OAN GIA NGÕ HẸP - 3

Cập nhật lúc: 2025-10-05 11:28:54
Lượt xem: 508

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đêm qua thấy ?

 

Ta bỗng ngại ngùng, xô một cái: "Ngươi ? Còn theo dõi , liếc trộm ?"

 

Hắn khinh bạc , chậm rãi tiến sát: "Theo dõi? Liếc trộm? Ta thiết nghĩ đó là đường phủ huyện, gan ngươi lớn mất ."

 

Ta thấy , liền rảo bước: "Việc của ngươi."

 

"Nếu còn thấy nữa, bẻ gãy tay !" .

 

Ta ngoảnh , lườm , như : "Sao? Ngươi phục? Thế bây giờ ngay."

 

10

 

Sau khi Lục Diên Khâm tiễn về phủ, chẳng thổi thứ gió tà nào bên tai cha , mà hai đem giam chân trong nhà.

 

Hắn đối với kết cục vô cùng đắc ý, vênh váo như con gà trống mùa, thẳng lưng lưng .

 

Ta lười chẳng buồn đáp, chỉ sải bước phăm phăm, gót giày nện đất như gõ trống.

 

"Ngươi nhanh thế gì? Muốn trận chăng?"

 

"Chó xen việc mèo, lo chuyện !"

 

Nghĩ đến mối xuân tâm chớm của Lục Diên Khâm bóp c.h.ế.t trong trứng nước, lửa giận bốc lên ngùn ngụt.

 

Hắn chẳng hề tức giận, vẫn lẽo đẽo , miệng ngừng lải nhải: "Này, , ngươi trúng chứ? Bộ dạng còn chẳng bằng ngón chân ."

 

"Hừ! Nực !" Ta khanh khách, "Nhà ai mà mọc ngón chân giống cơ chứ?"

 

Hắn nghẹn một khắc, khẽ : "Ngón chân của , ngươi xem ? Còn thanh tú hơn cả Lâm huyện úy của ngươi."

 

Ta đột nhiên khựng , khiến Lục Diên Khâm phòng , va nhẹ lưng .

 

Hít sâu một , đầu, nụ lạnh nhạt mà lời thì đầy gai: "Thế ? Có thanh tú bằng cơ bụng của Lâm huyện úy ?"

 

"Cơ bụng?" Nụ lập tức đông cứng, một tay túm lấy cổ tay , trong mắt dấy lên giận dữ: "Ngươi thấy ? Hai các ngươi... đến bước ư?!"

 

Ánh mắt lạnh lùng, gương mặt nghiêm nghị đến mức từng thấy, bá đạo dữ dội.

 

Ta chột , giãy giụa cổ tay: "Ta... xem! Là khác thôi."

 

Lục Diên Khâm vẫn chịu buông: "Thật ?"

 

"Thật!" Ta tức giận ngẩng đầu thẳng , "Ngươi và lớn lên cùng , tính chẳng lẽ ngươi rõ?"

 

"Ta rõ chứ, ngươi là đồ háo sắc, chẳng thế thì thuở nhỏ lén tắm?"

 

11

 

"Ngươi!!"

 

Hắn nhắc chuyện cũ, liền hổ đến độn thổ, giận dữ xông lên đ.á.n.h .

 

Hắn nghiêng tránh, khiến mất thăng bằng, nhào về mà ngã, e rằng răng cửa tan nát cả!

 

Giữa lúc kêu thất thanh, Lục Diên Khâm nhanh tay ôm gọn lòng, vững vàng đỡ .

 

Trong phút vô tình, môi khẽ chạm lên trán .

 

Cả hai cùng ngây tại chỗ, mấy giây đồng loạt bật như điện giật.

 

Ta ôm trán hét to: "Lục Diên Khâm! Ngươi dám vô lễ với !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/oan-gia-ngo-hep-yqco/3.html.]

 

Mặt đỏ bừng, cả tai cũng hồng rực: "Ta... là cứu ngươi! Ai vô lễ với ngươi chứ?!"

 

Ta nheo mắt ngờ vực một lát, phẩy tay như chẳng để tâm: "Thôi , coi như huề ."

 

"Hòa cái gì?"

 

Ta hạ giọng : "Chuyện lén ngươi tắm hồi nhỏ, coi như xóa nợ, từ nay ngươi nhắc nữa!"

 

"Ngươi gì thế?" Hắn lúng túng lùi một bước, ho nhẹ, ánh mắt lảng sang hướng khác.

 

"Ta sắp Tùy Châu ," , "cái Lâm huyện úy phong lưu lắm, ngươi ngốc thêm hai dặm nữa e lừa, đừng mà dính ."

 

Ngươi mới là đồ ngốc hai dặm!

 

Ta ngoài mặt gật đầu, đợi xoay lưng liền lặng lẽ chìa chân .

 

Lục Diên Khâm đang bối rối, nào để ý, liền khéo léo vấp một cái.

 

Khi còn loạng choạng, phóng như bay về phòng, sập cửa cái rầm.

 

Ngoài cửa vang lên tiếng khẽ bất lực: "Đợi trở về, sẽ tính sổ với ngươi."

 

12

 

hại giam chân trong nhà, vẫn lời , còn mơ tưởng gì đến Lâm huyện úy nữa.

 

Khi , đúng là một thoáng rung động mờ lý trí. Ngẫm kỹ , Lục Diên Khâm chẳng sai, hành vi của Lâm huyện úy quả thật chẳng chút nào.

 

chịu hết tháng giam, kịp thở, mẫu bảo, Hồ huyện lệnh ý tác hợp với công tử nhà .

 

Suýt chút tối sầm cả mắt!

 

Công tử nhà huyện lệnh tuy lễ độ, nhưng yếu đuối mảnh khảnh, chạy nhanh thôi cũng ho sù sụ — chẳng giống dáng phu quân mong đợi.

 

Trong lòng , phu quân cao lớn, rắn rỏi, đủ để khiến yên tâm.

 

Thế nên, dứt khoát đáp: "Con !"

 

Mẫu thong thả uống ngụm : "Lý do?"

 

"Không cần như Lâm huyện úy , nhưng ít nhất như Lục Diên Khâm — cao ráo vững vàng, khiến cảm giác che chở."

 

"Che chở?" Mẫu bật , "Từ nhỏ hai đứa như oan gia, ngươi ngày ngày đề phòng nó, nó ngày ngày chọc ngươi, thế mà ngươi gọi là an tâm ư?"

 

Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

Ta chu môi: "Dù con cũng thích loại thư sinh yếu ớt, con gả."

 

" Hồ công tử thích con đấy."

 

Ta ngẩn : "Chúng con chuyện mấy câu , thích con ?"

 

"Nghe trong tiệc xuân yến, gặp con xiêu lòng, hỏi han mãi mới con là con gái nhà ."

 

Mẫu mỉm : "Ta thấy Hồ công tử là dịu dàng, cẩn trọng. Con nay cũng mười bảy , nên tính chuyện hôn nhân thôi."

 

Lòng chợt nặng trĩu, thật gả, mà cũng chẳng tình ý gì với Hồ công tử cả.

 

Thấy buồn bã, mẫu khẽ vuốt mái tóc , đùa cợt : "Dù và cha ngươi còn gật đầu, là để ngươi và Diên Khâm đôi oan gia thành hỷ phu thê?"

 

Ta bật đáp nghĩ: "Thế còn hơn gả cho Hồ công tử! Ít Lục Diên Khâm còn khỏe mạnh!"

 

Mẫu chau mày bật khẽ: "Ta thấy, ngươi đúng là sắc mê lụy ."

 

Loading...