Nương Tử Nơi Sơn Dã - Chương 131

Cập nhật lúc: 2025-11-01 02:56:43
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Lf9NukroY

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thật đáng , đáng !

Khi hai bàn luận về chuyện cũ của hoàng tộc, ngoài Thái Hòa Điện, tình thế đổi hết đến khác.

Đầu tiên là Lý phó thống lĩnh lâu khi rời , đột nhiên , hỏi Khâu Phỉ vì Đức Hỷ mặt.

Khâu Phỉ nghi ngờ, mặt đổi sắc trả lời, rằng Đức Hỷ đang nghỉ ngơi trong nhĩ phòng, do mặt canh giữ ngoài điện. Với phận là cận thần của Thiên tử, hành động của Khâu Phỉ gì sai trái.

Lý phó thống lĩnh, xuất phát từ trực giác của luyện võ, vẫn bán tín bán nghi, dẫn cấm quân loanh quanh ngoài điện.

Một lúc , An Thân Vương, vốn bao giờ để lộ sơ hở, đột nhập cung nửa đêm. Từ chỗ Lý phó thống lĩnh tình hình, liền đích đến nhĩ phòng đ.á.n.h thức Đức Hỷ.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Khâu Phỉ đương nhiên sẽ thừa nhận đ.á.n.h ngất , chỉ là thấy Đức Hỷ ngất xỉu nên lòng đưa nghỉ ngơi. Và kiên quyết khẳng định Mộ Dung Kỳ khẩu dụ, cho phép bất kỳ ai đến gần Thái Hòa Điện.

Một bên là tiểu công tử Khâu phủ, xuất tướng quân cả nhà, cận thần của đế vương, một bên là An Thân Vương đang sủng ái, trưởng của đế vương. Đức Hỷ đắc tội bên nào. Vì , nhiều, chỉ lấp l.i.ế.m cho qua chuyện, rằng Thánh thượng quả thật khẩu dụ, nhưng nếu việc gì cũng sẽ tự triệu kiến.

Chớ Lý phó thống lĩnh thấy chuyện Đức Hỷ ngất xỉu là vô cùng kỳ lạ, An Thân Vương Mộ Dung Quyết chịu cái thói hai mang của Đức Hỷ, đương nhiên là truy vấn buông.

Không khí trở nên căng thẳng.

lúc , Cố Thanh Yến, vốn vây khốn trong cung thất, dẫn đến.

“Đức công công là khẩu thiệt của đương kim Thánh thượng, xác nhận Thánh dụ sai. An Thân Vương, Lý phó thống lĩnh cứ như mà bức bách, chẳng lẽ là kháng chỉ?”

Việc Mộ Dung Kỳ bí mật giam giữ vốn là chuyện thể để lộ ánh sáng. Hắn thoát , chỉ cần một ngày định tội, một ngày từ quan, vẫn là thủ lĩnh trăm quan, Tể tướng của Lâm Khải.

Cố Thanh Yến về phía Khâu Phỉ, cục diện lập tức xuất hiện một sự cân bằng vi diệu.

Gió đêm thổi đến vài phần mùi m.á.u tươi, Mộ Dung Quyết liếc thấy bộ hạ phía ít nhiều đều mang vết thương, khỏi cảm thán , “Tướng gia quả nhiên thê tình tha thiết. Cứ thế mà đến.”

Những như bọn họ, thể nhược điểm.

Đó chính là một chút bất cẩn thôi, cũng thể mất mạng.

Hành động của Cố Thanh Yến chỉ sẽ chọc giận tiểu hoàng đế, mà còn tự tay dâng lên sơ hở, đẩy bản đến bờ vực.

Thật là bất trí.

Cố Thanh Yến đương nhiên thể ý ngoài lời của . tin tức mà Ngân Quang mang đến, khiến nhận lẽ một chuyện lớn hơn sẽ xảy đêm nay.

Chuyện liên quan đến tiểu cô nương, thể yên.

Mặc dù lý trí mách bảo Cố Thanh Yến tình hình hẳn tồi, nhưng rốt cuộc tận mắt thấy , sự lo lắng trong lòng hề vơi bớt.

Ánh mắt chăm chú chằm chằm cửa điện, Cố Thanh Yến lạnh giọng đáp trả, “Chẳng bằng An Thân Vương phu thê đồng tâm.”

Một trong những nguyên nhân tiểu cô nương cung, chính là trắc phi của An Thân Vương gửi thư. Và đằng đó, thể thiếu sự tính toán của Mộ Dung Quyết.

Thật sự nghĩ ?

Mối nợ sẽ ghi nhớ.

Mộ Dung Quyết mấy bận tâm, ánh mắt chuyển hướng về phía cửa điện , “Bất quá chỉ là một trắc thất mà thôi.”

vẫn động tĩnh gì?

Với tính cách của Mộ Dung Kỳ và Diệp Loan Loan, nên như .

Trong Thái Hòa Điện rốt cuộc xảy chuyện gì?

Sự nghi hoặc khi nhận tin ở phủ, nữa hiện lên trong đầu Mộ Dung Quyết.

Và tận mắt thấy sự việc dấu hiệu mất kiểm soát, càng nên suy nghĩ kỹ xem bỏ sót điều gì mới .

Trên thực tế, vô thức nhớ đến một khuôn mặt tưởng chừng ôn thuận nhưng thực chất bướng bỉnh vô cùng. Thậm chí còn bắt đầu cân nhắc, nên lấy vị trí chính phi để đền bù cho nàng .

Hai nhân vật chỉ cần giậm chân một cái cũng thể khiến nửa giang sơn Lâm Khải chấn động, đều chăm chú cửa Thái Hòa Điện, mỗi một nỗi lòng.

Lúc trong điện, Mộ Dung Kỳ cũng tâm sự trùng trùng.

Thật khi Diệp Loan Loan kể ngọn nguồn sự việc, nhớ thấy cây hồng thương biến hóa tự nhiên đó ở .

Trong cung một bí mật thư phòng, chuyên dùng để đặt chân dung các vị tiên tổ đời . Người xếp thứ hai chính là Lạc Hầu tay cầm Xích Cốt Hồng Anh Thương.

Cây trường thương và bức chân dung bảy tám phần tương tự, câu chuyện cũng đáng tin cậy, độ chân thực thể đạt sáu phần.

rốt cuộc nên, xác nhận thật giả thế của Diệp Loan Loan ?

Nếu Xích Cốt Hồng Anh Thương là xương, chi đội quân là huyết nhục, thì hậu duệ Lạc Hầu chính là trái tim.

Như Thánh Tổ giữ đội quân đời đời bảo vệ dòng dõi Lạc Hầu, dòng dõi Lạc Hầu cũng sẽ xuất hiện mang binh khi Lâm Khải gặp loạn, như loạn dân tộc Cửu, Trương Nghĩa Ân bức cung.

Sự tồn tại của bí mật , chỉ là huyết mạch tương liên, mà còn là nền tảng của quốc gia.

Đáng lẽ đây là một chuyện đại hỷ.

Lại cứ cố tình liên lụy đến Cố Thanh Yến.

Khó khăn lắm mới tìm cơ hội đ.á.n.h áp, chuyện , thả chẳng khác nào thả hổ về rừng, chỉ sợ ngày càng như hổ thêm cánh.

nếu dứt khoát giải quyết, phận của Diệp Loan Loan liền thể xác nhận. Ít nhất là khi Cố Thanh Yến bãi chức, vẫn thể xác nhận…

“Bốp bốp bốp”

Tiếng gõ bàn đột nhiên vang lên, cắt ngang suy nghĩ ngày càng nguy hiểm của Mộ Dung Kỳ.

Diệp Loan Loan thấy tỉnh táo , nâng cây đoản côn màu đỏ sẫm chỉ một nơi nào đó trong điện , “Bọn chúng tỉnh .”

Mộ Dung Kỳ theo hướng nàng , bảy tên Long Ảnh vẫn xiêu vẹo đất. Diệp Loan Loan thản nhiên bổ sung một câu, “Bọn chúng định đ.á.n.h lén .”

Lời khiến một tên Long Ảnh đang giả vờ ngủ ngón tay co rút , Mộ Dung Kỳ liếc thấy, mặt cũng trở nên nóng bừng, “Đồ vô dụng, mất mặt! Còn mau cút!”

Bảy tên Long Ảnh nhanh chóng biến mất khỏi đại điện bằng nhiều tư thế kỳ lạ khác .

Giải quyết xong màn chen ngang chút hổ, Mộ Dung Kỳ đưa mắt cây đoản côn màu đỏ sẫm .

Không , nhớ đến câu “đại nghĩa diệt ” của Diệp Loan Loan. Thậm chí hề nghi ngờ, nàng thật sự sẽ dùng cây đoản côn mà ngay cả Thánh Tổ cũng từng chịu đòn để đ.á.n.h c.h.ế.t . Nếu dám động đến Cố Thanh Yến.

Thôi thôi , đàn bà ngu ngốc ở đây, chuyện phản mục thành thù với dòng dõi Lạc Hầu, chi bằng bằng mất.

Vả , cùng một dòng dõi, đàn bà ngu ngốc ở đây, dã tâm của Cố Thanh Yến dù lớn đến mấy, cũng thể như Trương Nghĩa Ân .

Nghĩ , Mộ Dung Kỳ cuối cùng cũng cảm thấy dễ chịu hơn một chút.

Cúi đầu chỉnh trang y phục đơn giản, ngẩng cao đầu, sắc mặt nghiêm nghị, lớn tiếng gọi, “Khâu Phỉ.”

Nghe thấy âm thanh , sắc mặt ngoài điện đều khác .

Khâu Phỉ cúi hành lễ với cửa điện, chút lo lắng , “Vi thần tại.”

“Đức Hỷ ?”

Nghe thấy đế vương hỏi đến , Đức Hỷ kích động ứng tiếng, “Thánh thượng, nô tài đang đợi ở bên ngoài đây ạ.”

Mộ Dung Kỳ ngạc nhiên, Đức Hỷ xuất hiện trở , bên ngoài hẳn là biến cố. Chẳng qua biến cố lớn đến mấy, e rằng cũng thể bằng những gì xảy trong điện, “Hai ngươi đây.”

Đức Hỷ và Khâu Phỉ tiến điện, thấy một bãi chiến trường ngổn ngang, hai đều nghĩ đến lầm phạm, lập tức dám thở mạnh. Sau khi hành lễ liền xưng tội dám dậy, chỉ chăm chú xuống những viên gạch lát sàn mặt.

Mộ Dung Kỳ thấy , khẽ hừ lạnh một tiếng.

Trước tiên ném cho Đức Hỉ một khối kim bài tròn trịa, “Cầm lấy thủ lệnh của trẫm, mau chóng thỉnh tông tộc lão cung. Nếu còn chần chừ, ngươi cái chức Đại tổng quản nội thị sớm muộn gì cũng đổi !”

“Vâng.”

Đức Hỉ run sợ lui xuống, thầm thở phào một .

Đừng thấy kim thượng tại chỗ phát hỏa, càng như thế, càng đại biểu kim thượng sẽ truy cứu lầm nữa. Trong lòng Đức Hỉ rõ như gương.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nuong-tu-noi-son-da/chuong-131.html.]

Khâu Phỉ là cận thần, tự nhiên cũng điểm .

Bởi , lâu đợi Mộ Dung Kỳ xử phạt, trong lòng thấp thỏm yên.

Đâu hối hận vì giúp Diệp Loan Loan, Khâu Phỉ chút lo lắng sẽ liên lụy đến gia đình. Đang nghĩ cách để kim thượng khai ân, một cuộn trục ngọc màu vàng tươi ném lòng .

“Nếu , cút biên ải chăn dê cho trẫm!”

Mộ Dung Kỳ run rẩy đầu ngón tay đặt bút lông xuống, vết thương do gậy cánh tay đau nhói khiến nghiến răng nghiến lợi, “Đem theo Lý Kính Côn, truyền chỉ Long Tiếu Doanh, Ngự Võ Tư rút binh.”

Bất kể là mắng truyền chỉ, đều là chuyện . Khâu Phỉ vội vàng tạ ơn, nâng Thánh chỉ lui xuống.

Lúc rời , nghiêng đầu Diệp Loan Loan một cái. Nàng tùy ý trong đại điện, hai ánh mắt chạm , nàng nháy mắt với .

Khâu Phỉ lui khỏi cửa điện, ngẩng đầu ánh trăng sáng, khẽ mỉm .

Người .

……

Đức Hỉ, Khâu Phỉ lượt lĩnh chỉ việc, lượng thông tin tiết lộ thể nhỏ.

Mộ Dung Quyết khẽ suy nghĩ, liền ghép nối đại khái sự tình. Có thể khiến Mộ Dung Kỳ tạm dừng chèn ép Cố Thanh Yến, ắt hẳn xảy chuyện lớn hơn ảnh hưởng đến quyết định của . Mà chuyện , thể liên quan đến hoàng thất, hoặc là liên quan đến tin tức cũ trọng đại về sự đổi của Lâm Khải, mà đến nay ảnh hưởng vẫn còn.

“Thì .”

Mọi điều bất hợp lý đêm nay đều lời giải đáp.

Mộ Dung Quyết xa xa về Thái Hòa Điện, khẽ , “Bổn vương mà cũng lúc lầm .”

Vốn lợi dụng sự thể khống chế của Diệp Loan Loan để phá hoại bố cục của Cố Thanh Yến. Cuối cùng, sự thể khống chế của nàng lật đổ bàn cờ, thể hạ quân.

Thật là thành công bởi ngươi, cũng thất bại bởi ngươi.

Mộ Dung Quyết lắc đầu, khẩy tự giễu, thêm lời nào, xoay rời . Không hề quan tâm đến chuyện hậu sự.

“An Thân Vương, xin dừng bước”

Cố Thanh Yến gọi , chắp tay lưng , “Ngươi quen nhiều năm, bổn quan tư cho rằng hiểu đôi chút về vương gia. Hôm nay cả gan, khuyên vương gia vài câu.”

“Ồ?” Mộ Dung Quyết nghiêng đầu, ánh mắt u tối bất định, “Tể tướng cứ .”

“Vương gia kẻ tham quyền luyến thế, hà tất câu nệ trong gang tấc.” Cố Thanh Yến đối diện với ánh mắt , né tránh , “Ngươi nên ngoài . Có lẽ từ nay biển rộng trời cao, sẽ một thế giới khác cũng chừng.”

Nếu vụ án Đông Cung rơi xuống nước năm đó, Cố Thanh Yến là hại thứ nhất, thì nay hại khác vẫn còn sống chính là Mộ Dung Quyết. Mẫu phi và mẫu tộc của đều vì chuyện Tiên Hoàng ghét bỏ, sa sút. Mà từ nhỏ ở trong cung lớn lên như cỏ dại, khác ức hiếp.

Kinh nghiệm như , khiến Mộ Dung Quyết sớm thông minh, đa trí, nhưng tâm tính bạc bẽo. Vừa ghét bỏ lòng , thích thao túng lòng .

nếu thể mở lòng, với tài năng của , tương lai sẽ là phúc của Lâm Khải, cũng hẳn .

Trong mắt khác, lời của Cố Thanh Yến khá ý vị tuyên cáo chiến thắng của “thành vương bại khấu”, nhưng Mộ Dung Quyết nghiêm túc đ.á.n.h giá thần sắc của , chợt phát tiếng khẩy, như điều ngộ , “Thì .”

Chàng suy nghĩ lời của Cố Thanh Yến, chỉ là từ đó một chuyện, nghĩ thông ý đồ của Cố Thanh Yến tự giam trong cung thất.

Thì giả c.h.ế.t thoát .

Nhiều như kéo xuống ngựa, ai thể ngờ, sớm ý rời !

Mộ Dung Quyết ngửa mặt lên trời lớn, phất tay áo rời , “Ha ha ha, thì ! Đáng , đáng !”

Cố Thanh Yến khẽ nhíu mày, nhưng cũng chỉ thể đến đây.

Trong Thái Hòa Điện.

Cung nhân đều ai vị trí nấy.

Mộ Dung Kỳ đang chuẩn y phục, liền tiểu thái giám ngoài cửa truyền lời , “Khải bẩm kim thượng, Tể tướng đang cầu kiến ngoài điện”

Cố Thanh Yến đến ?

Sao đột ngột !

Chàng còn chuẩn xong để gặp vị “tỷ phu” !

Mộ Dung Kỳ nhanh chóng trở về long ỷ, bày tư thái ngay ngắn. Chớp mắt lên, vội vàng chỉnh lý long bào. Cả vẻ luống cuống.

Diệp Loan Loan thấy lời , mắt sáng rực, nhanh chóng nhảy khỏi ghế mềm, “Phu quân đến ?!”

Nàng vốn chuyện, đó đường hoàng đón phu quân. Không ngờ đến một bước.

Có điều, nàng cũng sớm gặp phu quân mà.

Diệp Loan Loan khóe môi cong lên, chạy về phía cửa điện.

Mộ Dung Kỳ thấy , để giữ thể diện của đế vương, vội vàng giành một bước , “Mau mau thỉnh Cố Tể tướng.”

Thế là Cố Thanh Yến bước điện, liền chạm mặt Diệp Loan Loan.

“Phu quân chứ?”

“Có thương ? Có mệt ?”

“Người đều gầy . Có Mộ Dung Kỳ bắt nạt , cho ăn ?”

Một loạt câu hỏi, vang vọng khắp đại điện.

Mộ Dung Kỳ cố gắng giữ lấy phong thái đế vương nhưng đoạt mất sân khấu, “……”

Nữ nhân ngốc nghếch, trẫm khuyên ngươi nên điểm dừng.

Diệp Loan Loan tiếng lòng của , nhưng dù Mộ Dung Kỳ , nàng cũng chỉ sẽ ngơ.

Nắm lấy cánh tay Cố Thanh Yến, Diệp Loan Loan trái ba trăm sáu mươi lăm độ kiểm tra một lượt.

Cố Thanh Yến để mặc nàng bày trò, lặng lẽ đ.á.n.h giá tiểu cô nương một vòng. Thấy nàng gì đáng ngại, lúc mới lượt trả lời, ánh mắt dịu dàng tràn đầy an ủi, “Ta , thương cũng mệt.”

“Thức ăn trong cung tồi, buổi tối dùng một bát cơm, đói.”

“Nửa ngày gặp, nương tử nàng cũng hình như gầy nhiều.”

Diệp Loan Loan lắc đầu, vỗ vỗ bụng thành thật khai báo, “Không gầy gầy, ăn xong một đĩa bánh ngọt, còn mứt hoa quả. , cũng để cho phu quân hai viên.”

Nàng từ khe hẹp của đai lưng móc mứt hoa quả bọc trong khăn lụa, dâng lên như báu vật , “Thịt đào, táo ngâm mật hai loại là ngọt nhất, ngon lắm.”

“Đa tạ nương tử hậu ái.”

Cố Thanh Yến tiếp nhận, ăn thịt đào, đút táo ngâm mật cho nàng , “Nương tử thích ngọt, phu quân thích niềm vui của nương tử. Ta ăn một viên là đủ .”

Quả táo ngọt lịm tận đáy lòng, Diệp Loan Loan lay lay ống tay áo vui vẻ , “Thật ngọt, phu quân nhất nhất.”

Mộ Dung Kỳ cố gắng tạo dáng nhưng vẫn phớt lờ, “……”

Thực dám giấu, trẫm đá đổ bát cẩu lương .

Có lẽ là nhận ánh mắt u oán của , Cố Thanh Yến tiến lên hành quân thần lễ, , “Thần đến vội vàng, cẩn thận lỡ tay thương mấy vị canh gác, còn xin kim thượng tha thứ.”

Mộ Dung Kỳ thể gì đây.

Từ khi Cố Thanh Yến xuất hiện ở đây, đoán sẽ là kết quả , tùy ý phất tay , “Mấy tên nô tài mắt, Cố Tể tướng cần để trong lòng.”

Chàng nào dám tha thứ gì chứ.

Chỉ vì giam Cố Thanh Yến trong cung thất, nữ nhân ngu ngốc đ.á.n.h một trận nên , còn tiết lộ bí mật kinh thiên động địa, đến chỗ lý cũng .

Nay, địa vị càng vô cớ thấp ít.

Nghĩ như , vị “tỷ phu” của thật đúng là…

là một nam nhân họa thủy.

 

Loading...