Ông Xã Mới Cưới Vô Sinh, Sao Tôi Lại Có Bầu? - Chương 714: Dùng Hết Tất Cả Của Em Để Yêu Anh

Cập nhật lúc: 2025-11-15 15:49:55
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Khanh Khanh bật vì bộ dạng ham tiền của .

nhịn : "Ôi! Các còn thiếu chút tài trợ nhỏ nhoi của ?"

Đây là sự nghiệp của vị tương lai tẩu tẩu cô, đương nhiên để trai cô thể hiện chứ, thể tranh công chứ?

"Anh trai, sự nghiệp của tẩu tẩu họ cần giúp đỡ, ?"

Chu Kỳ thấy cô , liền nghiêm túc giải thích: "Chủ yếu là nghĩ cho bản , mà là nghĩ cho Thời Nguyện.

Sau kết hôn với Tổng giám đốc, bây giờ tích cóp của hồi môn !

Nhà họ Thẩm các cô to lớn như , cô gả về, cũng thể quá hèn kém đúng ?"

Vân Vũ

Dù đúng là như , nhưng Thẩm Khanh Khanh để tâm, : "Không , nhà chúng màng mấy thứ đó, chỉ cần Thời Nguyện chịu gả cho trai ! Bố cũng nghĩ , họ mong chờ cô con dâu suốt ba năm ."

Từ hồi Khương Thanh Lê việc ở Thẩm thị, bố luôn bóng gió dò hỏi tin tức của Khương Thanh Lê, mong đợi cô con dâu khi nào mới thể cùng con trai tu thành chính quả.

Hai năm nay họ càng quan tâm hơn.

Thẩm Như Phong lúc cũng lên tiếng một cách nghiêm túc, với Khương Thanh Lê: "Gả cho cần của hồi môn ."

Giọng điệu trầm ấm dịu dàng của , mặt nhiều như , khiến Khương Thanh Lê ngại ngùng.

Tuy nhiên, cô cũng cảm thấy, sự cân nhắc của sư tỷ là đúng đắn.

Dù Khanh Khanh và Như Phong đều , nhưng bản cô vẫn tích cóp chút của hồi môn mới .

Thẩm Như Phong dường như cũng suy nghĩ của Khương Thanh Lê, chân mày nhíu .

Đương nhiên cần cô bận tâm chuyện .

Nếu coi trọng của hồi môn của đối phương, trong nước bao nhiêu đối tượng liên hôn phù hợp để lựa chọn.

Anh lựa chọn Khương Thanh Lê, chính là màng những thứ bề ngoài như .

Tuy nhiên, Thẩm Như Phong cũng thêm gì mặt đông .

Đợi đến khi Thẩm Khanh Khanh dẫn Hoắc Tư Ngự và Chu Kỳ đo đạc kích thước, Thẩm Như Phong liền giữ Khương Thanh Lê trong văn phòng.

Sau khi khóa cửa, liền bế cô lên bàn việc.

Khương Thanh Lê kêu lên một tiếng, theo phản xạ về phía Thẩm Như Phong.

"Sao ?"

Tay cô đặt lên vai Thẩm Như Phong, giữ vững tư thế của .

Thẩm Như Phong nhíu mày, hài lòng quở trách cô: "Em còn hỏi ? Em cho kỹ đây, tự tạo áp lực cho bản ! Cũng đừng xem lời sư tỷ em là thật!

Nhà thiếu của hồi môn của em, ở bên , cần suy nghĩ đến những chuyện khác, chỉ cần em ngoan ngoãn ở bên cạnh , ?!"

Thẩm Như Phong sợ cô rơi vòng luẩn quẩn, sợ cô nảy sinh ý nghĩ rút lui, thì công sức bỏ trong suốt thời gian dài sẽ thành công cốc.

Khương Thanh Lê cảm nhận sự căng thẳng và quan tâm của đàn ông, nhịn bật .

Cô đưa tay ôm lấy cổ , giọng điệu ấm áp với : "Em đang lo lắng điều gì, nhưng yên tâm, em tích cóp của hồi môn, tuyệt đối vì tự ti, em tự khó , cũng sẽ rút lui.

Đơn giản là em kiếm tiền, kiếm tiền tiêu cho .

Dù bây giờ tự giàu , nhưng em cũng dùng nỗ lực của bản , mua quà thích, tặng những món đồ , em cũng vui.

Em cách giữa chúng , giống như những gì cho em, bao giờ đòi hỏi em đáp cùng một giá trị.

Em cũng ! Như Phong, trong tương lai em nhiều việc cùng !

Em cũng trong khả năng của , tạo bất ngờ cho , dẫn cùng du lịch.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ong-xa-moi-cuoi-vo-sinh-sao-toi-lai-co-bau/chuong-714-dung-het-tat-ca-cua-em-de-yeu-anh.html.]

Như từng mong em trưởng thành, bây giờ em trưởng thành , hơn nữa, em là một tư tưởng độc lập, em tiếp tục sự nghiệp của , chính là vì nguyên nhân .

Sau em sẽ bao giờ vì những vấn đề đáng là vấn đề như cách, mà chọn cách xa rời , trốn tránh đoạn tình cảm nữa.

Em với nhỉ, em ở bên mãi mãi?

Nếu , thì tại đây, em trịnh trọng với , em ở bên mãi mãi, loài tơ hồng phụ thuộc đàn ông, em cũng thể độc lập, thể kiếm tiền, em sẽ dùng hết tất cả những gì thể của em để yêu !"

Giọng cô nhẹ nhàng, nhưng những lời ngọt ngào đến thế, từng chữ từng chữ đều gõ mạnh trái tim Thẩm Như Phong.

Hóa nghĩ như .

còn tự khó nữa, cũng sẽ thêm gì, sẽ luôn ủng hộ cô!

Hơn nữa, đây là hiếm hoi cô bày tỏ như .

Trái tim Thẩm Như Phong mềm nhũn .

Một cảm xúc dâng trào trong lòng, cuối cùng khiến kìm , ôm chầm lấy Khương Thanh Lê hôn thật sâu.

Khương Thanh Lê cũng vui vẻ ôm lấy cổ đáp nụ hôn của .

Hai mấy ngày nay hôn , nhưng như nghiện đối phương , hôn bao nhiêu cũng thấy chán...

Không bao lâu, nụ hôn cuối cùng cũng dừng , cả hai đều thở hổn hển.

Thẩm Như Phong ôm cô lòng, nỡ buông , khàn giọng lên tiếng, "Tối nay, chúng cùng về gặp bố em nhé?

Trước đây thể gặp mặt sợ lộ chuyện, nhưng bây giờ chúng ở bên , với tư cách là bậc hậu bối, cũng đến chào hỏi.

Vốn dĩ định tối qua cùng em về , nhưng hẹn với giáo sư Mark và James, hôm nay nếu đến thăm, trong lòng thấy áy náy."

Hồi đó giao phó Khương Thanh Lê cho vợ chồng Khương Hùng, Thẩm Như Phong đó gặp họ.

Bây giờ , họ cũng xem là bố vợ tương lai của , họ đối xử với Khương Thanh Lê như , thật sự xem cô như con gái ruột, đương nhiên cũng xây dựng mối quan hệ với hai vị trưởng bối.

"Được!"

Khương Thanh Lê lập tức đồng ý, "Vậy chiều em với bố em một tiếng."

"Ừm, ."

Hai ôm âu yếm một lúc, Khương Thanh Lê chủ động rời khỏi vòng tay của đàn ông.

"Em còn việc nữa, cứ ôm thế , lát nữa sư tỷ thấy, trêu em mất."

Thẩm Như Phong khẽ : "Không , bây giờ chúng yêu, lãng mạn một chút, cô cũng thể thông cảm."

Khương Thanh Lê lời , tự dậy trở về phía bàn việc xuống, Thẩm Như Phong cũng mở khóa cửa.

Trước khi việc, Khương Thanh Lê nhắn tin nhóm gia đình , với bố cô tối nay sẽ dẫn Thẩm Như Phong về nhà ăn cơm.

Bạch Nguyệt và Khương Hùng đều thấy tin nhắn, hai vợ chồng đều vui mừng, "Tốt , các con cứ thoải mái đến, sẽ bảo đầu bếp nhà chuẩn thêm nhiều món con thích ăn, đúng , Như Phong kiêng kỵ gì ?"

Khương Thanh Lê nhắn , để tùy ý một chút, cần sắp xếp đặc biệt thế nào.

Sau khi chuyện với xong, Khương Thanh Lê bắt đầu lao công việc.

Chiều tối, cô thu xếp đồ đạc tan sớm, cùng Thẩm Như Phong lên đường về nhà.

Trong bếp sớm chuẩn đầy đủ những món ăn phong phú.

Khương Thanh Lê kịp xuống xe, thấy Khương Hùng và Bạch Nguyệt đợi họ cửa.

Cô bước xuống xe, vẫy tay chào hai , "Bố, , chúng con về !"

 

Loading...