Lạc Ngọc đang , ngoài đại sảnh đột nhiên một bóng tới.
Ánh mắt của khẽ động, lập tức lên, mặt mũi tràn đầy nụ ấm áp, nhưng cũng mở miệng chuyện .
Lạc Thanh Chu tiến đại sảnh, đến mặt , vẫn như cũ chắp tay cúi đầu, cung kính chào:
Chillllllll girl !
- Nhị công tử.
Đích thứ khác, trưởng ấu thứ tự.
Mặc kệ trong lòng của nghĩ như thế nào, ở thời đại , chút quy củ tránh khỏi.
Mà hiện tại, còn lúc trở mặt.
Lạc Ngọc lúc mới cởi mở một tiếng, đưa tay thiết vỗ vỗ bờ vai của :
- Thanh Chu, khách khí với cái gì, gọi nhị ca là , ngươi với là , kêu cái gì Nhị công tử. Ta hôm nay đến chuyện gì khác, chính là tới ngươi một chút, sợ ngươi ở chỗ quen, quấy rầy ngươi sách chứ?
Lạc Thanh Chu vẫn như cũ cúi đầu :
- Không .
Lạc Ngọc , đầu sang Chu Thông bên cạnh :
- Chu quản gia, thể đơn độc tâm sự với tam ? Thuận tiện, chỗ ở của xem, ?
Chu Thông trả lời ngay, về phía ngoài cửa.
Ngoài cửa, mái hiên, một thiếu nữ xinh mặc váy màu hồng đang , trong tay đang cầm một đóa hái đường, đang nhẹ nhàng ngửi ngửi.
Nàng cũng trong phòng một chút.
- Đương nhiên thể, Lạc công tử xin cứ tự nhiên.
Chu Thông cung kính nói.
Lạc Ngọc tươi , một tiếng tạ ơn, :
- Thanh Chu, , mang nhị ca xem chỗ ngươi ở một chút.
Lạc Thanh Chu gì, ở phía dẫn đường.
Ngay khi hai đại sảnh, thiếu nữ xinh còn ở mái hiên, ngờ còn tung tích.
Ánh mắt Lạc Thanh Chu giật giật, đình viện, hành lang.
Bốn phía .
Hai hành lang yên tĩnh, Lạc Ngọc thả chậm bước chân, :
- Thanh Chu, mấy lời, nhị ca với ngươi.
Lạc Thanh Chu dừng bước , , chắp tay :
- Nhị công tử mời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nuong-tu-nha-ta-khong-thich-hop/76.html.]
Ánh mắt Lạc Ngọc lấp lóe, cũng uốn nắn xưng hô, chậm rãi :
- Thanh Chu, ngươi nhớ kỹ, dù như thế nào, ngươi và đều là quan hệ m.á.u mủ, Thành Quốc phủ cũng mãi mãi là nhà của ngươi. Sau nếu ngươi ở chỗ chịu ủy khuất, thể trở về bất cứ lúc nào. Mẫu nơi đó, sẽ ngươi chuyện. Ta thể cam đoan, trong Thành Quốc phủ, bất kỳ nào sẽ khó ngươi.
Lạc Thanh Chu cúi đầu chắp tay :
- Đa tạ Nhị công tử.
Lạc Ngọc nhẹ nhàng vỗ vỗ tay của , thở dài một :
- Ta , trong lòng ngươi đối với , đối với Thành Quốc phủ đều oán hận, chuyện , đích thật là chúng sai. Thế nhưng là con của , chúng nhiều chuyện bất do kỷ. Đại ca ở đây, nhất định gánh vác trách nhiệm lập nghiệp.
- Phụ mẫu , và trưởng bối khác trong nhà, đều kỳ vọng cao, sang năm Long Hổ học viện chiêu sinh tỷ thí, chỉ quan hệ đến tiền đồ của , cũng quan hệ đến tiền đồ Thành Quốc phủ chúng ...
- Thanh Chu, hi vọng ngươi thể hiểu cho nhị ca.
Lạc Thanh Chu cúi đầu, cũng chuyện.
Lạc Ngọc thở dài một , xoay , về phía hoa cỏ ngoài lan can, chậm rãi :
- Thật nhị ca cũng mệt mỏi, mỗi ngày đều ở trong phòng tu luyện, cả ngày lẫn đêm, từng dám lười biếng. Bởi vì một khi dừng , thể sẽ khác vượt qua, trong Mạc Thành ngọa hổ tàng long, đối với sang năm Long Hổ học viện chiêu sinh khảo thí, nhất định . Ngươi là sách, hẳn hiểu rõ, cuộc thi của chúng , so với khoa cử của các ngươi còn khó hơn, thiên quân vạn mã qua cầu độc mộc, chỉ mấy thể vượt lên, đại đa đều sẽ chen rớt xuống cầu, thậm chí cơ hội trở cầu. Mà sang năm khảo thí, chỉ ba danh ngạch, trong đó định hai, cách khác, liền chỉ còn một danh ngạch...
Lạc Ngọc xoay , Lạc Thanh Chu.
Lạc Thanh Chu cung kính :
- Nhị công tử lời gì, mời .
Lạc Ngọc , thần sắc thoải mái :
- Cuộc thi , nhị ca thật lòng tin, bất quá, vẫn như cũ mấy đối thủ cạnh tranh mạnh.
Nói đến đây, ánh mắt của lấp lóe, thoáng qua bốn phía, vỗ vỗ bờ vai của , thấp giọng :
- Một trong đó, ngươi cũng gặp qua, là Tần Xuyên, cũng là nhị ca của ngươi.
Nói xong, :
- Thanh Chu, mặc dù nhị ca và ngươi thiết như giữa hai chúng , nhưng dù ngươi ở chỗ một đoạn thời gian, thăm thêm vài , cận với một chút. Thân thể ngươi xương yếu, thể nhờ cho dạy ngươi một chút quyền cước cường kiện thể, ngẫu nhiên luyện một chút, cho thể ngươi.
Lạc Thanh Chu ngẩng đầu .
Lạc Ngọc mỉm :
- Thanh Chu, sách khiến thông minh, ngươi là sách, hẳn là hiểu rõ nhị ca đang cái gì.
Lạc Thanh Chu trả lời.
Lạc Ngọc :
- Đi thôi, chỗ ngươi ở xem.
Lạc Thanh Chu ở phía dẫn đường.
Lạc Ngọc bóng lưng của , trong mắt lấp lóe quang mang, mặt vẫn như cũ mang theo nụ ấm áp.