Ông Xã Mới Cưới Vô Sinh, Sao Tôi Lại Có Bầu? - Chương 624: Đi Chống Lưng Cho Cô Ấy
Cập nhật lúc: 2025-11-13 06:26:05
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vừa bước phòng tắm, cánh cửa đóng , Khương Thanh Lê kìm nữa, nước mắt lã chã rơi xuống.
Giá như... phận của họ là con nhà hào môn... Giá như gia đình cô quá t.h.ả.m hại như thì mấy.
Khương Thanh Lê càng nghĩ càng thấy buồn.
Cô sợ tiếng nấc nghẹn ngào của sẽ Thẩm Như Phong bên ngoài thấy, liền vặn mở vòi nước.
Thẩm Như Phong bên ngoài chăm chăm cánh cửa, môi mỏng khẽ mím chặt.
Hắn là chậm hiểu, và cũng cảm nhận sự xa cách mà Khương Thanh Lê thể hiện.
Chuyện chắc chắn gì đó .
Hơn nữa, cảm thấy, Khương Thanh Lê ý định , hẳn là đang lo lắng điều gì đó.
Cô lo lắng điều gì chứ?
Thẩm Như Phong theo thói quen nhíu chặt mi tâm, suy nghĩ một lúc, cảm thấy chuyện lẽ vẫn là do liên quan đến Trần Nhược Nhiên, nên cô tiện .
Hắn định đợi Khương Thanh Lê bước , sẽ hỏi cho rõ ràng.
Kết quả, chờ mãi mà Khương Thanh Lê vẫn dấu hiệu .
Đây là... đang trốn tránh ???
Thẩm Như Phong lúc càng cảm thấy, chuyện nhất định cho rõ ràng!
Không vì điều gì khác, chỉ vì thái độ của Khương Thanh Lê đối với .
Hắn gì sai, cho dù cô vui, cũng đến nỗi tránh mặt cả chứ.
Thẩm Như Phong đang định bước lên gõ cửa.
lúc , Lâm Nghị xông .
Thẩm Như Phong hài lòng đầu, định mở miệng, thấy Lâm Nghị sốt sắng : "Tổng giám đốc, , tiểu thư Trần ngất xỉu ngay tại đại sảnh bệnh viện, giờ đưa cấp cứu !"
"Chuyện gì ?"
Thẩm Như Phong nhíu chặt lông mày, "Tốt như , ngất xỉu?"
Lâm Nghị : "Không rõ lắm, nhưng ngài vẫn nên xem tình hình. Nếu , e là bên nhà họ Trần sẽ khó dàn xếp. Đặc biệt là lúc nãy tiểu thư Khương còn tay đ.á.n.h , ví như mệnh hệ gì..."
Giọng Lâm Nghị tuy hạ thấp, nhưng Thẩm Như Phong rõ, vì thế lông mày càng nhíu chặt hơn.
"Đừng là ngất xỉu vì cái tát lúc nãy chứ? Cô bao nhiêu lực đạo chứ? Người gầy gò như , khác một tay cũng thể quật ngã, cô đúng là tay, nhưng lẽ nào một cái tát đó thể ngất xỉu ?"
Lâm Nghị cũng tổng giám đốc sai, nhưng hiện tại Trần Nhược Nhiên ngất xỉu thật .
Hắn đành khuyên giải: "Lời là , nhưng hai rõ ràng xảy mâu thuẫn, huống chi lão gia nhà họ Trần dễ chuyện . Vừa tuy rõ cụ thể chuyện gì xảy , nhưng tiểu thư Khương rốt cuộc tay, cái tát đó, nhà họ Trần chắc chắn sẽ xem trọng..."
Thẩm Như Phong trầm tĩnh , trong đầu tính toán hậu quả.
Trần Nhược Nhiên là đứa con nhà họ Trần cưng chiều lớn lên, vô cớ tát một cái, bọn họ chắc chắn sẽ bỏ qua.
Mà Khương Thanh Lê, đứa bé đó, bối cảnh gì, cũng ai chống lưng cho cô. Để tránh việc cô nhà họ Trần tính sổ, cuối cùng Thẩm Như Phong quyết định xem tình hình của Trần Nhược Nhiên.
" qua đó xem một chút..."
Hắn ngoảnh cánh cửa nhà vệ sinh đang đóng chặt, đó lệnh cho Lâm Nghị: "Bảo thủ tục xuất viện cho Khương Thanh Lê, đưa cô về nhà an . Có chuyện gì, tùy thời liên hệ với ."
"Vâng!"
Lâm Nghị gật đầu, đó hiệu cho vệ sĩ bên ngoài cửa.
Vệ sĩ gật đầu, nhanh chóng .
Vân Vũ
Hắn thì cùng Thẩm Như Phong xem Trần Nhược Nhiên...
Khương Thanh Lê bên trong thấy động tĩnh bên ngoài, chuyện gì xảy .
Khi cô xong quần áo bước , thấy bóng dáng Thẩm Như Phong nữa.
Nhìn căn phòng bệnh trống trải, trong lòng cô bỗng trống rỗng.
Hẳn là về nhỉ?
Rốt cuộc là tổng giám đốc của Thẩm thị, thể ở bệnh viện mãi với cô chứ?
Huống chi lúc nãy cô còn những lời như .
Khương Thanh Lê xoa xoa đôi má , tự nhủ trong lòng đừng buồn.
Có lẽ như mới là nhất.
Dần dần xa cách, cũng lo lắng sẽ phiền gì đến nữa.
Bọn họ vốn cùng một thế giới, hãy để thứ trở về quỹ đạo ban đầu ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ong-xa-moi-cuoi-vo-sinh-sao-toi-lai-co-bau/chuong-624-di-chong-lung-cho-co-ay.html.]
Khương Thanh Lê họ đưa viện, bản cô gì nhiều để thu dọn, chỉ hai bộ quần áo mượn tạm của Thẩm Khanh Khanh.
Cô nghĩ, là mang về giặt sạch sẽ, trả cho chị .
Cầm đồ đạc lên, chuẩn ngoài, thì vệ sĩ xong thủ tục xuất viện , còn mang theo t.h.u.ố.c cho Khương Thanh Lê.
"Tiểu thư Khương, thủ tục xuất viện xong, đây là t.h.u.ố.c bác sĩ dặn, một ngày ba ..."
Khương Thanh Lê lời dặn dò của vệ sĩ, gật đầu : "Vâng, , cảm ơn ."
Vệ sĩ lịch sự đáp: "Không gì, đây đều là do tổng giám đốc dặn dò. Bây giờ đưa cô về."
"Không cần , tự về ."
Cô theo phản xạ từ chối.
Đã định nhiều giao thiệp nữa, cũng đừng nhận sự của nữa.
vệ sĩ : "Đây là mệnh lệnh của tổng giám đốc, xin tiểu thư Khương đừng khó ."
Người , Khương Thanh Lê cũng tiện khăng khăng nữa, đành phối hợp cùng rời .
________________________________________
Mặt khác.
Thẩm Như Phong xem Trần Nhược Nhiên, bác sĩ kiểm tra chi tiết cho cô .
Trần Nhược Nhiên vẫn tỉnh .
Thẩm Như Phong bước lên hỏi: "Bác sĩ, cô thế nào ?"
Bác sĩ thấy bước , liền tháo ống , với : "Cô gái đột nhiên ngất xỉu, lẽ là do tối qua nghỉ ngơi , thêm đó khác tát một cái, nên mới như ..."
Thẩm Như Phong thấy nửa đầu thì vấn đề gì, đến nửa , sắc mặt trở nên nghiêm túc.
Hắn bác sĩ, chất vấn: "Bác sĩ, ông đùa chứ? Cái tát đó, đến nỗi quá nặng..."
Tuy mặt Trần Nhược Nhiên vết bàn tay, nhưng lực đạo của Khương Thanh Lê lớn, Thẩm Như Phong cũng coi như tận mắt chứng kiến.
Bác sĩ hỏi , lập tức cúi mắt xuống, che giấu sự hư tâm trong mắt, : "Cái ... Tiểu thư Trần tối qua hẳn là một đêm ngủ, thiếu ngủ là một chuyện. Hơn nữa, tinh thần cũng căng thẳng, trong lòng chất chứa tâm sự, u uất trong lòng, tát một cái, nên mới thành thế..."
Thẩm Như Phong xong câu trả lời , sắc mặt lắm.
Vừa lúc , cửa phòng bệnh ai đó mạnh mẽ đẩy , một đám ồn ào xông từ bên ngoài.
"Nhiên Nhiên, Nhiên Nhiên con thế nào ?"
"Chuyện gì ? Con gái ngất xỉu?"
"Bác sĩ, kết quả kiểm tra thế nào ?"
Là nhà họ Trần đến.
Thẩm Như Phong nhận ngay vợ chồng Trần Vũ Đức.
Lúc thấy con gái hôn mê bất tỉnh, họ lo lắng thôi.
Đặc biệt là cha của Trần Nhược Nhiên, Trần Vũ Đức, vẻ mặt giận dữ: " , là đ.á.n.h Nhiên Nhiên, đ.á.n.h đến ngất xỉu? Chúng nuôi nấng con bé bao nhiêu năm, còn nỡ động đến một sợi lông, rốt cuộc là ai to gan lớn mật như ?!"
Trần Vũ Đức cũng thấy Thẩm Như Phong, liền trực tiếp hỏi: "Như Phong, cháu là ai tay ?"
Sắc mặt âm trầm như nước, dường như là ai sẽ tự dạy dỗ đối phương .
Thẩm Như Phong đương nhiên thể thật.
Hắn lên tiếng: "Chuyện lẽ chút hiểu lầm gì đó?!"
"Hiểu lầm? Hiểu lầm gì mà trực tiếp tay đ.á.n.h ? Nếu ở bệnh viện, chẳng lẽ là g.i.ế.c ? Thật là vô lý!"
Mẹ của Trần Nhược Nhiên, Lý Kiều, cũng phẫn nộ lên tiếng.
Thẩm Như Phong nhất thời để xoa dịu họ.
Ngay lúc , Trần Nhược Nhiên hôn mê tỉnh .
"Mọi đừng tranh cãi nữa."
Cô thấy tiếng tranh cãi lúc nãy của họ, yếu ớt lên tiếng: "Ba, , chuyện đúng như lời Như Phong ca , hiểu lầm."
"Ôi trời, Nhiên Nhiên, con tỉnh ! Con cảm thấy thế nào?"
Lý Kiều vội vàng đỡ con gái dậy.
Trần Vũ Đức vội hỏi: "Con gái, rốt cuộc là chuyện gì ?"
Trần Nhược Nhiên ôm lấy đầu, dáng vẻ yếu ớt đáng thương, : "Con , với cũng liên quan gì đến tiểu thư Khương . Con chỉ với cô trong phòng bệnh tranh cãi vài câu, cô nhất thời thất thủ, nên mới... Mọi đừng trách cô nữa. Tối qua cô còn tìm con, nếu cô , con lạc mất . Là con nên cảm ơn cô , vì đừng tính toán chuyện nữa."