Ông Xã Mới Cưới Vô Sinh, Sao Tôi Lại Có Bầu? - Chương 690: Sự Đối Đãi Đặc Biệt Của Anh, Chỉ Dành Riêng Cho Cô

Cập nhật lúc: 2025-11-14 02:25:05
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Thanh Lê ánh mắt chăm chú lên đàn ông bục, trong mắt cô, đó lấp lánh rực rỡ.

Muộn hơn một chút, khi Thẩm Như Phong kết thúc bài phát biểu, lễ nghiệp cũng chính thức bắt đầu.

Đầu tiên là những sinh viên xuất sắc đạt giải, khi tên xướng lên, họ lượt lên bục nhận thưởng một cách trật tự.

Chu Kỳ và Khương Thanh Lê đều trong đó, hiệu trưởng xuống, vẫn ở bục tự tay trao bằng chứng nhận cho các sinh viên.

Khương Thanh Lê lên, phần thưởng và bằng chứng nhận của cô đều nhờ sư tỷ mặt lên nhận.

Số sinh viên nghiệp khóa đông, đến khi tất cả bằng cấp trao xong thì hơn một tiếng đồng hồ .

Thầy Mankes thấy chiếc cúp và tấm bằng nghiệp tay hai , nụ khuôn mặt vô cùng hạnh phúc, "Chúc mừng các em, cuối cùng cũng nghiệp."

Khương Thanh Lê và Chu Kỳ cũng , : "Cảm ơn thầy, cũng cảm ơn sự dạy dỗ của thầy trong hai năm qua, nếu lẽ chúng em thể nhanh chóng nhận bằng nghiệp như ."

Thầy Mankes : "Không là công lao của thầy, chủ yếu vẫn là do các em thiên phú, nỗ lực. Thôi, nữa, thầy dẫn các em chào hỏi ban lãnh đạo nhà trường ."

Khương Thanh Lê thầy mở rộng mối quan hệ cho họ, nhưng vì Thẩm Như Phong đang ở phía ban lãnh đạo nhà trường, cô sợ đụng nên cùng hai qua.

Thầy Mankes cũng ép, chỉ dẫn Chu Kỳ qua.

Chu Kỳ thì ngại, sự dẫn dắt của thầy, khi chào hỏi mấy vị lãnh đạo, cô sang bên cạnh Thẩm Như Phong, giọng tò mò : "Sao đột nhiên tới ? Sự xuất hiện của đủ gây kinh ngạc lắm đó, nãy thấy , bọn em đều giật cả ."

Vân Vũ

Thẩm Như Phong biểu cảm phóng đại của cô, nhịn , "Anh tưởng đó là một sự bất ngờ thú vị."

"Là kinh hãi mới đúng." Chu Kỳ lắc đầu, : "Thời Nguyện suýt nữa dọa chạy mất dép còn gì?!"

"Cô …"

Thẩm Như Phong vô thức về hướng Chu Kỳ tới, nhưng quá đông, thấy bóng dáng mà thấy.

Chu Kỳ vội nhắc nhở: "Anh còn nữa, lát nữa thực sự chạy mất đó."

Lời trêu chọc khiến Thẩm Như Phong buộc thu hồi tầm mắt.

Rốt cuộc tới dự lễ nghiệp để dọa chạy thật.

Lúc , thầy Mankes cũng tới chào Thẩm Như Phong, : "Thẩm , lâu gặp."

"Thầy Mankes, lâu gặp." Thẩm Như Phong gật đầu, chuyện với thầy Mankes, "Rất cảm ơn thầy trong hai năm qua quan tâm đến Lily và ."

Thầy Mankes lắc đầu, : "Mọi đều giống , ban đầu đúng là quan tâm, nhưng , thực sự thích tài năng của Lily và Chu Kỳ. cảm thấy tự hào vì hai họ. Tin cô mấy đoạt giải, chứ? Đoạt giải là dựa thực lực của bản , cô thực sự ưu tú."

Thẩm Như Phong gật đầu, mỉm đáp: "Đương nhiên ."

Sao thể quan tâm đến cô chứ?

Mỗi giải thưởng cô nhận , đều rõ ràng.

Nghe thầy Mankes khen ngợi cô như , Thẩm Như Phong cảm thấy như cũng vinh dự.

" một điều khá tò mò." Thầy Mankes nghi hoặc hỏi: "Anh định khi nào thì chuyện với Lily? Anh vì cô nhiều như , cô nên sự thật."

Lúc , Thẩm Như Phong đột ngột gửi tới chỗ bà, bà còn là tình huống thế nào.

trong hai năm, lượt từ Chu Kỳ chuyện của hai , nên bà cũng tấm lòng của đàn ông .

Thẩm Như Phong : "Sắp , đợi khi buổi biểu diễn thời trang của cô kết thúc."

Đối với dự định của Khương Thanh Lê, Thẩm Như Phong cũng .

Anh sẵn lòng phối hợp theo nhịp độ của cô, từ từ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ong-xa-moi-cuoi-vo-sinh-sao-toi-lai-co-bau/chuong-690-su-doi-dai-dac-biet-cua-anh-chi-danh-rieng-cho-co.html.]

Thầy Mankes : " mong đợi ngày đó đến lắm."

Thẩm Như Phong cũng : " cũng mong đợi."

Hai chuyện một lúc, đó Thẩm Như Phong hiệu trưởng gọi .

Trước khi rời , Thẩm Như Phong lấy món quà chuẩn , đưa cho Chu Kỳ, với cô: "Làm phiền em, đưa nó cho Thời Nguyện."

Chu Kỳ liếc hộp quà đóng gói tinh xảo, trêu chọc : "Chà chà, Thẩm riêng tư chiếu cố, bọn em mấy đứa xếp đều đãi ngộ như ."

Thẩm Như Phong đối với điều cũng phủ nhận.

Sự đối đãi đặc biệt của , luôn chỉ dành riêng cho Khương Thanh Lê một mười hưởng thụ, khác đều .

Tuy nhiên, quà mừng Thẩm Như Phong chuẩn cho Chu Kỳ cũng tệ…

"Đương nhiên cũng , nhờ Lâm Nghị sắp xếp , khi lễ nghiệp kết thúc, em nhớ nhận."

"Được ! Cảm ơn Thẩm !"

Chu Kỳ cũng quà, lập tức vui vẻ nhận lấy phần của Khương Thanh Lê, tìm cô.

Khương Thanh Lê lúc ở trong đó.

Cô thấy đều đang chuyện, nên tự ngoài hội trường, ngoài hít thở khí, dạo một lúc chờ sư tỷ .

Nhớ hai năm nay, cô ở học viện luôn tới lui vội vã, mỗi ngày đều ép bản học và học, từng thong thả dạo bước ngắm học viện .

Khi ngang qua bức tường vinh danh, Khương Thanh Lê thấy tên và phần giới thiệu về Thẩm Như Phong đó.

Những bức tường vinh danh đều là những cống hiến cho trường, là sinh viên.

Khương Thanh Lê tới đây hai năm, đây là đầu tiên cô thấy thứ .

Cũng trong lúc , Khương Thanh Lê một phát hiện kinh ngạc.

Thẩm Như Phong quyên tặng tòa giảng đường cho trường, dường như là chuyện trong hai năm trở đây…

Cô chăm chú ngày tháng đó, một sự trùng hợp khó tả bỗng dâng lên trong lòng.

Đây… là chuyện thế nào? Có đang nghĩ quá nhiều???

Ngay khi Khương Thanh Lê định suy nghĩ sâu hơn, điện thoại bỗng reo, là sư tỷ gọi cho cô.

Khương Thanh Lê vội vàng bắt máy, hỏi phía bên : "Sư tỷ, chuyện gì ?"

Chu Kỳ giọng vui vẻ hỏi cô ở đầu dây bên : "Thời Nguyện, em đang ở ? Chị tìm thấy em."

Vừa chuyện với sư tỷ, sự chú ý của Khương Thanh Lê lập tức chuyển hướng, vội với sư tỷ: "Em đang dạo bên ngoài hội trường, hiện đang ở chỗ bức tường vinh danh, chị qua tìm em ?"

"Được, em yên đó đừng động, chị tới ngay."

"Vâng."

Khương Thanh Lê cúp máy, nguyên tại chỗ, chờ sư tỷ tới gặp.

Nhìn thấy bóng từ xa, Khương Thanh Lê thấy sư tỷ vẫy vẫy tay với cô chạy bộ tới.

Chu Kỳ thở gấp gáp hỏi cô: "Sao em dạo tới chỗ ?"

"Chán quá, dạo lung tung thôi." Khương Thanh Lê , kéo sư tỷ cùng những bảng vinh danh, : "À, chị xem cái , em nghĩ quá , em cảm thấy thời gian chút trùng hợp."

Chu Kỳ cũng thấy Thẩm Như Phong bức tường vinh danh, đương nhiên Khương Thanh Lê đang nghi ngờ điều gì, liền vội : "Chắc là trùng hợp thôi, lẽ em , tập đoàn Thẩm thị ở thành phố M vốn luôn chi nhánh. Danh tiếng thương hiệu của họ trong nước nhỏ, nhưng ở nước ngoài vẫn còn kém một chút. Theo chị , Thẩm thị tới đây bố cục từ hai năm ."

Loading...