Ông Xã Mới Cưới Vô Sinh, Sao Tôi Lại Có Bầu? - Chương 676: Gặp được người trong tim nhung nhớ

Cập nhật lúc: 2025-11-13 15:30:47
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Khanh Khanh lời của cô , tâm tình khá vui vẻ, "Không , đối với đều là bất ngờ, đều là tin , cô chịu trở về là , nhưng mà... đột nhiên chịu trở về ?"

"Tất nhiên là vì !"

Chu Kỳ nguyên nhân cho Thẩm Khanh Khanh .

Biết là vì bản , Khương Thanh Lê mới trở về, Thẩm Khanh Khanh cảm động thôi, " mà, trong lòng cô vẫn , bạn !"

Chu Kỳ thấy cô như , nhịn .

Khương Thanh Lê nào ngờ, sư tỷ "bán " cô thật sạch sẽ ?

Tối hôm đó, cô trở về khách sạn, liền nhắn tin cho sư tỷ, hỏi: "Tối nay cùng ăn tối ?"

Chu Kỳ nhận tin nhắn, liền với cô: "Đại tiểu thư giữ dùng bữa tối, lẽ thể về sớm như , mà về váy cưới, còn một chi tiết cần trao đổi, cần sửa đổi, ước tính về muộn, tự tìm thứ gì đó lót , đó thể tìm một nơi nào đó dạo chơi, lúc đó gửi địa chỉ cho ... bên xong việc sẽ đến tìm !"

Những điều đều trong dự đoán của Khương Thanh Lê.

Thế là, cô để sư tỷ việc , còn bản thì xung quanh tùy ý dạo chơi.

Chỉ là một cũng khá chán.

Dạo chơi một lúc gần khách sạn, cô ngang qua một quán bar lộ thiên tình điệu, bên trong tiếng đàn hát dân tộc .

Giọng ca của ca sĩ toát lên vẻ từng trải, là thấy cảm giác câu chuyện.

Khương Thanh Lê tự chủ thu hút bởi tiếng hát, bước trong quán bar.

Ngồi ở ghế sofa góc, cô như những vị khách giải khuây khác, gọi một ly cocktail.

tửu lượng tồi tệ của , nên uống, mục đích chính là tìm một chỗ ca sĩ hát.

Trong lúc đó, cô còn gửi địa chỉ cho sư tỷ: "Nếu chị xong việc thì đến đây..."

Chu Kỳ hồi đáp: "Được !"

Nói là , nhưng mãi vẫn tới.

Thoáng chốc hai tiếng đồng hồ trôi qua, đêm dần khuya, khách trong quán bar cũng dần đông hơn.

Khương Thanh Lê thấy ồn ào, liền đeo khẩu trang và kính đen, chuẩn về khách sạn.

Thế nhưng, ngay ở bậc thềm cửa, cô vô tình va một vị khách định bước .

Khương Thanh Lhê loạng choạng vài bước, may ngã xuống đất.

"Á..."

Cô kêu lên một tiếng đau đớn, chau mày, theo phản xạ ngẩng đầu lên.

Kết quả, còn kịp rõ đối phương, thấy giọng của .

Giọng đó lọt tai, Khương Thanh Lê chỉ cảm thấy m.á.u đông cứng ...

"Cậu chứ?"

Giọng quen thuộc quan tâm hỏi.

Khương Thanh Lê choáng váng, đầu óc trống rỗng.

Mặc dù cách hai năm, nhưng giọng của mặt dường như khắc sâu tận xương tủy cô, cả đời , c.h.ế.t cô cũng quên, là ...

Khương Thanh Lê một lúc lâu phản ứng .

tại trùng hợp đến , bản gặp ở nơi , đây thực sự là... quá trùng hợp.

Vân Vũ

Khương Thanh Lê còn thể tiếp nhận sự thật .

Trong lòng cô vẫn đang nghĩ, sư tỷ với cô rằng ở Kinh Đô sẽ gặp quen ?

Sao mới trở về gặp ?

Anh nên ở Hải Thành ?

Đây là Kinh Đô mà!

Khương Thanh Lê cứng đờ.

Cô nghĩ, nên lập tức đẩy mặt , rời khỏi đây ngay .

, hơn một năm nay nhung nhớ kéo chặt lấy trái tim cô, khiến cô nỡ chạy trốn ngay lúc , mà ngẩng đầu khuôn mặt mà ngày đêm cô hằng mong nhớ...

Không , thể nào!

Lý trí của Khương Thanh Lê khiến cô kiềm chế ý nghĩ .

Cô tự nhủ bản , thế giới , sớm còn sự tồn tại của Khương Thanh Lê , cô thể ngẩng đầu, thể phát hiện...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ong-xa-moi-cuoi-vo-sinh-sao-toi-lai-co-bau/chuong-676-gap-duoc-nguoi-trong-tim-nhung-nho.html.]

Vì tâm tình quá hoảng loạn, Khương Thanh Lê lâu lâu lên tiếng, cũng động tác gì.

Còn mặt thì thúc giục cô, mà với bạn bè bên cạnh: "Mấy cứ , lát nữa sẽ ."

"Được."

Bạn bè đáp một tiếng, .

Lúc , đàn ông cúi xuống định đỡ Khương Thanh Lê dậy, kiên nhẫn hỏi nữa: "Cậu chứ?"

Sự gần của khiến Khương Thanh Lê như hù dọa, ngẩng đầu lên.

Ánh đèn bên ngoài quán bar tuy mờ ảo, nhưng vẫn thể thấy đường nét khuôn mặt đó.

Càng lúc càng gần, cô cũng dần rõ khuôn mặt .

Thẩm Như Phong...

!

Khuôn mặt đó so với khi chia ly khác là mấy.

Tình cảm đè nén trong lòng cũng trong khoảnh khắc trào dâng.

Mắt Khương Thanh Lê gần như ngay lập tức đỏ ửng.

Lần trở về nước, thấy Thẩm Khanh Khanh xuất giá là thật.

chỉ bản , cô thấy hơn chính là ...

Dù chỉ là trong bóng tối, lén một cái thôi cô cũng thỏa mãn .

ngờ rằng, sự khao khát của thành hiện thực nhanh đến , mà là ở một cách gần như thế.

Khương Thanh Lê lúc mới chợt tỉnh.

Thế là đủ , như là đủ .

Họ thể thêm sự tiếp xúc nào nữa, nếu thể sẽ lộ tẩy.

Khương Thanh Lê vội vàng cúi đầu xuống, theo phản xạ tránh né bàn tay định đỡ , cố ý hạ thấp giọng, trầm trầm đáp: "... ."

, tự dậy.

ngờ, nãy thực sự ngã đau, chân dùng lực, vị trí đầu gối truyền đến một cơn đau nhói.

"Xì~"

Khương Thanh Lê kêu lên một tiếng đau, chân mềm nhũn, suýt nữa ngã xuống.

May mà bên cạnh nhanh tay nhanh mắt, một tay ôm lấy eo cô.

Sự tiếp xúc đột ngột khiến Khương Thanh Lê sợ cứng đờ, đầu óc choáng váng.

"Cậu thương ?"

Giọng quen thuộc , giọng điệu quan tâm hỏi.

Dường như cũng nhận sự chống cự của cô, Thẩm Như Phong tiếp lời: "Xin , nãy cẩn thận va , để xem nghiêm trọng , nếu vết thương nghiêm trọng, sẽ đưa đến bệnh viện xem..."

Hồi ức bỗng ùa về.

Khương Thanh Lê nhớ gặp đầu tiên của hai .

Cũng là ở sân bay, lúc đó là cô va , đưa đến bệnh viện.

Bây giờ cảnh tượng tương tự xuất hiện, chỉ điều, thương trở thành cô.

, cô thể cùng đến bệnh viện nào nữa.

Bây giờ cô chỉ lo lắng, nếu ở thêm, phận của cô sẽ lộ.

Khương Thanh Lê cũng dám khuôn mặt khiến cô nỡ rời xa đó nữa, mà gượng ép bản thu hồi tầm mắt, với : "Không , chắc chỉ là va chạm một chút, vết thương lớn, ... cần đến bệnh viện , bạn còn đang chờ, cứ ."

Nói xong, Khương Thanh Lê định rút tay từ trong tay .

, đàn ông đột nhiên nắm lấy cổ tay cô, giọng điệu mang theo chút cường thế: "Như , va , thì chịu trách nhiệm, xuống , để xem, nếu thực sự nghiêm trọng, sẽ để ..."

Khương Thanh Lê , nhưng đó : " thích nợ khác, để xác nhận ."

Khương Thanh Lê , .

Cứ cầm chừng thế , cô sợ phát hiện.

 

Loading...