Ông Xã Mới Cưới Vô Sinh, Sao Tôi Lại Có Bầu? - Chương 716: Em Cũng Sợ Bản Thân Sẽ Mất Kiểm Soát

Cập nhật lúc: 2025-11-15 15:49:57
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Đây nè!"

Cô vội vàng đáp lời, như bỏng tay , nhét bộ quần áo tay Thẩm Như Phong.

Cánh cửa phòng tắm đóng nữa, cánh tay cũng thu về từ lâu, nhưng dường như vẫn biến mất, còn in đậm trong tâm trí Khương Thanh Lê.

Suy nghĩ của cô, theo hình ảnh thấy, dường như cũng rời khỏi cơ thể.

Đến nỗi khi Thẩm Như Phong bước , cô quên cả lấy quần áo, lao tắm...

Khương Thanh Lê trong phòng tắm khi tắm xong mới phát hiện mang quần áo .

A a a!!!

Cô đang chứ!

Lại thể quên cả chuyện như thế !

Nghĩ đến những gì trong đầu khi tắm, Khương Thanh Lê chỉ đập cho bản lúc đó tỉnh .

lúc quần áo thì .

Cô chỉ thể quấn khăn tắm, sát cửa phòng tắm gọi Thẩm Như Phong.

"Em quên lấy đồ ngủ , thể lấy giúp em ?"

Sau khi gọi xong, cô tưởng Thẩm Như Phong sẽ nhanh chóng đưa đồ ngủ cho cô.

Không ngờ, bên ngoài yên ắng.

"Như Phong?"

Khương Thanh Lê gọi vài tiếng nữa, đáp cô vẫn là một sự tĩnh lặng.

Chẳng lẽ ở trong phòng?

Khương Thanh Lê nghi hoặc kéo cửa một khe hở, ngoài, phát hiện quả nhiên bóng dáng Thẩm Như Phong.

Trong lòng cô lập tức vui mừng.

Không ở đây thì quá, giờ cô nhanh chóng ngoài mặc quần áo, đợi , cô mặc xong hết !

Vân Vũ

Nghĩ là , Khương Thanh Lê một tay giữ chặt khăn tắm ngực, lao thẳng ngoài, bắt đầu lục tìm quần áo trong phòng đồ của .

Thẩm Như Phong thấy tiếng động, bước từ ban công .

Lâm Nghị gọi điện cho , nên ban công điện.

Không ngờ khi bước , thấy tiếng động từ phòng đồ.

Theo phản xạ, liếc , ngờ thấy cảnh tượng .

Chiếc khăn tắm ngắn, Khương Thanh Lê quấn ở ngực, vạt che qua gốc đùi.

Vai trắng nõn, cánh tay thon thả, cùng với đôi chân dài thon đều đặn phía , đều lộ ngoài.

Nhìn thấy cảnh , ánh mắt Thẩm Như Phong trở nên thâm sâu.

Khương Thanh Lê , , đối diện với ánh mắt của đàn ông, cô giật , đỏ bừng mặt, làn da như con tôm luộc.

"Anh... ... ... Sao về ?!"

Nếu ở đây, cô dám chạy như !

Ánh mắt Thẩm Như Phong nửa nửa cô, hỏi ngược : "Tối nay ngủ ở đây, thể ? Ngược là em... em việc ngoài như thế nguy hiểm ?"

Mặt Khương Thanh Lê đỏ thêm một bậc.

Cô vội vàng giải thích: "Không như nghĩ , em quên lấy đồ ngủ, mới định gọi giúp, nhưng thấy , em đồ ngay bây giờ!"

Nói xong, cô vội vã chạy về phòng tắm để quần áo.

Kết quả là động tác quá mạnh, chạy hai bước, khăn tắm lỏng , may mà cô nhanh tay nhanh mắt giữ , nhưng cũng hở hang gần hết.

Khương Thanh Lê vội vàng xổm xuống, kéo một góc khăn tắm.

Vì khăn bung , thể quấn , Khương Thanh Lê đành dùng tay giữ chặt khăn tắm để che .

Ánh mắt cô mang chút hổ, ngước Thẩm Như Phong đầy van nài, "Anh một chút ?"

đàn ông theo yêu cầu của cô.

Thẩm Như Phong như mê hoặc, từng bước, từng bước, chậm rãi tiến về phía cô, giọng mang theo chút mê , "Anh thể giúp em..."

Khương Thanh Lê ngẩng đầu, đàn ông đang xổm mặt, lông mi run nhẹ.

Thẩm Như Phong lên tiếng, "Có ?"

Bàn tay đẽ của đàn ông nắm lấy một góc khăn tắm của cô.

Khương Thanh Lê vốn định từ chối, nhưng bàn tay , và chủ nhân của nó, cô phát hiện thể từ chối .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ong-xa-moi-cuoi-vo-sinh-sao-toi-lai-co-bau/chuong-716-em-cung-so-ban-than-se-mat-kiem-soat.html.]

Dường như bất cứ điều gì , cô đều sẽ trái với lý trí của , để chiều theo ...

Khương Thanh Lê đỏ cả tai, chậm rãi gật đầu, "Ừ..."

Tai cô đỏ đến mức sắp chảy máu.

, dáng vẻ của cô, rơi mắt Thẩm Như Phong, kích thích đến mức nào.

Anh dùng hết sức lực để kìm nén, mới thể đè nén những ham điên cuồng đang trỗi dậy.

Động tác của Thẩm Như Phong chút chậm rãi.

Dù đôi mắt của đàn ông loạn, nhưng Khương Thanh Lê cảm thấy, cô như đốt cháy, từng thước từng thước đều nóng bỏng.

Hơn nữa, đầu ngón tay lạnh của đàn ông, thỉnh thoảng chạm làn da tắm xong của cô, đều thể khiến cô run lên kiềm chế .

Đây đúng là một sự quyến rũ thể chống đỡ!

Lông mi Khương Thanh Lê run run, theo bản năng ngước .

Đôi mắt phượng của đàn ông sâu thẳm, mê hoặc.

kìm , chậm rãi hướng về phía .

Ngón tay thon thả, theo bản năng túm chặt vạt áo , đó nhắm nghiền mắt .

Đây là một lời mời gọi lời.

Thẩm Như Phong thấy , còn nhịn , lập tức đưa tay ôm lấy , ghì chặt lòng, công thành lược địa.

Một nụ hôn nồng cháy, cực kỳ đắm đuối và mãnh liệt.

tắm xong, trong khí trôi nổi mùi hương nồng nàn, khiến Thẩm Như Phong cảm thấy choáng ngợp.

Người trong lòng quá mỹ hảo, như nụ hoa chớm nở.

Mềm mại, non nớt, khiến hái.

Ánh mắt Thẩm Như Phong sâu thẳm như mực, thở cũng chút rối loạn.

Theo bản năng, nhẫn nại, kìm chế... nhưng lúc , chiếc khăn tắm giúp cô quấn chặt, lỏng .

rơi xuống đất.

"Á..."

Khương Thanh Lê sợ hãi kêu lên, cố gắng chui lòng .

Sự tiếp xúc , cảm nhận giữa hai , đương nhiên trở nên càng rõ ràng hơn.

Tâm tư của đàn ông, thể che giấu.

Khương Thanh Lê nhuốm một màu hồng thẹn thùa.

Thẩm Như Phong ôm lấy eo cô, cảm nhận rõ ràng sự mịn màng như ngọc khi chạm .

Vòng tay , khỏi siết chặt hơn một chút, yết hầu cử động lên xuống.

"Làm bây giờ? Giờ em, rơi tay , chạy thoát nữa !"

Khương Thanh Lê giấu mặt trong lòng , căn bản dám ngẩng đầu thẳng mắt .

Tình huống mắt, quả thực khiến bất ngờ.

cô, từ đến giờ từng nghĩ đến chuyện chạy trốn.

, đó cũng là chạy hết sức về phía .

Hơn nữa, nụ hôn , cô cũng động tình.

, đối với những gì sắp xảy , cô sự chuẩn tâm lý.

Nghĩ đến đó, cô dũng cảm , : "Vậy em chạy, thế nào, cũng , ?"

Giọng mềm mại , mang theo chút nũng, và sự thuận theo vô tận.

Cũng là cả và tâm, đều mở với .

Thẩm Như Phong suýt nữa thì phát điên.

Nếu thể, sẵn lòng vì cô mà điên, vì cô mà cuồng, nhưng xét đến đây là nhà họ Khương.

Hai cụ cũng ở phòng bên cạnh, nếu gây chút động tĩnh gì, thì lắm.

, Thẩm Như Phong chỉ thể hít sâu vài , đó lấy bộ đồ ngủ bên cạnh, quấn quanh cô và , "Tối nay thì tạm thôi, để , đợi lúc khác... đổi chỗ!"

Nói xong, như chút khó chịu, hôn lên tai cô, : "Chuyện , cảm nhận cho thỏa thích, mới thể thấm thía niềm vui. Chỗ , sẽ khiến em thoải mái, căng thẳng... và cũng sợ bản sẽ mất kiểm soát."

 

Loading...