Ôm Nồi Phá Đảo Game Kinh Dị - Phần 4: Bán Cơm Hộp Trên Tàu Hỏa 1
Cập nhật lúc: 2024-09-29 02:57:51
Lượt xem: 1,198
Bị trò chơi kinh dị chọn trúng, tôi bán cơm hộp Đông Bắc trên tàu hỏa.
Quỷ định tàn nhẫn săn g.i.ế.c tôi, tôi liền móc ra một hộp sườn kho tàu đậu đũa mì xào nhét vào miệng anh ta.
Anh ta nhai nhai nhai: "Hừ hừ, ăn xong sẽ g.i.ế.c cô."
Ngày thứ hai, gà hầm nấm kết hợp với cơm cá sốt chua ngọt.
Ngày thứ ba, bánh chẻo nhân thịt chua cải bắp, trứng ốp la trộn mì hành lá.
Ngày thứ tư, thịt kho cà tím, lòng lợn xào, xương hầm tương, thịt ba chỉ chiên xù…
Đám quỷ đói đến mức hoa cả mắt nhai nhai nhai: "Ăn thịt người làm gì, cơm hộp chẳng thơm hơn à?"
Khán giả trong phòng livestream kinh ngạc nhìn tôi mở màn với một cái nồi thủng, thu phục toàn bộ lũ quỷ trên tàu.
Chương 1:
Giây trước tôi còn ở bệnh viện chăm sóc ba đang hôn mê vì vết thương nặng, giây sau đã bị kéo vào phó bản tàu hỏa vô hạn cấp S.
"Thân phận: Lê Vãn, 18 tuổi, nhân viên phục vụ tàu K418."
Bản edit của Liễu Như Yên, bà trùm phải diện, ăn chộm hãy cẩn thận, lubakachiiii
"Đạo cụ thiên phú: Bộ dụng cụ nấu ăn cấp A (phong ấn), có thể làm ra món ăn mà quỷ cũng có thể thưởng thức, độ ngon của món ăn +20%, mỗi ngày có thể mở khiên phòng thủ tuyệt đối 1 lần."
"Điều kiện phá đảo: Đây là một chuyến tàu không bao giờ dừng lại, nó sẽ bị rơi vào lúc 12 giờ đêm 3 ngày sau, hãy sống sót trong cuộc săn lùng của quỷ, thành công đến đích."
Âm thanh điện tử lạnh lùng của hệ thống vang lên, rồi nhanh chóng trở lại im lặng.
Tỉnh táo lại, tôi phát hiện mình đang ở trong một nhà bếp chật hẹp tối tăm trên tàu.
Dưới tay là một chiếc xe đẩy, trên đó chất chồng vài hộp cơm trưa hôm nay.
Trong hộp cơm chỉ có cơm nắm to bằng nắm tay, một miếng đậu phụ khô quắt queo, vậy mà lại dán giá 50 tệ.
Bên cạnh, Quỷ đầu bếp gầy gò sau khi rửa xong xẻng, có chút nghi ngờ đẩy tôi một cái, nhỏ giọng nhắc nhở.
"Còn ngẩn ra đó làm gì, đến giờ ăn trưa rồi, đẩy xe đi rao bán đi."
Trong căn bếp yên tĩnh, tôi bị giá cơm hộp chặt c.h.é.m kia làm cho sốc mất ba giây.
Quá đáng rồi, mọi người chỉ là đi tàu thôi mà, đâu phải kẻ thù lớn gì đâu!
Im lặng hồi lâu, tôi cố gắng nghiêm túc nhập vai nhân viên phục vụ, giọng điệu khó khăn:
"Cơm hộp hôm nay chỉ có mấy món này thôi sao?"
Quỷ đầu bếp nghe vậy thở dài, bất lực lắc đầu.
"Vật tư trên tàu sắp hết rồi, có mấy nguyên liệu này là tốt lắm rồi."
"Mau đi đi, đừng lề mề nữa."
Nói xong, anh ta đẩy tôi ra khỏi bếp, đóng cửa lại, tại chỗ bắt đầu nghỉ ngơi.
Tàu không bao giờ dừng lại, vật tư cạn kiệt?
Nghe vậy tôi giật mình, lặng lẽ kiểm tra thùng nguyên liệu trong không gian của mình.
Đây là đạo cụ tôi mua trong phó bản bệnh viện thứ hai với giá 2000 tệ, mỗi ngày sẽ ngẫu nhiên làm mới từ 3 đến 6 loại nguyên liệu không giới hạn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/om-noi-pha-dao-game-kinh-di/phan-4-ban-com-hop-tren-tau-hoa-1.html.]
Chẳng phải điều đó có nghĩa là, tôi đang sở hữu nguồn tài nguyên vô hạn và khan hiếm sao?
Nguyên liệu tươi ngon bày ra trước mắt, tôi đột nhiên cảm thấy mình như đang dẫm lên BUG của trò chơi.
Nhất định phải sống sót, trở về thế giới thực đoàn tụ với ba.
Nhất định phải sống sót, tìm manh mối về sự mất tích của mẹ trên tàu.
Nhất định phải sống sót, cứu Tần Hiêu ra.
-
Đếm ngược đến khi tàu rơi còn 3 ngày.
Từ toa ăn đến toa giường nằm để bán hàng còn một đoạn đường.
Tôi tranh thủ lúc rảnh rỗi mở thùng nguyên liệu, thấy hôm nay được làm mới sườn, đậu đũa, khoai tây, cà tím và trứng.
Tàu K418 đi từ Đông Bắc đến Tây Bộ, vậy thì phải đổi sang món Đông Bắc rồi.
Nếu tôi vào bếp, có thể làm món sườn kho tàu đậu đũa mì xào nóng hổi.
Mì dai dai, sườn mềm mại, đậu đũa giòn ngọt, thêm khoai tây bùi bùi, nước sốt đậm đà.
Xào thêm món thập cẩm rau củ thơm ngon, rồi chiên thêm quả trứng ốp la lòng đào.
Hộp cơm Đông Bắc nóng hổi thơm ngon đã xong!
Đến lúc đó tôi chỉ bán 12 tệ, không mất vốn mà lời nhiều thế này, chẳng phải phát tài rồi sao?
Lại nhìn cơm và đậu phụ trên xe đẩy, thứ này mà quỷ cũng ăn được à?
"Bán cơm hộp đây, 50 tệ một hộp không mặc cả, cơm nguội ngắt với đậu phụ khô queo đây ~"
Tôi uể oải đẩy xe rao, chuẩn bị tinh thần hôm nay sẽ không bán được gì.
Ai ngờ giây tiếp theo, từ các toa giường nằm đồng loạt xuất hiện những bóng quỷ.
Chúng c.h.ế.t đủ kiểu, đứa nào đứa nấy đói đến mức mặt vàng như nghệ, mắt long lên sòng sọc.
Thế giới quỷ không có vị giác, khứu giác, xúc giác, tất cả thức ăn trong miệng chúng đều không có mùi vị.
Nhưng chúng vẫn đói! Vẫn phải ăn!
"Tôi muốn!"
"Tôi cũng muốn!"
"Cho tôi hai hộp, đói c.h.ế.t quỷ rồi!"
Chưa đi được hai bước, đám quỷ đã ùa lên cướp sạch cơm hộp trên xe đẩy.
Bọn họ đúng là đói thật rồi…
Tôi còn chưa kịp sốc, trên xe đẩy lóe lên ánh sáng trắng, lại xuất hiện số lượng cơm và đậu phụ tương đương.
Một thông báo của hệ thống kịp thời hiện lên.
"Xe đẩy giữ nhiệt vô hạn: Có thể sao chép và chứa 999 phần thức ăn, hạn sử dụng 3 ngày."
Trời đất ơi, hấp dẫn quá! Muốn cuỗm xe đẩy bỏ chạy ghê.