ Lê.
Từ sau khi tỉnh lại rồi nhầm lẫn lung tung, Lộ Lê lúc nào cũng đòi ngủ cùng anh, dù có gì cũng nhất quyết ngủ chung.
Anh vậy mà cũng để mặc cho cô nằm bên cạnh mình mà ngủ.
Trì Thầm Yến bỏ điện thoại xuống, tắt đèn bên giường.
Lúc anh nằm xuống, anh nhận ra Lộ Lê chưa ngủ.
Quả nhiên, anh vừa đặt lưng xuống, Lộ Lê đã xoay người lại lăn về phía anh, nắm chặt vạt áo trước n.g.ự.c anh.
“Nếu đã nhìn không được, vậy nhân lúc tối lửa tắt đèn cho em sờ một lần từ trên xuống dưới đi.”
“Cũng đâu có gì phải thẹn thùng chứ.”
“Anh cũng đâu phải chưa sờ qua em đâu.”
Trì Thầm Yến: “………………”
Người đàn ông trầm mặc một lúc lâu, cuối cùng nhẹ nhàng đáp lại một tiếng: “Được.”
(và đêm đó, có một người chồng bất đắc dĩ để vợ mình ăn đậu hũ lúc đêm khuya)
****
“Cái gì? Tên người mẫu kia bị điều đến châu Phi á?”
Ngày hôm sau, Lộ Lê sau khi đã dùng chồng để rửa mắt xong, đọc được tin nhắn do Kiều Giai Nhất nhắn đến.
Kiều Giai Nhất nói cái tên người mẫu đã dụ dỗ cô mới đây đã bị công ty quản lý điều đến châu Phi rồi, cái gì mà ở châu Phi khai thác thị trường thời trang, cập nhật xu hướng, gánh thì nặng mà đường thì xa.
Kiều Giai Nhất: 【Cậu không biết à? Không phải do chồng cậu làm sao?】