Ông Xã Mới Cưới Vô Sinh, Sao Tôi Lại Có Bầu? - Chương 691: Món Quà Đặc Biệt Được Đặt Làm Riêng Cho Cô Ấy
Cập nhật lúc: 2025-11-14 02:52:58
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khúc mắc của Khương Thanh Lê nhanh chóng sư tỷ lấp l.i.ế.m qua loa.
Cô cảm thấy lời giải thích cũng khá hợp lý.
Bản cô từng việc ở bộ phận thiết kế của Tập đoàn Thẩm thị, đương nhiên hiểu rõ trình độ của nhân viên ở đó.
"Thôi, mấy chuyện linh tinh nữa," Chu Kỳ sợ cô tiếp tục phát hiện nhiều điều hơn, vội vàng nhét món quà tay Khương Thanh Lê, "Đây là quà của , mở xem nhanh ."
"Ừ."
Dưới sự thúc giục của Chu Kỳ, Khương Thanh Lê theo phản xạ mở hộp quà và phát hiện bên trong là một sợi dây chuyền.
Mặt dây là một thứ giống như huy chương nhỏ, khắc tên thương hiệu mà cô và sư tỷ cùng tạo .
Khương Thanh Lê tỏ vẻ ngạc nhiên, "Sao họ ? Tớ cứ tưởng quà tặng cho đều giống chứ."
Tuy nhiên, sợi dây chuyền khiến Khương Thanh Lê thích.
Chu Kỳ thấy mặt dây nhỏ , trong lòng hiểu rõ đây là tâm ý đặc biệt của ai đó.
miệng với Khương Thanh Lê: "Chắc là họ điều tra nền tảng một chút đó. Cậu nghĩ xem, Thẩm thị ý hợp tác với các sinh viên, ắt thể hiện đủ thành ý. Giống như lúc , thấy món quà , cảm thấy vui ?"
Khương Thanh Lê gật đầu, : "Thành ý thì đủ đấy, nhưng những viên kim cương trang trí , tớ thấy giống như thật . Thẩm thị đầu tư lớn thế ?"
Đương nhiên là thật!
Chu Kỳ thầm nghĩ.
biểu hiện mặt che giấu , cô đáp: "Tập đoàn Thẩm thị lớn như , chắc dùng kim cương giả để qua loa . Cái chắc chỉ đầu mới , vị trí một mới xứng với giá trị , nếu thì thể gọi là một chứ?"
"Cậu cũng lý."
Khương Thanh Lê gật đầu.
Chu Kỳ thầm oán thán, cảm thấy sâu sắc sự khổ cực của .
Hai năm nay, cô vất vả lấp đầy đủ loại lỗ hổng, thật là quá khó khăn. Sợ Khương Thanh Lê tiếp tục truy vấn, Chu Kỳ liền dồn dập khen ngợi sợi dây chuyền của cô.
"Sợi dây chuyền thật đấy, đừng cất , đeo luôn !
Tên thương hiệu của bọn cũng ở đó nữa, tớ thấy thích quá !
Quan trọng nhất là, đây là món quà tặng!"
Anh chắc chắn cũng hy vọng Thời Nguyện đeo sợi dây chuyền !
Nghe những lời khen ngợi của sư tỷ, nụ vui vẻ cũng nở mặt Khương Thanh Lê, cô từ chối.
, món quà là do tặng.
Mặc dù là tặng riêng cho cô, nhưng đây là mối liên hệ duy nhất giữa cô và .
Khương Thanh Lê lấy dây chuyền , nhưng tự đeo thì tiện.
Chu Kỳ liền chủ động : "Để tớ giúp đeo!"
Khương Thanh Lê từ chối.
Sau khi đeo dây chuyền xong, cô thấy trong hộp đựng còn một mảnh giấy.
Nhìn nét chữ, lẽ là do Thẩm Như Phong .
Trên đó một đoạn ngắn: Chúc mừng nghiệp, mong những chặng đường tiếp theo của em rực rỡ. Đừng những lời đàm tiếu của thế tục, hãy cố gắng ngắm những cảnh sắc mà em yêu thích!
Khương Thanh Lê thấy câu đầu tiên, nhịp tim bất giác lỡ mấy nhịp.
Lời chúc , như thể riêng cho cô !
Dù thể chỉ là trùng hợp, nhưng Khương Thanh Lê vì đó mà kìm sự rung động.
Bất cứ lúc nào, đàn ông đó cũng thể dễ dàng khơi gợi trái tim cô.
Khương Thanh Lê cũng thích cảm giác , nội dung mảnh giấy, khóe miệng tự giác giãn .
Chu Kỳ thấy Khương Thanh Lê vui vẻ, cũng lén theo.
Sau đó, cô vòng tay qua cánh tay Khương Thanh Lê, : "Tối nay các bạn tổ chức tiệc chia tay nghiệp, chúng cùng cho vui nhé?"
Tâm trạng Khương Thanh Lê , hiếm hoi từ chối, liền đồng ý, "Ừ."
Đây thể coi là đầu tiên trong hai năm, Khương Thanh Lê tham gia một buổi tụ tập như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ong-xa-moi-cuoi-vo-sinh-sao-toi-lai-co-bau/chuong-691-mon-qua-dac-biet-duoc-dat-lam-rieng-cho-co-ay.html.]
Tối hôm đó, tại nhà hàng, mấy chục bạn học tụ họp, khí vô cùng nhộn nhịp.
Khương Thanh Lê và sư tỷ cùng , uống nước trái cây. Mặc dù chỗ của cô khuất, nhưng vẫn vài trai đến xin liên lạc.
Khương Thanh Lê quá với họ, nhưng vì cùng học trong viện nên cũng xa lạ lắm, vì cô từ chối.
Cũng vài nữ sinh viên khác khá với Khương Thanh Lê đến kéo cô uống rượu, nhưng cô đều từ chối.
Cô tửu lượng của kém, đêm nay hiếm hoi vui vẻ, cô sớm say ở đây.
Chu Kỳ cũng điểm , cô rõ rành rành Khương Thanh Lê khi say sẽ gây rắc rối thế nào, nên giúp ngăn .
"Lily uống rượu , nếu các uống, để tớ uống cùng."
Lời , lập tức khách khí.
Một nữ sinh : "Chu Kỳ, chính đấy nhé!"
"Mau mau, rót rượu cho cô !"
Mọi uống hết ly đến ly khác.
Kết quả, khi họ uống xong một lượt, thì phát hiện Khương Thanh Lê say .
Chu Kỳ cầm ly, mặt mày ngơ ngác, "Chuyện gì ? Tớ giúp ngăn mà, vẫn say thế?"
Một bạn học bên cạnh bụm miệng , : "Lúc nãy... hình như cô cầm nhầm ly của ."
"..."
Chu Kỳ .
Xem tối nay thể thoát khỏi phận chăm sóc cô .
Cô cũng Khương Thanh Lê lúc gây chuyện ở đây, nên vội vàng với : "Lily say , tớ đưa cô về nhé, cứ tiếp tục chơi, cần lo cho bọn tớ ."
Vẻ mặt sốt sắng của cô khiến càng tò mò về phản ứng khi say của Khương Thanh Lê.
Các bạn học liền kéo cô : "Đợi chút nữa , chúng uống thêm chút nữa . Lily say chắc sẽ ngoan ngoãn ngủ thôi ?"
Chu Kỳ , sắc mặt biến đổi, vội vàng từ chối: "Không ! Cô uống say, nhất đừng ở bên ngoài, thì lát nữa ai đỡ cô !"
Bởi vì cô sẽ bò dậy cởi đồ tắm!
Nếu thật sự quản, ngày mai tỉnh dậy, chắc cô thể chuyển đến một hành tinh khác sống ...
Chu Kỳ bất chấp sự lưu luyến của , nhanh chóng cõng Khương Thanh Lê xuống lầu.
Tuy nhiên, một cô gái vác Khương Thanh Lê cũng nặng nhọc.
Hai bạn học thấy, liền tự nguyện chạy tới giúp, "Chu Kỳ, để bọn tớ giúp đưa Lily về, hai cô gái như các về như an ."
Đến là một nữ và một nam, cùng lớp với Chu Kỳ và Khương Thanh Lê.
Tuy nhiên, khi họ kịp giúp đỡ, trong lòng Chu Kỳ một cánh tay mạnh mẽ khác đón lấy.
Chu Kỳ đầu, kỹ, phát hiện là Thẩm Như Phong.
Tạ ơn trời đất, cứu tinh đến!
"Anh cũng đến ?"
Chu Kỳ với .
Hai bạn học , ngay lập tức nhận đến là Tổng giám đốc Thẩm phát biểu ở trường hôm nay, cả hai đều vô cùng kinh ngạc.
Thẩm Như Phong chỉ liếc họ, ôm ngang lưng bế Khương Thanh Lê lên, với Chu Kỳ: "Đi thôi, đưa các về."
"Vâng!"
Chu Kỳ hớn hở đồng ý, đó từ biệt hai bạn học đến giúp.
Trong vội vã, cô quên mất việc dặn dò họ đừng với Khương Thanh Lê chuyện đó...
Trên đường về, Khương Thanh Lê ngoan, nghịch ngợm, chỉ im lặng dựa Thẩm Như Phong để nghỉ ngơi.
Chu Kỳ ở ghế , thấy cô yên tĩnh như , trong lòng thầm thở phào nhẹ nhõm.
Vân Vũ
Tuy nhiên, ngay khi xe đến cổng khu dân cư, họ sắp xuống xe, Khương Thanh Lê bỗng xóc tỉnh.