Ồ! Hệ Thống Phạm Tội Còn Có Thể Dùng Như Vậy Sao? - Chương 479

Cập nhật lúc: 2025-11-18 15:49:24
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Em trai thấy cảnh , lè lưỡi chọc ghẹo Hà Lệ.

Vẻ mặt Hà Lệ tuy rằng chút tổn thương, nhưng , chỉ về phía bố .

"Mẹ mày cũng đúng, mày cũng là con gái lớn , tự ở nhà nấu cơm ăn. Trong nhà tiền, mày tiết kiệm, em trai mày vạn nhất thi đậu, đóng hai vạn phí chọn trường đấy!" Anh cả nhà họ Hà con gái đồ hao tiền, nhíu mày .

Không ngờ cả như , chú Hà Lệ tức giận đến quá sức, phòng.

Thím Hà Lệ kéo Hà Lệ, đó hướng về phía ruột Hà Lệ, lớn tiếng : "Nếu cô nuôi con bé , cảm thấy đây là đồ hao tiền, thì cho con nuôi/chuyển sang nhà . Sau hộ khẩu con bé sẽ chuyển sang nhà , gọi hai là đại bá và đại nương."

"Chúng nuôi... Cô cái gì !" Anh cả nhà họ Hà bất đắc dĩ thở dài, "Chúng chỉ là tiền, thể nào để nối dõi tông đường học ở thị trấn , như còn tiền đồ gì."

Hà Lệ hiểu, hốc mắt lập tức đỏ lên.

Rõ ràng cô bé thi đậu trường cấp hai trọng điểm ở thành phố, thành tích còn . Lúc đó bố học ở cũng như , hiện tại liền biến thành học ở thị trấn là tiền đồ.

Thím kéo cô bé , ánh mắt quét qua những mặt, "Vậy thì đưa tiền , chi phí sinh hoạt của Hà Lệ tăng lên hai trăm, ngày thường mỗi tháng đưa cho chúng một trăm nữa. Cô ở trong nhà đến cọng hành còn nhổ từ chỗ , bảo nó ở một phòng riêng, chính là nó c.h.ế.t đói, nếu cô đồng ý, sẽ tìm cán bộ trong thôn , tìm đến trường học của con trai cô mà ."

Anh cả nhà họ Hà nghĩ nghĩ, chậm rãi gật đầu.

Thím hừ một tiếng, mang theo .

Nói là , trả tiền cô liền huyện thành, cho gia đình thế nào là mất mặt.

Mặt cả nhà họ Hà đen , Hà Lệ thật sự là một đồ hao tiền, ăn tiến lên , sớm bóp c.h.ế.t từ lúc ban đầu .

Mẹ ruột Hà Lệ hai , trong miệng bắt đầu lẩm bẩm mắng mỏ bóng gió.

Anh cả nhà họ Hà xô đẩy bảo cô việc, hai hiện tại cũng dám gọi Hà Lệ, nhỡ hai ngày nữa về, Hà Lệ kêu la cùng về thành phố thì , chỗ nào ở thành phố cũng cần tiền, bọn họ nuôi nổi.

Nhan Tuyết xem xong trò hề, về phía Hứa Tri Tri, "Thế nào? Nhìn điều gì ?"

"Mục đích của chú thím đạt thành, vốn dĩ họ chỉ đòi thêm chút tiền mà thôi. Còn nữa, chuyện học bổng họ ?" Hứa Tri Tri chút tò mò hỏi.

Xem biểu hiện của Hà Lệ rõ ràng là cảm kích, nếu cũng sẽ chỉ một chút buồn.

Nhan Tuyết gật đầu, " bảo trợ lý , tung tin ngoài, chú thím từ mấy ngày . Họ cho rằng học bổng vẫn còn, mặt bênh vực Hà Lệ, xin thêm một chút tiền cho Hà Lệ."

"Chờ khai giảng, chuẩn bắt đầu thương lượng với chú thím Hà Lệ," Hứa Tri Tri nhỏ.

Giúp đỡ là khẳng định, cha ruột Hà Lệ nhiều nhất cũng chỉ cho phép cô bé học xong cấp hai. Cho dù thi đậu cấp ba, khẳng định cũng cho học, cho nên cần giúp đỡ.

Cho một ít tiền, đến lúc đó nếu thật thi đậu cấp ba, tùy tình hình mà tăng thêm.

Nếu thành tích , học phí liên quan cũng thể miễn giảm một ít.

Hai chuẩn rút lui, dù buổi chiều họ còn cảnh quan trọng cần .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/o-he-thong-pham-toi-con-co-the-dung-nhu-vay-sao/chuong-479.html.]

Không đợi hai vài bước, một tràng tiếng chào hỏi náo nhiệt truyền đến. Hứa Tri Tri theo tiếng vọng qua, là một gia đình, hai trung niên 53, 54 tuổi, dẫn theo hai thanh niên, cùng với hai phụ nữ và hai đứa trẻ, xuống từ một chiếc xe buýt nhỏ.

Họ ăn mặc so với những khác trong thôn tươi tắn hơn, hơn nữa xe, điều kiện hẳn là cũng tệ.

Không Tết cũng ngày lễ, họ về gì?

Còn về chuyện trở về đường kiếm tiền, dáng vẻ của họ, trông cũng giống trở về việc kiếm tiền.

Hứa Tri Tri khỏi thêm hai , ánh mắt dừng khuôn mặt và dáng nhiệt tình chào hỏi của họ, họ xách theo túi lớn túi nhỏ một căn nhà trệt bên đường cái.

"Sao ?" Nhan Tuyết lúc vỗ vỗ vai Hứa Tri Tri, nghi hoặc ánh mắt cô.

Hứa Tri Tri lập tức thu tầm mắt , lắc đầu, "Không gì, chỉ là hai ngày nhiều về, cũng coi như tạo việc , ở nhà là thể kiếm tiền."

Trong thôn nhiều trẻ em bỏ (nguyên văn: lưu thủ nhi đồng), cha quanh năm ở huyện thành và tỉnh ngoài, đôi khi nửa năm cũng gặp mặt. Hiện tại đường, nếu thuận lợi , chúng thể ở bên cạnh cha hơn nửa năm.

Không tính là nhiều, nhưng còn hơn , cha ở bên cạnh khả năng sức khỏe thể chất và tinh thần của chúng cũng cao hơn một chút.

Đây là một chuyện , Nhan Tuyết thật sự bụng.

" ." Nhan Tuyết Hứa Tri Tri , khẽ một tiếng.

Hai cùng , trở đoàn phim, chạy cảnh một bắt đầu phim.

Hôm nay là đầu tiên cán bộ hỗ trợ nghèo tới cửa, thấy Dương Mạch uy h.i.ế.p em chồng, bắt dọn khỏi nhà , hơn nữa tay cầm d.a.o phay, vô cùng hung hãn bổ về phía đối thủ.

Hứa Tri Tri đầu tiên cầm vũ khí, d.a.o phay đương nhiên là đạo cụ, bất quá cầm ở tay là loại trọng lượng, hẳn là đồ gỗ nặng sơn .

Dao phay nhẹ bổng , dễ dàng xem , dùng sắt sợ thương , cho nên cuối cùng dùng gỗ quý (nguyên văn: gỗ đàn).

Đối diện là một thanh niên trẻ, : "Chị Hứa đao hạ lưu (xin nhẹ tay)."

"Ha ha ha ha, xem điều ," Hứa Tri Tri ước lượng d.a.o phay, hướng về phía thanh niên lộ nụ tà mị.

Hiện trường lượt vang lên tiếng .

Hoạt náo khí một chút, hai bắt đầu vị trí.

Dương Mạch cõng cỏ heo, từ xa thấy tiếng của hai đứa trẻ. Sắc mặt cô ngưng , bước chân cũng trở nên nhanh hơn nhiều.

 

 

 

 

 

Loading...