Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ông Xã, Ôm Một Cái - Chương 167: Ông Xã, Ôm Một Cái

Cập nhật lúc: 2025-07-02 02:12:02
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trì Thầm Yến không nói nữa, đến ngày hôm sau thì cùng đến bệnh viện với Lộ Lê.

Nhồi m.á.u cơ tim sau khi ổn định thì đã có thể xuất viện, Lộ Hằng Vinh hôm nay tinh thần cũng đã khá hơn, lúc bọn họ đến còn đang mang kính xem tin tức.

Thấy sức khỏe của ba đã chuyển biến tốt đẹp, Lộ Lê tâm tình rất vui vẻ.

Hai người ra khỏi phòng bệnh, Trì Thầm Yến cảm thấy Lộ Lê rất vui, lúc này mới nói với cô: “Sẵn đang ở bệnh viện, hay là chúng ta đi kiểm tra luôn nhé?”

Lộ Lê nghe thấy liền mờ mịt: “Kiểm tra gì cơ? Em làm hả?”

Trì Thầm Yến gật đầu, ôm eo Lộ Lê, nhìn cô, nói: “Khám thai.”

Lộ Lê nghe xong liền khiếp sợ.

Trì Thầm Yến vẫn nhìn cô kiên định.

Lộ Lê mãi mới có phản ứng, liền hiểu rõ vì sao hai ngày nay nhìn thấy canh gà với bánh tart trứng mà cô chẳng muốn ăn.

Mà hình như, bà dì mấy nay cũng không thấy tới.

Lộ Lê cúi đầu, ngơ ngác nhìn bụng mình, sau đó lại ngẩng đầu, nhìn Trì Thầm Yến đang cười ôn nhu, vẻ mặt mỹ mãn.

Cô nhất thời không thể tiếp nhận sự thật, ngây ngốc, cuối cùng giật mình một cái, như nghĩ ra cái gì.

Cô vô cùng ảo não, nói: “Trời ơi em chưa có nhìn kỹ, trong đơn ly hôn anh có ghi nếu có con thì ly hôn xong con do ai nuôi không?”

Đi về nhất định phải lấy mang lên cổ mới được.

Lộ Lê hỏi vô cùng nghiêm túc.

Trì Thầm Yến nghe xong muốn lên huyết áp.

Anh cắn răng gằn giọng: “Anh nuôi!”

Sau đó, trước khi Lộ Lê kịp phản kháng anh lại nói tiếp: “Em cũng là do anh nuôi.”

“Không được nói chuyện ly hôn nữa! Đơn ly hôn lát nữa anh sẽ nói dì làm xé quăng đi, em đừng hòng mà nghĩ đến chuyện này nữa.” Anh nói một câu chắc như đinh đóng cột.

Lộ Lê liền phản bác: “Dựa vào cái gì chứ, bây giờ thì rất tốt nhưng ai biết sau này thế nào. Lỡ sau này tình cảm rạn nứt, rồi sau đó không còn yêu thương gì nữa thì sao. Đúng rồi, lỡ mai mốt anh theo đứa con gái nào khác rồi bỏ bọn em lại cô nhi quả phụ thì sao chứ. Em sẽ không có chịu ủy khuất như người ta đâu, em nhất định sẽ mang con theo mà vứt bỏ anh, sau đó sẽ kết hôn với một người vừa có tiền vừa đẹp trai, sau đó sẽ kêu con gọi người đó là ba, em còn muốn…”

Trì Thầm Yến đành phải dùng nụ hôn lấp cái miệng nhỏ không ngừng ba hoa của Lộ Lê.

Lộ Lê nức nở, cánh tay không an phận mà múa may.

Trì Thầm Yến vì thế liền dùng tay ôm eo Lộ Lê lại.

Thế là an phận.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ong-xa-om-mot-cai/chuong-167-ong-xa-om-mot-cai.html.]

Hai người đứng dựa tường như vậy một lúc lâu, đến khi nghe được tiếng mở cửa sau lưng.

Trì Thầm Yến lúc này mới buông Lộ Lê ra.

“Ha.” Lộ Lê mặt đỏ như quả cà chua, há mồm thở.

Cô nhìn thấy mẹ cô Từ Tuệ Nhàn đang mở cửa bước vào.

Trì Thầm Yến quay đầu lại, nhìn Từ Tuệ Nhàn một cái: “Mẹ.”

Từ Tuệ Nhàn thấy Trì Thầm Yến trước, sau đó nhìn ra phía sau anh, thấy Lộ Lê đứng đằng sau mặt đỏ bừng, môi sưng lên.

Lộ Lê lập tức núp ra sau lưng Trì Thầm Yến, nắm tay áo anh, chỉ ló cái đầu ra, gọi: “Mẹ.”

Không biết vì sao, Lộ Lê cảm giác như mình yêu sớm xong bị phụ huynh bắt gặp.

Từ Tuệ Nhàn nhìn con gái và con rể gật đầu một cái, nhìn qua là biết chuyện gì đã xảy ra, liền đóng cửa lại.

Lộ Lê cọ mặt lên tay Trì Thầm Yến.

Trì Thầm Yến kéo tay cô.

Hai người ở bệnh viện Dưỡng Hòa kiểm tra, quả nhiên không sai, bác sĩ tươi cười thân thiết mà chúc mừng đôi vợ chồng trẻ, Lộ Lê mang thai, đã được 2 tuần.

Hai người dành hẳn một tiếng ra nghe bác sĩ dặn dò trong thời kỳ đầu mang thai phải chú ý cái gì. Lúc bước ra khỏi phòng khám, Lộ Lê cầm tờ xét nghiệm, tuy rằng trước đó Trì Thầm Yến cũng đã nói cho biết để chuẩn bị tâm lý, nhưng bây giờ lại cảm giác cả người bay bổng không chân thật lắm.

Cô quay lại liếc nhìn Trì Thầm Yến, phát hiện anh từ biểu cảm nghi ngờ chờ mong lúc trước, bây giờ đã giống như cô, cả người hư hư thực thực cảm giác khó tin.

Trì Thầm Yến liền lấy lại tinh thần, bình tĩnh tâm tình mình trước, sau đó nắm tay Lộ Lê, bình tĩnh nói: “Được rồi, chúng ta đi lấy thuốc đi.”

Bác sĩ có viết đơn cho Lộ Lê một vài thuốc bổ để uống lúc mang thai.

Lộ Lê gật đầu, đi theo Trì Thầm Yến.

Đi được hai bước, cô kéo tay áo anh: “Hình như, anh đi ngược đường rồi.”

Anh ngẩng đầu lên nhìn, thấy mũi tên chỉ hướng ngược lại.

Mặt nạ bình tĩnh mới đó đã bị vợ mình xé rớt xuống đất.

Vì thế, lúc vào trong thang máy, anh nhịn không được mà bế Lộ Lê lên, hôn lên môi cô, nụ cười trên mặt vô cùng rạng rỡ.

“Cảm ơn em.”

Lộ Lê sợ sẽ có người bước vào, lại quay qua nhìn camera, không chừng trước màn hình đang có hai ông chú ngồi xem bọn họ diễn tuồng, liền vỗ lên tay anh: “Coi chừng, coi chừng đụng trúng con.”

Loading...