Ông Xã Mới Cưới Vô Sinh, Sao Tôi Lại Có Bầu? - Chương 704: Mỗi Giờ Mỗi Phút Anh Đều Nhớ Em

Cập nhật lúc: 2025-11-14 16:38:42
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vốn chỉ là lời đùa cợt cô, nhưng Khương Thanh Lê nghiêm túc trả lời , : "Không chỉ , còn nữa, với em…"

Khương Thanh Lê kéo tay Thẩm Như Phong, dẫn bước về phía .

Thẩm Như Phong nhanh nhận , đó là văn phòng của Khương Thanh Lê.

Đến văn phòng, cô bật đèn lên, kéo ngăn kéo tủ , cả nửa ngăn kéo đầy bản thiết kế, chất thành một chồng lớn, "Còn những thứ nữa, tất cả đều là những bản phác thảo kịp đem chế tác. Số quần áo thành phẩm bên ngoài chỉ là một phần trong đó thôi."

Nụ nơi khóe miệng Thẩm Như Phong lập tức ngưng đọng.

Hắn vốn chỉ trêu chọc cô, nhưng ngờ thấy một chồng bản thảo như .

Vị trí nơi trái tim lập tức như ai đó giật mạnh một cái, đau đến mức thở .

Hắn thể tưởng tượng , cô bé ngốc trong lúc bận rộn cật lực như , còn thể rút thời gian để thiết kế những thứ

Phải tiêu tốn bao nhiêu tâm huyết và tinh lực?

Ngay trong lúc Thẩm Như Phong còn đang chững , Khương Thanh Lê cuối cùng cũng thể tình cảm mà cô kìm nén bấy lâu nay, nhưng thể thổ lộ thành lời.

Cô đặt chồng bản thảo trở , , chăm chú đàn ông mặt, "Em... mỗi ngày đều kìm mà nhớ , lúc ăn cơm, lúc ngủ, lúc mệt mỏi, lúc vui vẻ... mỗi giờ mỗi phút em đều nhớ !"

, nếu sức kìm chế của bản đủ mạnh, cô thật sự sẽ nhịn nổi mà chạy về gặp !

Ngay trong khoảnh khắc giọng của Khương Thanh Lê dứt, bờ môi cô đàn ông ngậm lấy.

Lần , Thẩm Như Phong còn dịu dàng nữa.

Nỗi khó chịu trong lòng, đều là sự xót thương dành cho cô.

Hắn ép cô tủ, cuồng nhiệt vờn vẽ, lưỡi cũng thò , công thành lược địa, như nuốt chửng cô bụng.

Hơn hai năm nay, ngoài lẽ sẽ thấy cho nhiều hơn.

chẳng lẽ tình cảm của cô bé dành cho ít ?

Chỉ là cô trầm tính, giấu kỹ mà thôi.

Chỉ khi vén lớp ngụy trang bên ngoài của cô lên, mới thể cô yêu nồng nhiệt đến nhường nào.

Khương Thanh Lê ôm lấy cổ , nhiệt liệt đáp trả.

Đến lúc sắp thở nổi, hai mới buông .

Đôi mắt long lanh ướt át khi thẳng Thẩm Như Phong, trong đáy mắt tràn ngập nụ vui sướng ngọt ngào.

Thẩm Như Phong cũng .

Tối hôm đó, hai hôn bao nhiêu .

chính là thể kìm nén.

Mỗi , đều một sự thôi thúc hôn đối phương, áp sát gần.

khi họ giãi bày với , họ cũng còn kìm chế sự thôi thúc nữa.

Thẩm Như Phong vốn nghĩ, từ lâu nay, luôn thấy Khương Thanh Lê trưởng thành, đối với bất cứ chuyện gì của cô đều hiểu rõ như lòng bàn tay.

bây giờ, phát hiện, kỳ thực còn nhiều chuyện mà .

, lấy những bản thiết kế đó , cùng Khương Thanh Lê xuống, xem từng tấm một.

Khương Thanh Lê dựa lòng , cùng xem.

Những bản thiết kế , mỗi một thiết kế, cô đều nhớ rõ tâm trạng của khi đó lúc cầm bút lên.

Hai dựa ghế sofa, tận hưởng chút ấm khó , quên mất chuyện bên ngoài…

Cứ ở bên như , cho đến lúc rạng sáng, Khương Thanh Lê bận rộn cả ngày hôm đó thật sự quá mệt và chống đỡ nổi nữa, ngủ .

Vân Vũ

Thẩm Như Phong phát hiện , đặt bản thiết kế tay xuống, ý định xem tiếp nữa.

Hắn cẩn thận ôm cô lòng, như ôm bảo vật của , bế cô phòng nghỉ bên cạnh.

Phòng nghỉ của Khương Thanh Lê dấu vết ở rõ.

Trong đó nhiều đồ dùng hàng ngày của cô, Thẩm Như Phong thấy, thể tưởng tượng , thời gian cô ở đây dài đến nhường nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ong-xa-moi-cuoi-vo-sinh-sao-toi-lai-co-bau/chuong-704-moi-gio-moi-phut-anh-deu-nho-em.html.]

Lòng xót thương dành cho cô thêm nhiều phần.

Hắn đặt Khương Thanh Lê lên giường, định rút lui ngoài, nghỉ ngơi ghế sofa bên ngoài.

rời khỏi cô một chút, cô dường như cảm giác, bàn tay nhỏ lập tức túm lấy quần áo buông.

Thẩm Như Phong thấy , đành nữa.

Hắn xuống bên cạnh cô, ôm lòng, trực tiếp ôm chìm giấc ngủ.

Khó khăn lắm mới đuổi theo , cũng nỡ rời xa cô.

Dù chỉ một đêm, dường như cũng .

Thẩm Như Phong thầm.

Trước đây hình như từng cảm thấy bản lúc quấn quít đến .

hôm nay cũng mệt .

Chỉ để một chiếc đèn ngủ nhỏ đầu giường, cũng nhanh chóng chìm giấc ngủ.

Sáng hôm , khi Khương Thanh Lê tỉnh dậy, gần trưa.

Nhớ cảnh tượng tối qua cùng Thẩm Như Phong, cô tưởng đang mơ, suýt nữa bật dậy khỏi giường để kiểm chứng, thần sắc mang theo bất an và hoang mang, thậm chí còn quên mang giày

Thẩm Như Phong từ bên ngoài đẩy cửa bước , liền thấy cảnh cô cuống quýt nhảy xuống giường.

Hắn lập tức lên tiếng hỏi: "Đang tìm ?"

Giọng … là !

Khương Thanh Lê ngẩng đầu về phía cửa, thấy bóng dáng đó, thần sắc cứ ngây như .

Thẩm Như Phong bước đến chỗ cô, mặt cô, giơ tay vẫy vẫy mắt cô, hỏi: "Đang phát ngốc cái gì thế?"

Khương Thanh Lê trả lời, cả lao lòng , giọng cất lên ngột ngạt: "Em cứ tưởng… em …"

Giấc mơ đẽ như , đây cô mơ quá nhiều, quá nhiều

Mỗi tỉnh dậy, cô đều vui mừng khôn xiết.

, đến cuối cùng mới phát hiện, tất cả thứ đều là giả, đều chỉ là một giấc mơ mà thôi…

Thẩm Như Phong hiểu tâm trạng của cô lúc .

Biết bây giờ cô vẫn dám tin đây là sự thật, nên kiên nhẫn ôm lấy , vỗ nhẹ lưng cô, dỗ dành : "Đương nhiên là thật , chỉ là em dậy quá muộn thôi, hôm qua em mệt quá, bận rộn cả ngày mà.

Ngoan, bây giờ vệ sinh cá nhân , lát nữa đưa em ăn trưa!"

Khương Thanh Lê lúc mới nhớ , tối qua ngủ như , tẩy trang, cũng tắm rửa, bây giờ bộ dạng , bẩn thỉu đến mức nào?

dám Thẩm Như Phong nữa, nhanh chóng thoát khỏi lòng , chạy phòng tắm.

Kết quả cúi đầu , phát hiện .

Quần áo cô, hình như ?

Khương Thanh Lê ngây đầu , Thẩm Như Phong hỏi: "Của em… quần áo của em???"

Đừng bảo là do chứ?

Mặc dù hai ở bên , tình cảm cũng giãi bày, tối hôm qua hôn bao nhiêu , nhưng… cũng đến bước đó…

Chỉ nghĩ đến khung cảnh đó thôi, Khương Thanh Lê cảm thấy ngại ngùng.

Thẩm Như Phong dường như cô đang nghĩ gì, : "Anh đấy."

Nghe thấy câu trả lời , gốc tai Khương Thanh Lê lập tức đỏ ửng, mặt cũng dần dần nhuốm màu hồng.

"Ồ…"

Cô cũng gì, chỉ là hổ.

Thẩm Như Phong thưởng thức đủ vẻ mặt đó của cô, mới thú nhận: "Anh đùa em thôi, , là sư tỷ của em và Khanh Khanh cho em đấy.

Sáng nay họ qua đây , tối qua em mệt quá, cảm xúc căng thẳng, nên ngủ say, nên mới phát hiện thôi."

Loading...