Bách Linh nở nụ xinh , phất phất tay :
- Được , cô gia, hàn huyên với nữa, nên trở về hầu hạ tiểu thư nhà . Ta sáng nay đến chính là xin cô gia, sợ cô gia bởi vì chuyện tối hôm qua tức giận. Cô gia tức giận, an tâm.
Nói xong, mỉm với Tiểu Điệp bên cạnh :
- Tiểu Điệp, hầu hạ công tử nhà ngươi thật .
Nói xong, cầm hoa tươi, váy phấn bồng bềnh, thướt tha mà .
Lạc Thanh Chu cửa sổ, bóng lưng nàng biến mất ở cửa tiểu viện, hai đầu lông mày lộ suy tư.
Chillllllll girl !
- Công tử, nô tỳ múc nước cho rửa mặt.
Tiểu Điệp lấy tinh thần, vội vàng phòng bếp.
Thanh Chu rửa mặt vệ sinh xong nàng hỏi:
- Tiểu Điệp, Bách Linh cô nương đến gì với ngươi?
Tiểu Điệp mặt đỏ lên, cúi đầu :
- Bách Linh tỷ tỷ hỏi nô tỳ chuyện tối hôm qua, hỏi nô tỳ tối hôm qua ... Có bồi công tử ngủ...
- Ngươi trả lời thế nào?
Lạc Thanh Chu hỏi.
Tiểu Điệp :
- Nô tỳ đương nhiên , nô tỳ quy củ, tối hôm qua tiểu thư tới, nô tỳ mới dám .
Lạc Thanh Chu hỏi:
- Còn gì nữa?
Tiểu Điệp cúi đầu, hổ ngượng ngùng :
- Bách Linh tỷ tỷ còn hỏi nô tỳ, ... công tử phá ...
Lạc Thanh Chu về phía ngoài cửa sổ:
- Còn gì nữa ?
Tiểu Điệp suy nghĩ :
- , Bách Linh tỷ tỷ còn , đêm nay phu nhân mời khách nhân ngắm trăng trong hồ, phu nhân dặn dò để công tử tiếp khách.
Lạc Thanh Chu nhíu mày:
- Kêu tiếp khách?
Tiểu Điệp gật đầu :
- Nhị tiểu thư cũng sẽ , ban đêm Bách Linh tỷ tỷ hẳn là sẽ tới rõ với công tử.
Lạc Thanh Chu cau mày, tiếp, khỏi phòng.
- Công tử, nô tỳ bưng cơm cho .
Tiểu Điệp vội vàng cửa.
Lạc Thanh Chu ở tiểu viện, thoáng qua cửa sổ, liếc mắt nơi khác.
Lá khô đều còn.
Hẳn là Tiểu Điệp quét .
Tối hôm qua đúng là đến, chỉ là đến vô ảnh, vô tung, chỉ để đóa hoa tươi .
Lúc đang suy nghĩ, Bách Linh đột nhiên , xuất hiện ở cửa tiểu viện :
- Cô gia, chuyện với .
Lạc Thanh Chu cho rằng nàng chuyện đêm nay tiếp khách, thẳng:
- Có thể ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nuong-tu-nha-ta-khong-thich-hop/75.html.]
Bách Linh sửng sốt một chút, gật đầu :
- Đương nhiên thể.
Lạc Thanh Chu liền giật , kinh ngạc nàng.
Dễ chuyện ?
- Cô gia, để hạ nhân đuổi . Ta cũng cảm thấy, cô gia gặp là nhất, dù cũng lành gì. Cô gia chúng là đủ , nhận bọn họ , quan trọng.
Bách Linh , đang rời khỏi, Lạc Thanh Chu vội vàng hỏi:
- Ai tới?
Bách Linh kỳ quái mà :
- Lạc Ngọc, Thành Quốc phủ Nhị công tử, trưởng của . Hắn tới tìm , đang chờ trong sảnh khách.
- Lạc Ngọc?
Lạc Thanh Chu nhướng mày, trong mắt lộ ngoài ý và vẻ nghi hoặc.
Hắn tới gì?
Còn ?
Làm thể.
Đối phương bận rộn như , mỗi ngày đều trốn tránh trong nhà tu luyện chuẩn khảo thí, đột nhiên đến Tần phủ tìm ?
Rõ ràng kẻ đến thiện.
cũng lý do từ chối gặp đối phương.
Mặc dù bây giờ ở rể Tần phủ, nhưng vẫn là con thứ Thành Quốc phủ, danh nghĩa vẫn là .
Không gặp, cũng dễ .
Mà cũng đ.á.n.h rắn động cỏ.
Hắn đối phương rốt cuộc tới gì.
- Cô gia, gặp ?
Bách Linh nháy nháy mắt hỏi.
Lạc Thanh Chu tiểu viện :
- Gặp.
Ánh mắt Bách Linh thật sâu một cái, :
- Được, bồi cô gia, nếu dám khinh thường cô gia, cũng sẽ tha cho .
Vừa nàng còn giơ giơ nắm đ.ấ.m nhỏ nhắn của lên.
Sảnh đãi khách.
Lạc Ngọc một cẩm bào màu trắng, phong độ nhẹ nhàng, đang ở phòng khách uống .
Tần phủ quản gia Chu Thông, cùng mấy nha hầu ở bên cạnh.
Về phần những khác, đều từng xuất hiện.
Mặc dù tràng hôn sự ván đóng thuyền, qua, nhưng đối với việc hối hôn và Thành Quốc phủ nhục nhã, Tần gia cả một đời đều sẽ nhớ kỹ.
Hắn hôm nay một đến đây, để cho cửa .
Bất quá Lạc Ngọc tựa hồ cũng để ở trong lòng đối với loại chiêu đãi lãnh đạm , mặt vẫn như cũ mỉm ôn nhuận như ngọc, ôn hòa chuyện cùng Chu quản gia bên cạnh.
Ngẫu nhiên sẽ còn trò chuyện vài câu cùng mấy nha .
- Đệ của từ nhỏ đáng thương, hơn mười tuổi mới theo mẫu phủ, ngờ mẫu c.h.ế.t sớm năm ngoái, , cuộc sống ở Thành Quốc phủ cũng trải qua thoải mái... Mẫu của chủ nội, quá nghiêm khắc, cũng cách nào giúp , may mà một mối hôn sự như thế, tới Tần phủ các ngươi...
- Chu quản gia, mặc kệ khác thấy thế nào, thế nào, dù vẫn một mực xem Thanh Chu là của , cảm tạ các ngươi đoạn thời gian chiếu cố...
- Hai nhà chúng những năm nay giao thiệp chút ít, haz, phụ , tổ tiên chúng còn là thế giao...
Chu Thông khom cúi đầu ở một bên lắng , ngẫu nhiên phụ họa một đôi lời, mặt mang theo nụ lễ phép, chỉ là trong lòng nghĩ như thế nào.