One Piece: Vua bóng tối ư? Tôi chỉ là… hậu cần thôi mà! - Chương 98: Ông Nội!

Cập nhật lúc: 2025-11-12 03:10:19
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 98: Ông Nội!

Ba ngày — một buổi sáng đầy nắng. Mây trắng lững lờ trôi giữa nền trời xanh biếc, mặt biển lấp lánh phản chiếu ánh sáng, và một chiếc xe đạp đang chầm chậm lướt mặt nước.

“Ớ ớ~ Thời tiết dạo tuyệt thật.”

Giọng trầm , lười biếng vang lên.

Người đàn ông với mái tóc xoăn kiểu afro, làn da ngăm, dáng vẻ uể oải, mặc áo sơ mi xanh đậm, thắt cà vạt vàng, khoác vest xanh nhạt — chính là Aokiji.

Ông chậm rãi đạp xe hướng về hòn đảo xanh mướt phía , trong tay cầm một tờ truy nã in hình Monkey D. Luffy.

“Thực , danh tướng nên quá nhát... Tính thời gian thì chắc giờ ...”

Aokiji lẩm bẩm, suy nghĩ vu vơ:

“Mah~ Sau nếu ai hỏi, chắc đại là ‘Chỉ dạo’.”

“Hoặc ‘Tới xem cháu của Garp’, đại loại ...”

“Ớ ớ~~ Phiền thật... lười nghĩ quá.”

Ông kéo dài giọng, tiếp tục đạp xe chậm chạp tiến về Long Ring Long Land.

Phía bên , những con sóng hiền hòa vỗ bờ nơi con tàu Going Merry đang neo đậu. Một vài bóng từ boong nhảy xuống bờ.

Long Ring Long Land gồm mười hòn đảo nhỏ xếp thành một vòng tròn. Băng Mũ Rơm hạ cánh ở một đảo — nơi đồng cỏ trải dài bất tận, cây cối thưa thớt nhưng cao vút.

Do địa hình đặc biệt, sinh vật ở đây đều hình dáng... “kéo dài” kỳ lạ.

“Ha ha! Đồng cỏ rộng quá! Sung thật!”

“Này, Luffy! Nhìn con ch.ó kìa!” — Usopp chỉ tay, kinh ngạc con ch.ó chân ngắn nhưng dài ngoằng.

Xa xa, những con cáo, sói cũng cơ thể dài bất thường. Tất cả đều điểm chung: phần nào đó của thể kéo dài cực độ.

“Trái cây cũng nè!”

Luffy hái một quả táo hình bầu dục, bỏ ngay miệng nhai ngon lành, chỉ con hươu trắng cặp sừng dài dị thường đang thong thả qua.

“Xem , Chopper! Bà con xa của em đấy!”

“Không ! Em là tuần lộc!” — Chopper tức tối phản đối.

Trên tàu, Reiner hiệu cho xác sống cuốn buồm, thả neo, hạ thang dây. Băng còn lượt xuống đảo.

Từ Skypiea trở về, họ lênh đênh thêm vài ngày theo hướng của Log Pose, và nay đến Long Ring Long Land.

Reiner cũng bước xuống theo. Từ lúc còn ở gần đảo, Frieren dùng Haki Quan Sát cảm nhận hai luồng khí — một trong đó mạnh vượt xa thường nhân.

Anh đoán phần nào danh tính . Và nếu đúng là đó... thì trốn cũng vô ích. Sớm muộn gì cũng đối mặt.

Lần , Reiner để xác sống canh tàu, thậm chí còn thu hồi cả Frieren.

Nếu đánh, nhất tránh hết sức.

Không lợi ích thực tế nào trong trận , và khả năng thắng... gần như bằng .

“Đảo trông hoang vu, thời tiết thế là picnic trưa nay luôn .”

Sanji đề xuất, liếc quanh sang Reiner.

rau tươi trong tàu gần hết . Anh cho xác sống hái ít rau rừng ?”

“Mah~ Không cần,” — Reiner đút tay túi, mỉm .

“Hôm nay tự lo. Xem như vận động nhẹ.”

“Cũng ,” — Sanji gật đầu, ba tên hứng khởi (Luffy, Chopper, Usopp) đang nhảy nhót phía .

“Bọn họ chắc cũng sắp cạn năng lượng . Có khi hôm nay là ngày yên bình hiếm hoi đấy.”

Với Sanji, ba đúng thật là một bầy thú cưng hơn là đồng đội.

“Ê, kìa! Có nhà đấy!” — Usopp phát hiện từ xa, hô to.

“Ồ? Lều du mục ?” — Reiner , quan sát căn lều trắng khổng lồ hình tròn như chiếc bánh bao.

“Lều du mục?” — Nami hỏi, lúc Robin tới, nhẹ giọng giải thích:

“Đó là loại nhà di động đặc trưng của dân du mục, thiết kế để dễ tháo dỡ và di chuyển. ...”

quanh, nghi hoặc. “Tại chỉ một căn ở đây?”

Trước khi Robin kịp nghĩ tiếp, Luffy nhào tới mở cửa:

“Xin ! Có ai ở nhà ?”

Cửa mở, đụng thẳng một đang bước .

Thịch!

“Ối!” — Luffy ngã ngửa đất, ngẩng lên đối diện.

“Ớ ớ~ Thường thì gõ cửa chứ xông thẳng .”

Người đó — chính là Aokiji, bước , phủi bụi quần áo, Luffy từ xuống với ánh mắt thản nhiên.

Luffy mắt sáng rỡ, reo lên:

“Mọi ! Ông cao dàaaaai thật đó!”

Aokiji: “...”

Ông đưa tay xoa trán, thở dài.

“Liều ghê... giống hệt ông nội.”

“CÁI GÌ!?”

Câu như kích hoạt phản xạ. Luffy lạnh toát , trừng mắt Aokiji.

“Này Luffy, thế?” — Usopp ngẩn ngơ hỏi.

“Kh-... gì.”

Luffy nín thở, cảnh giác hỏi:

“Anh ... ông nội !?”

“À, ông lão từng chăm em lúc nhỏ mà.” — Aokiji đáp điềm tĩnh.

Luffy! Người đó nguy hiểm! Tránh xa !

Giọng hét hoảng loạn vang lên.

Cả băng thấy Robin đang run rẩy, mắt mở to đầy sợ hãi khi Aokiji.

“Là Robin đúng ? Lâu gặp. Em lớn lên thành mỹ nhân thật.”

Aokiji nhạt, ánh mắt như lướt qua cô.

“Nghe em gia nhập băng Mũ Rơm... khá bất ngờ đấy.”

Giọng ông bình thản, nhưng cái lạnh trong lời len lỏi rõ rệt.

Đối diện ông là sống sót duy nhất của Ohara — Nico Robin, mà chính ông từng tha mạng.

Và giờ cô cùng mang chữ “D” trong tênMonkey D. Luffy.

Cũng chính vì thế, ông mới đích đến đây.

Thứ nhất là để “ngắm cháu của Garp”, và thứ hai... là để xem Robin thực sự đang con đường nào.

“Robin, em chứ?” — Nami đặt tay lên vai Robin, lo lắng hỏi.

Nhìn biểu cảm sợ hãi của cô, cả băng lập tức cảnh giác, chĩa mũi về phía Aokiji, sẵn sàng chiến đấu.

“Sao Robin sợ !?”

“Khốn kiếp, rốt cuộc là ai!?”

Zoro và Sanji đồng loạt lên tiếng.

Reiner cũng ngay lập tức triệu hồi xác sống — phòng khi tay.

“Này, , đừng căng thẳng thế.” — Aokiji giơ tay, hiệu dừng.

“Hôm nay nghỉ phép. Không thêm việc . Thấy trời nên ghé ngang dạo thôi.”

“Đại Đô Đốc Aokiji... ở Tổng Bộ mà đạp xe đến đây dạo!?”

Reiner sang chiếc xe đạp ngoài lều, câm nín.

Một ngày đạp qua mấy chục đảo, ông còn “dạo”?

Ít nhất cũng nên dối cho khéo hơn chứ!

Đại Đô Đốc Aokiji!?

Tiếng hét đồng loạt vang lên.

Mọi ánh mắt đổ dồn về ông, đầy kinh hãi.

Tên một trong ba Đại Đô Đốc Hải Quân, biểu tượng cho sức mạnh tối thượng của Chính Phủ Thế Giới!

“Anh đến đây... là đặc biệt để bắt chúng ?” — Sanji hỏi, giọng căng thẳng.

“Đại Đô Đốc tự đến tận nơi... thật vinh hạnh quá.” — Zoro siết chặt chuôi kiếm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/one-piece-vua-bong-toi-u-toi-chi-la-hau-can-thoi-ma/chuong-98-ong-noi.html.]

“Ê! Siêu mạnh như bắt hải tặc truy nã cao, mà tìm bọn !?” — Usopp run run chỉ tay.

Nami lập tức nấp Reiner, đẩy :

“Reiner, !”

Reiner: “...”

(Tinh thần của từng đ.á.n.h với thần sấm Sky Island giờ đây... bỗng nhiên .)

“Khụ... dù ,” — Aokiji nhún vai, lười biếng ,

theo trường phái ‘Công Lý Lười Biếng’. Hôm nay bắt ai cả, nên đừng rút d.a.o kiếm gì.”

“Ơ? Không đ.á.n.h hả?” — Luffy buông tư thế chiến đấu.

“Mah~ . Nghỉ phép mà. Mệt thì thôi.”

Vừa , ông thản nhiên nghiêng xuống đất, khuỷu tay chống đầu như đang tắm nắng.

“Đừng kiểu đó chứ!”

“Ông thật là Đại Đô Đốc !?”

Robin nghiến răng, khoanh tay ngực, sẵn sàng tung năng lực.

“Không thể nhầm . nhớ rõ gương mặt ... Bao năm , vẫn quên.”

Aokiji thở dài, dậy quanh, giọng nhàn nhạt:

“Có vẻ chào đón . chỉ gặp ... và Nico Robin.”

Rồi ông thẳng băng:

“Các là ai ? Từ bảy tuổi, cô —”

Đừng !!

Robin hét lên, kích hoạt năng lực.

Hàng chục cánh tay mọc từ Aokiji, ôm chặt khớp xương.

Clutch!

Rắc!

xương gãy — mà chỉ là băng vỡ vụn!

Cả Aokiji hóa thành mảnh băng trắng rơi xuống đất, ngưng tụ thành hình dáng ban đầu.

“Chuyện gì thế!?”

“Ông ăn Trái Ác Quỷ !?”

Reiner đẩy kính, ánh mắt nghiêm lạnh:

“Logia — Hie Hie no Mi. Đại Đô Đốc Hải Quân Aokiji, điều khiển băng giá và cái lạnh.

Trong lòng Reiner, khỏi ghen tị — nếu mẫu năng lực , sức mạnh của Frieren thể vượt cả cấp Đại Đô Đốc!

Aokiji phủi ngực, nhẹ:

“Không quá khứ lộ ? Sợ đồng đội ? Hay sợ bỏ rơi?”

Ông liếc từng :

“Cô giấu quá nhiều. Vậy mà các còn nghĩ cô nakama ?”

Không khí lập tức đóng băng.

Thịch.

Robin khuỵu xuống, gương mặt thất thần.

Cô hiểu — chỉ một cử động nhỏ của ông cũng thể xóa sổ cả băng.

... cô rời .

Không mất nơi .

Robin là nakama của bọn !

Luffy gầm lên, siết chặt nắm đấm, gân nổi khắp tay.

“Quá khứ quan trọng! Chỉ hiện tại, cô là đồng đội!”

thế!” — Usopp hét.

“Chúng cần Hải Quân dạy hải tặc!” — Zoro tiếp lời.

“Robin là nakama của chúng !” — Nami khẳng định.

“Cô của bọn !” — Sanji chắc nịch.

“Không ai đụng tới Robin-chan!” — Chopper giơ nắm tay bé xíu.

“Chỉ Đại Đô Đốc thôi mà!” — Reiner gằn.

Tất cả tiến lên, vây quanh Robin.

Ngay cả Nami — ban nãy còn trốn — cũng bước tới.

Nakama.

Khi từ đó, Robin kìm nước mắt.

“Luffy... ...”

Cô che miệng, run rẩy.

Ở nơi , cô tìm thấy ấm mà cả đời từng .

Nếu thể giữ nó, cô sẵn lòng bỏ tất cả quá khứ.

“Arara~ Làm quá đấy. hổ .”

Aokiji ngoáy tai, vẻ lười biếng .

“Cô tấn công mà. bảo ? Nói , hôm nay nghỉ phép.”

Nghe , cả băng lặng ...

Hình như... họ phản ứng quá thật.

Aokiji thở dài, ngả xuống cỏ, liếc Reiner:

“Anh là Reiner đúng ? báo Alabasta . Smoker nhắc tên — bảo ở Loguetown b.ắ.n đạn Seastone.”

Ông trầm ngâm một chút thêm:

“Băng Mũ Rơm thì cho qua. vì Smoker là bạn , nên riêng ... khó mà bỏ qua lắm.”

Reiner: “.”

(Không ! Là “em”! Khốn kiếp!)

Cả băng đồng loạt sang Reiner.

“Reiner! Tự giải quyết !”

“Ừ đó! Đừng kéo cả bọn chứ!”

“Lên luôn!”

Ba kẻ hèn đồng thanh hô.

Nami thậm chí còn đạp Reiner :

“Đi , Reiner!”

“Ê! Mấy phản nhanh dữ !?” — Reiner nghiến răng, hét lớn.

“Chủ yếu ông nhắm , nên tụi giúp .” — Zoro nhún vai.

Reiner hít sâu, Aokiji.

Nếu thật sự chiến, dù cơ hội mong manh... cũng sẽ lùi.

Hai , im lặng lâu.

Cuối cùng, Aokiji cất giọng:

“Mah~ Thôi .”

Ông phủi quần áo, dậy, chỉnh cà vạt.

“Hải Quân nợ các một ân tình ở Alabasta. gặp, sẽ nương tay .”

Nói xong, ông liếc Reiner cuối.

Người ... hình như còn giấu vài thứ thú vị.

Nếu đ.á.n.h thật, e rằng phiền đấy.

Rồi ông đầu, hướng về phía lều, trầm giọng gọi:

“Ra , ông lão. đưa ông gặp bạn cũ.”

Lương 5 triệu: Cầu đề cử, cầu thả tim, cầu lưu trữ, để bình luận để động viên nhé ❤️

 

Loading...