Ông Xã Mới Cưới Vô Sinh, Sao Tôi Lại Có Bầu? - Chương 652: Hắn có để ý không?
Cập nhật lúc: 2025-11-13 06:28:40
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Thanh Lê những lời , vẫn cảm thấy như đang mơ.
Đây rõ ràng là nguyện vọng mà đây cô từng nghĩ chỉ khi c.h.ế.t mới thể thực hiện , lẽ nào bản cô thực c.h.ế.t ?
Những thứ đều là giả ?
Khương Thanh Lê dùng sức bóp một cái, kết quả phát hiện đau điếng.
Không giống như mơ!
Vậy thì... đây đều là thật ?
"Sư tỷ... em... thực sự giải thoát ?"
Khương Thanh Lê dám tin nổi sư tỷ.
Chu Kỳ gật đầu nghiêm túc trịnh trọng, với cô: "Đây là thật, chị thể lừa em chứ?"
Nói đến đây, Chu Kỳ buông Khương Thanh Lê , " , còn một thứ nữa, chị cho em xem..."
Khương Thanh Lê nghi hoặc cô.
Chu Kỳ lấy điện thoại của , mở trang tin tức lưu đó cho Khương Thanh Lê xem.
Đó là tin tức về việc khi cô nhảy sông, cảnh sát, xe cứu thương, đội cứu hộ ầm ầm tìm kiếm cô, cùng với sự việc và chuyện gia đình cô đều phơi bày, đưa tin.
Còn việc 'thi thể' của Khương Thanh Lê xuất hiện ở phòng khám tư, tuyên bố chính thức tử vong.
Thậm chí, phía còn tin tức Đỗ Nguyệt Kiều bắt.
Khương Thanh Lê gần như nín thở.
Tiếp theo, Chu Kỳ từ trong túi lấy một giấy tờ mới, đưa tay Khương Thanh Lê, với cô: "Nhìn , đây là chứng minh thư mới của em, , em sẽ một cuộc đời mới , Thời Nguyện, từ nay về , chị sẽ gọi em như ! Hãy để chúng cùng gạt bỏ tất cả quá khứ, bắt đầu nhé, ?"
Khương Thanh Lê tấm chứng minh thư mới đó, nước mắt bỗng trào .
Cô nắm chặt tấm chứng minh thư trong tay, nắm thật chặt.
Cô thích danh tính mới của !
Cuối cùng, cô còn giam cầm trong một góc trời nhỏ hẹp, linh hồn cứu rỗi nữa.
Từ hôm nay, cô tự do .
Chu Kỳ thấy cô , cảm xúc, con cũng sống động hơn nhiều, liền với cô: "Lần , chị coi như em là vui đến phát , hôm nay xong , thì rơi nước mắt nữa, luôn mỉm , ?"
Khương Thanh Lê gật đầu, nhưng tâm tình mãi lâu thể bình tĩnh .
Cũng bao lâu, cô rốt cuộc cũng trấn tĩnh .
Khương Thanh Lê mới nhớ hỏi sư tỷ: "Chuyện xuất ngoại , đều là do sư tỷ sắp xếp cho em ? Có tốn ít tiền ?"
Chu Kỳ dường như đoán cô sẽ hỏi câu .
Cô lắc đầu, trả lời: "Những chuyện trong nước, đúng là đều do học trưởng của chị sắp xếp. việc dưỡng bệnh ở nước ngoài, nhà cửa, bao gồm tất cả thủ tục của em bên , đều là do bố hiện tại của em sắp xếp. Đôi vợ chồng lớn tuổi đó, mất con gái, vốn cũng đau khổ, đúng lúc , trời cao gửi đến cho họ một cô con gái, nỗi buồn của họ cũng an ủi, họ cũng ơn vì sự xuất hiện của em. Và thật trùng hợp là, em và con gái họ cùng tuổi, đôi vợ chồng lớn tuổi đó bên cũng địa vị, gia sản dồi dào. Em cần lo lắng tốn nhiều tiền, điểm , đối với họ mà , chỉ là hạt cát trong sa mạc. Nếu em để ý tiền , thì bằng, đợi em hồi phục sức khỏe, em hãy đối xử thật với bố mới nhé? Những ngày em hôn mê, họ cũng mong em tỉnh !"
Khương Thanh Lê vẫn cảm thấy chút khó tin.
Chu Kỳ cũng nhận .
Cô ở bên ân cần khuyên bảo, với cô: "Thực , đời , vẫn là nhiều hơn, đây em chỉ là tiếp xúc với quá ít . Hơn nữa còn thường xuyên bắt nạt, nên mới cảm thấy đời chuyện như . đời, nhiều coi con gái như báu vật, nào cũng đều như Đỗ Nguyệt Kiều!"
Khương Thanh Lê gật đầu, dường như lời của sư tỷ.
Cô : "Vâng, đợi em hồi phục, em nhất định sẽ cảm ơn họ thật nhiều."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ong-xa-moi-cuoi-vo-sinh-sao-toi-lai-co-bau/chuong-652-han-co-de-y-khong.html.]
Chu Kỳ thấy cô như , trong mắt cũng sức sống, cũng vui vẻ gật đầu, với cô: "Yên tâm , sẽ cơ hội thôi, nửa tháng nay em luôn dưỡng bệnh, họ đến thăm em. Có lẽ hôm nay họ cũng sẽ đến, lúc đó, em hãy quen với họ."
"Ừ, !"
Khương Thanh Lê gật đầu.
Nói đến đây, Chu Kỳ nhớ một chuyện khác.
" , còn cái nữa!"
Cô lấy một thẻ ngân hàng, đưa cho Khương Thanh Lê,
"Đây là gì ?"
Khương Thanh Lê nghi hoặc cô hỏi.
Chu Kỳ với cô: "Đây là tiền thưởng cho tác phẩm thiết kế của em ở Thẩm thị trong nước, khi em gặp chuyện, công ty bên đó đưa tiền , và còn ... một khoản bồi thường. Ban đầu họ ủy thác chị, dùng tiền để lo hậu sự cho em, tổng cộng hai triệu, chị nhận ."
Chu Kỳ thấy Khương Thanh Lê trầm mặc một lúc, liền tiếp tục : "Chị nghĩ, đây là thành quả lao động mà em đáng hưởng, hơn nữa, khởi động cuộc đời, cũng cần chút vốn liếng bên , nên chị giữ giúp em..."
Khương Thanh Lê thấy hai chữ "Thẩm thị", đầu óc chợt choáng váng.
Nơi đó, cô để một trái tim, và còn nhiều nhiều nuối tiếc.
Cũng khi cô c.h.ế.t, sẽ là tâm trạng thế nào?
Hắn để ý ?
Khương Thanh Lê hỏi sư tỷ, nhưng sợ hỏi đến , bản sẽ rơi tâm trạng khó chịu như đây.
Vốn dĩ bọn họ là hai thế giới khác , , càng sẽ bất kỳ giao tập nào nữa...
Sự yêu thích trong quá khứ , cô vẫn giấu trong lòng, và cũng chỉ thể giấu trong lòng mà thôi.
Khương Thanh Lê hỏi miệng.
Cô im lặng nhận lấy tấm thẻ ngân hàng đó, với sư tỷ một tiếng: "Cảm ơn sư tỷ!"
Chu Kỳ hình như còn điều gì, nhưng dường như nên thế nào, há miệng khép , cuối cùng vẫn giữ im lặng.
Để tránh cho Khương Thanh Lê nhớ đến những chuyện đau lòng đó, Chu Kỳ chuyển chủ đề.
Cô cố ý nhẹ nhàng hỏi: "Được , tiếp theo em định thế nào? Là định tiếp tục học nâng cao ? Hay là tiếp tục tìm công ty nổi tiếng nhận chức, hoặc là... cân nhắc khác?"
Chủ đề của cô, coi như hỏi đúng chỗ Khương Thanh Lê quan tâm.
Cô trầm tư lâu, với sư tỷ: "Sư tỷ, em sáng lập thương hiệu của riêng , sư tỷ hợp tác với em ? Chúng cùng ..."
Đề nghị của Khương Thanh Lê cũng tùy hứng nhất thời.
Vân Vũ
Trước đây cô từng nghĩ qua, tự tạo dựng một thương hiệu.
lúc đó, trong nhà còn hai như ma cà rồng hút máu, cô no ấm ba bữa còn khó khăn, đừng đến ước mơ của riêng .
Bây giờ, con đường ánh sáng mà cô , đang ở mặt.
Khương Thanh Lê cảm thấy, cô thể thử một .
Năng lực của bản cô, nhiều công nhận, năng lực của sư tỷ cũng , nên cô mới dám nảy ý nghĩ như .
Chu Kỳ , cũng lên, vui vẻ : "Chị sớm ý nghĩ , chị cũng sẽ cùng em học nâng cao ở đây, chúng hãy cùng nỗ lực!"
Khương Thanh Lê cũng theo, : "Được..."