Thẩm Niên kìm hít một khí lạnh.
Khuôn mặt hảo gần như tì vết cùng với đôi tai nhọn, gần như tin cô gái trẻ mặt là con .
Điều đáng hổ là, trong khoảnh khắc đó, cảm giác tim đập nhanh với một cô gái thành niên.
Chỉ đành đổ cho sự tác động của vẻ đối với phàm nhân là quá chí mạng.
Anh vội vàng dời tầm mắt, lúc , nỗi sợ hãi và cảnh giác trong lòng cũng vơi bớt một chút, cô gái, đại thụ, nảy sinh một suy đoán thể tưởng tượng nổi.
Anh kìm hỏi: "Ngươi... mang cô gái về?"
đại thụ hiểu tiếng .
Nó cứu cô gái khỏi một đám con hung ác, nhưng cô gái bất ngờ hôn mê. Nó cho cô gái ăn Mộc Tinh Quả nhưng cô gái vẫn tỉnh . Trí thông minh của đại thụ thua kém con , nó đoán rằng lẽ con cách cứu cô.
con mắt , hiển nhiên ý định đón lấy cô gái.
Nó hiểu tiếng , chỉ cho rằng con đối diện giúp cô gái. Nó nghĩ nghĩ, hái thêm một quả Mộc Tinh Quả, đặt song song với quả Mộc Tinh Quả ban đầu lên cô gái, đẩy cô gái về phía .
Đồng thời, phía , một sợi dây leo lặng lẽ dựng lên.
Đại thụ quan điểm đúng sai của riêng . Hiện tại nó việc cần nhờ con , nên nó thể chịu đựng việc con mạo phạm lãnh địa của nó. nếu con yếu ớt mắt từ chối yêu cầu của nó, thì giữ cũng chẳng ích gì.
Thẩm Niên nguy hiểm đến gần.
Anh cô gái mặt, thử tính vươn tay, nắm lấy cánh tay cô gái.
Đại thụ động đậy.
Anh bớt lo một nửa, đơn giản trực tiếp vươn tay ôm lấy cô gái.
Đại thụ ngoan ngoãn nới lỏng dây leo, vươn một sợi dây leo chỉ Mộc Tinh Quả cô gái, hiệu đây là thù lao của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/o-mat-the-tro-thanh-cam-ly-hinh-nguoi/chuong-3.html.]
Suy đoán của trở thành sự thật.
Cây đại thụ biến dị , thật sự cứu cô gái .
Là cái cây mà nhắc đến đều biến sắc mặt, chủ động dùng Mộc Tinh Quả thù lao để cứu ?
Thế giới ?
Trong khoảnh khắc đó, cảm thấy điên , thì cũng là thế giới điên .
Anh hoảng hốt cất Mộc Tinh Quả túi cá nhân, cúi đầu cô gái trong lòng.
Trong ánh chiều tà mờ ảo, khuôn mặt tinh xảo với đôi tai nhọn của cô gái đến giống trần, khiến kìm nghi ngờ liệu tất cả là một giấc mơ kỳ lạ .
Trời dần tối, rìa rừng rậm bốc lên một đống lửa trại. Một hàng mười thanh niên nam nữ vây quanh lửa trại đất, im lặng nướng những chiếc bánh lương khô trông ngon lắm trong tay.
Hai thanh niên cường tráng khác cầm vũ khí cảnh giới, thường xuyên về phía rừng rậm, giữa lông mày giấu vẻ lo lắng.
Bánh lương khô nướng một nửa, một nữ tính tóc ngắn mặc áo da đen kìm dậy, nhíu mày : "Thẩm Tiểu Nhị vẫn về? Đã chậm ba tiếng ."
Câu của cô như một tín hiệu, cũng kìm , lo lắng về phía rừng rậm bàn tán xem Thẩm Niên rốt cuộc mắc kẹt vì chuyện gì. Trại lán đơn sơ nhất thời trở nên xôn xao.
Chỉ một đàn ông tóc cắt ngắn mặc áo đen im lặng gì, cúi đầu chiếc bánh lương khô trong tay .
Một lát , chờ tiếng bàn tán của nhỏ xuống, mở miệng : "Được , tất cả xuống chuyện."
Anh lên tiếng, dần dần im lặng, im lặng tại chỗ.
Trong một gian tĩnh lặng, đàn ông mở miệng : "Nửa tiếng nữa, nếu Tiểu Nhị vẫn trở , các cứ theo đường cũ mà về, sẽ tìm Tiểu Nhị."
Người phụ nữ tóc ngắn ban đầu lên tiếng kìm kinh ngạc kêu lên: "Đội trưởng!"
Đội trưởng đè tay xuống, : "Ngưng Vân cô đừng nữa." Dừng một chút, : "Tiểu Nhị tuy là dị năng giả hệ thổ, nhưng xét về tốc độ thì cũng là một hai của Đội Hỏa Minh chúng . Cậu trinh sát, bao giờ thất thủ."
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Nói xong, thở dài, thì thầm: "Tiểu Nhị sợ là gặp ma động ."