Nương Tử Nhà Ta, Không Thích Hợp - 91

Cập nhật lúc: 2025-11-18 03:39:44
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

- Quỷ Tiên?

Trong lòng Lạc Thanh Chu âm thầm lẩm bẩm cái từ , âm hồn tu luyện thành tựu, cần nhục , cũng thể thành tiên?

như trong sách , như thành tiên, cuối cùng vẫn là quỷ. Khó trèo lên đại đạo.

Quỷ Tiên còn thể tu thành vật gì?

Hắn tiếp tục xem, phát hiện trang phía , là một câu chuyện khác.

Sách ghi chép đứt quãng, mơ mơ hồ hồ, nửa thật nửa giả, phần lớn đều là thượng cổ lưu truyền tới nay, hoặc là căn cứ một ít chuyện xưa suy đoán bịa đặt.

Phần lớn cũng thật.

Lạc Thanh Chu tự nhiên cũng sẽ tin.

Chillllllll girl !

Hắn lật một quyển sách khác.

Ánh đèn lập loè, ánh trăng trong sáng.

Trong tiểu viện, yên tĩnh một tiếng động.

Nguyệt Dạ Thính Vũ Uyển.

Ven hồ vẫn treo đầy đèn lồng.

Lầu các lịch sự tao nhã giữa hồ, cũng sáng lên ánh đèn.

Lúc , Tống Như Nguyệt dẫn theo những quý phụ nhân, cùng nha ma ma, leo lên tầng cùng lầu các, bàn, ăn hạt dưa điểm tâm, ngắm trăng chuyện phiếm, đố kỵ so sánh khoe khoang.

Mấy phụ nhân trẻ tuổi, trò chuyện một chút, nhắm tới rể ở rể nhà Tống Như Nguyệt.

- Như Nguyệt, là tỷ tỷ lắm miệng. Đó là đứa con thứ Thành Quốc phủ , còn chắc là nhi t.ử của Lạc Diên Niên , coi như rác rưởi ném cho các ngươi, các ngươi ngược xem như trân bảo cúng bái. Nào con rể ở rể hiểu quy củ như , ngươi gọi tới.

- đó Như Nguyệt, xem con rể Chu phủ , mỗi ngày trời sáng ở hành lang ngoài viện khom cúi đầu đấy, chờ thỉnh an, mỗi đêm một . Mỗi ngày trâu ngựa, công việc bẩn thỉu cực nhọc gì đều , chịu khó, hiểu chuyện, lời. Đâu giống con rể các ngươi, cả ngày ăn ngon uống sướng, đợi trong phòng sách, cũng thành tựu gì nữa.

- Còn ngươi mấy bài thơ , ngươi cảm thấy thật sự là ? Ta nghĩ sớm chuẩn lấy lừa các ngươi, tám chín phần mười là .

- Như Nguyệt, ngươi sẽ trông cậy tiểu t.ử đến lúc đó thi cử nhân nở mày nở mặt các ngươi chứ? nếu thật bản lĩnh , Thành Quốc phủ cam lòng để ở rể ?

Mấy phụ nhân nàng khoe làn da trẻ , dáng cân đối hạ thấp bọn họ, trong lòng khó chịu, chỉ thể lấy con rể ở rể xui xẻo khai đao.

Tống Như Nguyệt các nàng ngươi một câu một câu mỉa mai, lập tức giận đến tái mặt, cúi đầu c.ắ.n hạt dưa, tiếp.

Mấy phụ nhân giả bộ như thấy sắc mặt nàng, châm chọc vài câu.

Một phụ nhân còn trách, mấy bài thơ , khiến mấy ha ha.

Tống Như Nguyệt trong lòng hổ, hỏa khí chỗ phát, thấy các nàng hưng phấn, đành đầu quát Mai nhi bên cạnh:

- Từ mai, để tiểu t.ử hậu hoa viên trồng hoa cho ! Cả ngày ở trong phòng sách, cái gì? Tần gia nuôi phế nhân!

Mai nhi cúi đầu, trong lòng lo sợ đáp ứng.

Mấy phụ nhân thấy nàng nổi giận, , chuẩn trêu chọc vài câu thì dừng, lúc , một nha đột nhiên lên lầu, bẩm báo :

- Phu nhân, Thanh Uyển tiểu thư tới.

Trong đó một quý phụ nhân kỳ quái :

- Nha đầu chuyện với Vi Mặc , tại đến đây.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nuong-tu-nha-ta-khong-thich-hop/91.html.]

Không bao lâu, Tô Thanh Uyển thở hồng hộc lên lầu, vẻ mặt tràn đầy hưng phấn, trong tay còn cầm hai tấm giấy tuyên.

- Thanh Uyển, chuyện gì vui vẻ ?

- Nhìn khuôn mặt bé nhỏ của ngươi đỏ bừng, là chạy tới ? Lại thơ mới?

- Nha, đại tài nữ Mạc Thành chúng bài mới, đoán chừng ngày mai mấy tài t.ử hổ cúi mặt .

Mấy quý phụ nhân thấy trong tay của nàng cầm giấy tuyên, rộ lên trêu chọc.

Tô Thanh Uyển mặt mấy quý phụ nhân, thở dốc một hồi, đưa giấy tuyên trong tay cho một phụ nhân trong đó, khắp khuôn mặt là kích động, thở gấp :

- Cô... Cô mẫu, ngươi xem một chút...

Quý phụ nhân sinh trong nhà thư hương môn , từ nhỏ cũng sách, phần tài hoa, tiếp nhận giấy tuyên, tờ thứ nhất.

Tờ thứ nhất một bài thất ngôn tuyệt cú.

Nàng tưởng rằng chất nữ tới, trực tiếp :

- Mai tuyết tranh xuân há chịu nhường, thi nhân bàn luận chuyện văn chương, Mai nên thua tuyết vài phân trắng, tuyết nhường mai một bậc hương.

Đợi đến một câu cuối cùng, nụ mặt nàng thu , khẽ giật .

Quý phụ nhân khác xong, ngẩn , một trong đó lập tức đoạt lấy, :

- Ta xem một chút.

Lập tức, nhịn một .

- Hay! Thật !

- Mai nên thua tuyết vài phân trắng, tuyết nhường mai một bậc hương... câu thật sự là tinh diệu tuyệt luân! Thanh Uyển, ngươi quả nhiên hổ là tài nữ Mạc Thành , danh đúng như thật!

Các quý phụ nhân đều chậc chậc tán thưởng.

Tô Thanh Uyển thấy cô mẫu nụ xán lạn, mặt lộ một tia đắc ý, về phía bên cạnh Tống Như Nguyệt :

- Như Nguyệt, bài thơ của Thanh Uyển nhà , so mấy bài con rể ở rể nhà ngươi ...

- Cô mẫu! Đây !

Không đợi nàng xong, Tô Thanh Uyển lập tức thở gấp :

- Là... Là Lạc công t.ử ! Hai bài thi từ đều là Lạc công t.ử mới ...

Vừa lời , đều là sững sờ.

- Lạc công tử? Ai là Lạc công tử?

Cô mẫu nàng kinh ngạc hỏi.

Lúc , Tống Như Nguyệt run lên mấy giây , đột nhiên chấn động trong lòng, kích động lên, gương mặt xinh bởi vì kích động mà ửng đỏ.

Quả nhiên, một giây , nàng một cái tên quen thuộc!

- Lạc Thanh Chu, tỷ phu Vi Mặc, chính là Lạc công t.ử ở rể các thảo luận.

Tô Thanh Uyển cầm một chén nước , uống mấy ngụm mới nói.

Trong lầu các, lập tức lặng ngắt như tờ.

 

Loading...