hiện tại Cơ Vô Đạo sống c.h.ế.t rõ, Ô Tiểu Tiểu mấy bình tĩnh , tu luyện nhưng suýt nữa tẩu hỏa nhập ma.
Nàng mơ hồ dự cảm, nếu như nàng tìm thấy Cơ Vô Đạo, nàng cũng sẽ sống yên .
“Là ngươi.” Minh Châu Ô Tiểu Tiểu.
Một họ hàng xa của nhà họ Cơ, một họ hàng nghèo khổ đến nương tựa. Nếu nàng nể tình nàng thức thời, chọc nàng vui thì nàng đuổi nàng ngoài từ lâu .
“Ngươi tới đây gì?”
Ô Tiểu Tiểu cắn môi, lẽ là vì nàng lập trường của Cơ Vô Đạo suy nghĩ quá nhiều, cho dù dung mạo của Minh Châu tác động ở cách gần, nàng vẫn suýt nữa thể phục hồi tinh thần. Ô Tiểu Tiểu vẫn cho rằng nàng về phía Cơ Vô Đạo.
“Khương, Khương phu nhân.”
“Ngươi gì?” Vẻ mặt của Minh Châu tỏ rõ sự kiên nhẫn.
“Ta, cầu xin ngươi, ngươi thể buông tha cho Cơ Vô Đạo .”
Minh Châu hiểu? Cơ Vô Đạo gì và tại nàng buông tha cho ?
mà…
Vẻ mặt Minh Châu thể hiện sự châm chọc: “Ngươi cầu xin buông tha cho Cơ Vô Đạo?” Nhất thời nàng chỉ cảm thấy buồn .
'moshi moshi, Clitus đang chạy deadline xin nghe'
Trên nhà họ Cơ , chỉ nàng vì nàng vui vẻ mà những điều quá đáng với Cơ Vô Đạo! hiện tại đao phủ nối giáo cho giặc một . Có thấy nực !
“Ngươi lấy lập trường gì để cầu xin ?” Minh Châu chậm rãi đến gần Ô Tiểu Tiểu, từ cao xuống nàng.
Ô Tiểu Tiểu lớn hơn Cơ Vô Đạo một tuổi, năm nay mười ba tuổi. Cô gái mười ba tuổi mới bắt đầu phát triển, cơ thể vẫn dậy thì . So với Minh Châu vốn quyến rũ bẩm sinh, nó giống như một con vịt trời và thiên nga trắng . Chưa đến chuyện nàng còn cao hơn nàng một cái đầu.
Ô Tiểu Tiểu theo bản năng thích mấy loại cử chỉ khinh thường .
Nàng tức giận đến mức suy nghĩ: “Khương phu nhân, ngươi từ bi. Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây. Chờ đến khi Cơ Vô Đạo trở về, kết quả của ngươi sẽ là sự trả thù bạo lực. Khi đó, cho dù ngươi lóc xin cũng vô ích.”
“Vậy ?” Minh Châu tin: “Cơ Vô Đạo là tên vô dụng. Cho dù trở thì kẻ vô dụng vẫn là vô dụng. Sao sợ?”
“Ai với ngươi rằng Cơ Vô Đạo vô dụng?” Trong lòng Ô Tiểu Tiểu luôn luôn nghĩ về Cơ Vô Đạo. Cho nên, nàng thể tha thứ cho việc Minh Châu . Nàng nhịn mà với Minh Châu: “Mười năm , bộ Độ Liên giới đều là đối thủ của Cơ Vô Đạo. Hắn là nhất quỷ đạo, ngươi và Cơ Đàn Sinh đều sẽ c.h.ế.t trong tay .”
xong, Ô Tiểu Tiểu hoảng sợ che miệng .
Nàng đang cái gì ? Tại những lời mặt Khương phu nhân?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/om-bau-chay-nhung-nao-co-bau-dau/chuong-127.html.]
“Mười năm ?” Nghe thế, vẻ mặt Minh Châu toát lên sự bối rối.
“Ta…” Ô Tiểu Tiểu há miệng gì đó, nhưng đột nhiên một giọng nam cắt ngang.
“Minh Châu.” Giọng đó gọi Minh Châu.
Rồi nàng xoay .
“Độ Ách, ngươi.” Minh Châu kinh ngạc khi thấy dáng vẻ của Độ Ách với trái tim đang rỉ máu.
“Minh Châu.” Hắn tỏ vẻ đáng thương nàng: “Nàng mới bất cẩn thương. Ta đau quá, Minh Châu, nàng đừng tổn thương ?”
Minh Châu: “...”
Gặp quỷ nha! Nàng kẻ ngốc. Sao nàng thể phân biệt rằng thương tự bản thương chứ?
“ , còn nàng .” Độ Ách cùng chung mối thù về phía Ô Tiểu Tiểu: “Nữ nhân dường như điều gì đó, hơn nữa còn thích nhảm. Nàng đừng ảnh hưởng bởi nàng .”
Bởi vì Độ Ách kiểm soát tinh thần của nàng , nên chỉ cần ở trong phạm vi mười mét của , Ô Tiểu Tiểu sẽ thể che giấu suy nghĩ trong lòng.
“Rốt cuộc mười năm mà ngươi ý gì? Ta và Cơ Đàn Sinh đều giết, ngươi đang lừa đấy chứ!” Minh Châu để ý tới ông hoàng diễn xuất Độ Ách, mà tạm thời tập trung sự chú ý Ô Tiểu Tiểu.
“Đương nhiên.” Khi những lời , ánh mắt của Ô Tiểu Tiểu vẫn tràn ngập sự hoảng sợ khôn cùng. Nàng thể chống sự điều khiển kỳ quái đó, tiếp tục : “Ngươi chỉ là một nhân vật phản diện nhỏ bé trong cuộc đời của Cơ Vô Đạo thôi. Ngươi…”
Và đó, Ô Tiểu Tiểu nhắc sơ một về nguyên tác ngay mặt Độ Ách và Minh Châu.
lạ , nếu đối diện với Độ Ách những lời , nàng sẽ Thiên Đạo tay ngăn cản ngay.
Vậy mà , Ô Tiểu Tiểu sắp hết mười mấy năm cuộc sống hiện đại của bản mà Thiên Đạo vẫn phản ứng.
Bấy giờ, Độ Ách dần dần bình tĩnh , hướng ánh mắt nóng bỏng, quấn quýt và say mê về phía Minh Châu.
Còn thế giới tiểu thuyết mà Ô Tiểu Tiểu , Độ Ách hề để trong lòng. Nếu là thế giới trong sách thì , chỉ cần thật sự tồn tại là .
Và Minh Châu nữa.
Quả nhiên, Minh Châu là ngoại lệ duy nhất trong bộ thế giới. Nàng là một sự tồn tại sống động. Vậy nên đối với Minh Châu, Thiên Đạo cũng bất lực.
Nếu , Thiên Đạo thể hành động gì .
“Ý của ngươi là chúng chỉ là nhân vật hư ảo . Ta là hòn đá cản đường của Cơ Vô Đạo, mà Cơ Vô Đạo là hòn đá cản đường của Độ Ách.” Minh Châu đưa lời tổng kết.
Nếu hết thì Ô Tiểu Tiểu cũng giấu diếm nữa. Nàng vẻ trịch thượng, thương hại Minh Châu: “Đương nhiên, chẳng qua ngươi chỉ là một công cụ để thúc đẩy quá trình hắc hoá. Hiện tại càng nở hoa thì lúc c.h.ế.t càng thảm hại.”