Ở Rể phế vật hóa siêu cấp - Chương 1198
Cập nhật lúc: 2024-09-05 11:23:13
Lượt xem: 4
Chương 1198: Tiêu diệt toàn bộ
“Không!”
Huyết Tổ chỉ kịp la lên một tiếng thảm thiết, sau đó ngay cả thần hồn cũng bị tiêu diệt theo thân thể vì cú đ.ấ.m này, hoàn toàn biến mất trong đất trời.
Một quyền g.i.ế.c c.h.ế.t Huyết Tổ!
Vào khoảnh khắc đó, xung quanh hoàn toàn yên tĩnh, ba Thiên Tiên còn lại biến sắc, sắc mặt Giáo Hoàng cũng trở nên tái nhợt, người hơi run rẩy.
Cái gì gọi là vô địch?
Lúc này, bóng người Lâm Phong in sâu trong lòng mọi người, có lẽ trước đó mọi người không hiểu cái gì gọi là cao thủ vô địch, đến hôm nay, nhìn thấy tư thế bất bại của Lâm Phong, áp đảo hai Thiên Tiên nổi danh đã lâu, còn g.i.ế.c c.h.ế.t Huyết Tổ chỉ với một quyền, dù hai Thiên Tiên đã liên thủ với nhau. Cuối cùng bọn họ cũng hiểu như vậy mới thật sự là cao thủ.
Nếu sau này có người nhắc đến vô địch, mọi người sẽ chỉ nghĩ đến Lâm Phong.
“Quá lợi hại!”
Một Địa Tiên phương Đông lẩm bẩm.
Một vài võ giả trẻ tuổi tham chiến cũng tỏ vẻ ao ước, tiếng hoan hô như sấm vang lên.
Ngay cả những cao thủ Địa Tiên biết rõ thực lực của Lâm Phong cũng sửng sốt, mới vừa đánh nhau không bao lâu đã có một Thiên Tiên c.h.ế.t rồi.
“Xin cậu dừng tay nghe lời tôi nói, đây chỉ là hiểu lầm thôi”.
Thái độ của Giáo Hoàng trở nên mềm mỏng hơn, cười tươi: “Ma Tộc quá mạnh, Giáo Đình chúng tôi cũng chỉ vì sợ Ma Tộc mới hợp tác với Huyết Tộc thôi, dù sao với thực lực của Giáo Đình tôi, nhất định không phải đối thủ của Ma Tộc”.
“Đúng thế, đúng thế, cậu Lâm, mọi người đều là Nhân Tộc, mọi chuyện đều có thể thương lượng mà”, Thánh giả Giáo Đình cũng cất lời.
Kỵ sĩ mặc áo giáp cũng vội lùi về sau, đề phòng nhìn Lâm Phong.
Lâm Phong g.i.ế.c c.h.ế.t Huyết Tổ nhanh như vậy đem lại áp lực rất lớn cho bọn họ.
“Tôi nói rồi, kẻ hợp tác với Ma Tộc đều phải chết!”
Lâm Phong không hề nương tay.
Mỗi một quyền, một một bàn tay anh vung ra đều mang theo khí huyết cuồn cuộn, như lấp đầy cả bầu trời, đuổi theo g.i.ế.c ba người. Đại sư Không Thiền và Lộ tổ sư cũng nhìn nhau, tấn công ba Thiên Tiên của Giáo Đình.
Lúc đầu Giáo Đình hợp tác với Ma Tộc, muốn đưa phương Đông của bọn họ vào chỗ chết, bây giờ thấy tình hình không ổn lại muốn phản bội. . đam mỹ hài
Nhưng bọn họ cũng không muốn lúc quyết chiến với Ma Tộc lại có một nhân tố không ổn định là Giáo Đình tồn tại.
“Lâm Phong, chẳng lẽ cậu thật sự muốn cá c.h.ế.t lưới rách sao? Giáo Đình chúng tôi có ba Thiên Tiên, dù chúng tôi c.h.ế.t trận, các người cũng phải chịu thiệt hại nặng nề”.
Giáo Hoàng la lớn.
Đối phó với sự tấn công vô lý của Lâm Phong, ông ta cũng rất mệt mỏi, bây giờ ông ta gần như đỡ đòn của Lâm Phong một cách bị động, chắc chắn sẽ thua, kiên trì đến cùng chắc chắn ông ta cũng không có kết quả tốt.
“Hừ!”
Lâm Phong hừ nhẹ một tiếng, đột nhiên di chuyển, xuất hiện ở chỗ cách Giáo Hoàng không xa, ánh sáng rực rỡ ngưng tụ trong lòng bàn tay, dùng một chưởng đánh vỡ thánh thư trong tay Giáo Hoàng.
“Oành!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/o-re-phe-vat-hoa-sieu-cap/chuong-1198.html.]
Giáo Hoàng còn chưa kịp nói gì.
TBC
Thân thể Thiên Tiên của ông ta đã vỡ nát, thánh thư truyền thừa hơn nghìn năm của Giáo Đình cũng bị Lâm Phong bổ đôi, bên trên phát ra thánh quang yếu ớt.
Thiên Tiên thứ hai ngã xuống.
Lúc này hai Thiên Tiên khác của Giáo Đình cũng không bình tĩnh được nữa, dù ba người của Giáo Đình đều là Thiên Tiên sơ kỳ, nhưng rõ ràng Giáo Hoàng nắm giữ thánh tư là lợi hại nhất, bây giờ Giáo Hoàng cũng c.h.ế.t rồi, bọn họ lấy gì đấu với Lâm Phong đây.
Trong lòng hai người bọn họ cũng hơi thương cảm, Giáo Hoàng sống hơn tám trăm năm, xưng bá mấy chục nước phương Tây, được hàng tỷ người cung phụng quỳ lạy. Một nhân vật tuyệt thế như vậy lại bị Lâm Phong đập chết.
Bọn họ không khỏi nghĩ đến bản thân, cảm thấy hơi lo lắng.
Hai người không chần chừ nữa, biến thành hai luồng sáng trắng, người trái kẻ phải bỏ chạy về phía xa.
Dưới chân của đại sư Không Thiền xuất hiện hoa sen, đuổi theo Thánh giả, Lộ tổ sư thấy thế cũng đuổi theo, với thực lực của lão chỉ có thể ngang tài ngang sức với hai Thiên Tiên này, đuổi theo một người cũng vô dụng, không bằng phối hợp với Không Thiền g.i.ế.c c.h.ế.t một người.
Người Lâm Phong lóe lên, đuổi theo kỵ sĩ mặc áo giáp.
Thấy Lâm Phong ngày càng gần mình, khí thế trên người kỵ sĩ mặc áo giáp đột nhiên thay đổi. Gã c.h.é.m một kiếm về phía Lâm Phong, kiếm quang làm vô số phù văn màu vàng xuất hiện trong hư không, biến thành thần kiếm màu vàng, mang theo khí thế thần thánh không thể xâm phạm, c.h.é.m xuống người Lâm Phong.
“Không biết lượng sức”.
Lâm Phong lạnh lùng nói.
Bọn họ một đuổi một chạy, chẳng mấy chốc đã rời xa chiến trường, đi tới một hoang mạc, nơi này không có sự tồn tại của Ma Tộc, Lâm Phong cũng có thể ra tay toàn lực.
Lâm Phong tiến lên một bước, bàn chân trở nên khổng lồ, giẫm nát kiếm quang kỵ sĩ c.h.é.m đến, còn đè kỵ sĩ ở dưới chân.
Dù gã có giãy giụa như thế nào cũng không thể tránh thoát được bàn chân khổng lồ của Lâm Phong.
“Ầm ầm!”
Lâm Phong giẫm xuống một phát, trong sa mạc xuất hiện một dấu chân to chừng nghìn mét, mặt đất chấn động như động đất, nghìn dặm chấn động. Đợi đến lúc Lâm Phong nhấc chân lên, kỵ sĩ mặc áo giáp đã sớm mất tăm, chỉ còn lại mảnh vụn áo giáp chứng minh gã từng tồn tại.
Lâm Phong nhìn một cái rồi xoay người bỏ đi.
Có m.á.u thịt và tinh hoa của Thiên Tiên bồi dưỡng, mấy chục năm sau có thể nơi này sẽ phát triển thành một ốc đảo, nhưng những chuyện này không liên quan đến ala.
Đợi khi anh quay về chiến trường, đại sư Không Thiền và Lộ tổ sư cũng đã giải quyết Thánh giả Giáo Đình kia, đối mặt với những người cấu kết với Ma Tộc làm chuyện xấu thế này, bọn họ không thấy mềm lòng chút nào, mất chút sức đã giải quyết xong.
Đại sư Không Thiền và Lộ tổ sư nhìn Lâm Phong, trong mắt có vẻ khó tin.
Nhìn thấy một quái vật nhỏ hơn bọn họ mấy trăm tuổi lại mạnh hơn bọn họ, trong chốc lát bọn họ thật sự không biết nói gì.
“Quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên, thực lực của cậu Lâm thật sự khiến bần tăng sợ hết hồn”.
Đại sư Không Thiền chắp tay trước n.g.ự.c nói.
“Thực lực của cậu cũng khiến tôi thấy sợ đấy”, Lộ tổ sư cũng nói.
“Vậy thì g.i.ế.c thôi!”
Nói xong, Lâm Phong dùng tay thành kiếm, kiếm khí như tơ b.ắ.n nhanh ra, tựa như một tia sáng nhảy múa trong đám người Huyết Tộc, kể cả Huyết Tộc cảnh giới Địa Tiên cũng không thể thoát khỏi sự truy sát của kiếm khí, chẳng mấy chốc, tinh nhuệ của Huyết Tộc đã bị c.h.é.m gần hết.