Nương Tử Nhà Ta, Không Thích Hợp - 65

Cập nhật lúc: 2025-11-12 06:02:42
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bài thơ , mặt Tống Như Nguyệt đang lạnh lập tức cứng đờ, lập tức, dần dần biến mất vẻ trêu tức, trở nên nghiêm túc lên.

Lạc Thanh Chu ngẩng đầu một chút, chỉ thấy trong mắt nàng lấp lóe quang mang, lộ một tia ngạc nhiên cùng vẻ thất thần.

Đồng thời, thấy tiếng lòng của nàng: Tiểu tử ... Hẳn là Trích Tiên chuyển thế ? Bài thơ ... Vài câu ngắn ngủi, tiên khí bồng bềnh... Hoàn chính xác xứng với Khiêm Gia nhà ... .

Thiếu nữ hiểu thi từ nhất trong thính đường giờ phút khuôn mặt thanh lệ thoát tục cũng lộ một tia thần sắc hoảng hốt, miệng lặp lặp lầm bầm lấy:

- Vân tưởng y thường, hoa tưởng dung, Xuân phong phất hạm, lộ hoa nùng. Nhược phi Quần Ngọc sơn đầu kiến, Hội hướng Dao Đài nguyệt hạ phùng...

Trong thính đường, giờ phút yên tĩnh im ắng.

Trong lòng của mỗi hoặc là miệng tựa hồ cũng đang bài thơ , đồng thời về phía thiếu nữ mặc váy áo tuyết trắng, dung mạo như thiên tiên .

Tựa bài thơ đề là "Dung mạo như thiên tiên" , chỉ qua chút tục, nhưng cả bài thơ , dung nhan tuyệt mỹ như tiên mắt, quả thật phù hợp phối hợp mỹ một tì vết, một tia khoa trương.

Tiên thơ phối tiên nữ, tuyệt phối.

- Khục...

Bách Linh đột nhiên phá vỡ trầm mặc, mỉm mà :

- Phu nhân, hương sắp đốt xong ? Cô gia bài thơ thứ hai, ngài hài lòng?

Tống Như Nguyệt lấy tinh thần khi tưởng tượng đến vẻ như tiên của khuê nữ nhà trong bài thơ, ánh mắt thiếu niên mặt, hừ lạnh một tiếng, vẫn như cũ nghiêm mặt :

- Tạm , qua loa, so sánh với bài khi hơn một chút. Xem ở mặt mũi Vi Mặc cùng Khiêm Gia, hôm nay coi như ngươi qua ải. Bất quá, ngươi cũng đừng dương dương tự đắc, tự cho rằng tài tình cái thế, thiên hạ nhất, thế gian tài hơn còn nhiều! Về khiêm tốn, khiêm tốn, ?

Nói xong, rốt cục duỗi tay , nhận lấy chén trong tay , mặt lạnh nhấp một miếng, đặt ở bàn một bên.

Lạc Thanh Chu lúc mới dậy, thuận thế nàng một cái.

Lại thấy trong lòng nàng: Đáng tiếc, tiểu tử tài hoa như thế, nếu sinh ở đại hộ nhân gia Ngọc Kinh, chỉ sợ hiện tại sớm danh khắp thiên hạ... Bất quá cũng , Thành Quốc phủ đều là một bầy lợn con mắt ch.ó xem thấp, mắt kim khảm ngọc, ngược tiện nghi Tần gia chúng ... .

- Lui , ở trong phòng sách cho , đừng ngoài lêu lổng cùng khác. Đến lúc đó khảo thủ công danh, cũng kiếm một cái danh phận cho mẫu ngươi, cho chính ngươi thêm chút phận địa vị. Ngươi bây giờ như , xứng với Khiêm Gia nhà .

Tống Như Nguyệt nghiêng mắt, vẫn một bộ dáng cao cao tại thượng chướng mắt như cũ.

Lạc Thanh Chu cúi đầu khom , cáo từ thối lui.

Hắn chỉ Tần gia đại tiểu thư bên cạnh một chút, cũng chào hỏi, bất quá lúc qua bên Tần gia Nhị tiểu thư, đối mặt với con ngươi đối phương ôn nhu như nước đầy ý , thể cúi đầu khẽ:

- Nhị tiểu thư, đa tạ.

Tần Vi Mặc ôn nhu :

- Tỷ phu tài hoa cái thế, Vi Mặc tin tưởng tỷ phu về nhất định sẽ trở nên nổi bật, cố lên nha.

- Hừ! Ta và Khiêm Gia còn ở chỗ đấy, hai tiểu quỷ các ngươi bắt đầu lén lén lút lút cấu kết bậy! Một tên tỷ phu, một cô em vợ, còn thể thống gì?

Tống Như Nguyệt lập tức quát lạnh, đ.á.n.h gãy tiếp xúc ánh mắt và lời của hai .

Gương mặt Tần Vi Mặc trắng nõn "Bá" một cái đỏ lên, cuống quít đổi ánh mắt mẫu , hổ :

- Mẫu , chỉ trò chuyện cùng tỷ phu...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nuong-tu-nha-ta-khong-thich-hop/65.html.]

Lạc Thanh Chu dám chờ lâu, chắp tay, bước nhanh rời khỏi nơi .

Lúc đến bốn , giờ một chạy mất.

Ra khỏi đại sảnh.

Lạc Thanh Chu thuận con đường lúc đến, về tới tiểu viện của .

Tiểu Điệp đang cửa , mặt mũi tràn đầy lo âu chờ .

Tất cả vị phu nhân tính tình , mà phản đối về mối hôn sự , cho nên nàng lo lắng công tử sáng nay , nhận các loại khó dễ.

Tiểu Đào đến gọi nàng học thổi tiêu, nàng đều dám , cả một buổi sáng đều cửa thấp thỏm lo lắng chờ đợi.

Lúc thấy Lạc Thanh Chu an trở về, nàng lập tức vui vẻ nghênh đón, vội vàng hỏi:

- Công tử, kính cho phu nhân ? Phu nhân khó dễ ?

Lạc Thanh Chu nhẹ nhàng :

- Trà kính, khó xử cũng khó qua, bất quá .

Tiểu Điệp còn truy vấn, Lạc Thanh Chu nắm bàn tay nhỏ của nàng :

- Đi thôi, chúng ngoài dạo phố, xem vài thứ, thuận tiện mua cho ngươi mấy xâu mứt quả ăn.

Tiểu Điệp xong, lập tức vui vẻ nhảy cẫng reo hò.

Chủ tớ hai từ khi Tần phủ, thật lâu cũng ngoài.

- Công tử, đối xử nô tỳ thật , mỗi ngoài đều nhớ mua mứt quả cho nô tỳ.

Tiểu nha đầu cảm động vành mắt đều đỏ.

Cái nha nào giống như nàng, mỗi ngày đều chủ tử sủng ái.

- Công tử là nhất đời, cũng là đối xử với nô tỳ nhất. Nô tỳ theo công tử cả một đời, , cả một đời cũng đủ, nô tỳ đời đời kiếp kiếp theo công tử, vĩnh viễn hầu hạ công tử...

- Quá lâu, sẽ chán.

Chillllllll girl !

- Ô ô, công tử, đang cảm động đây, thể chuyện dễ một chút .

- Vậy ngươi cởi xuống vớ giày .

- A? Công tử gì?

- Để cho sờ chân nhỏ ngươi một chút, sẽ hảo hảo chuyện.

- Ô ô... Công tử...

Bên ngoài Tần phủ.

Góc rẽ hẻm nhỏ.

Một thiếu niên tuổi trẻ chuyên sửa giày dép đang ở góc tường hạ nhàn nhã phơi nắng, thỉnh thoảng đầu cửa chính Tần phủ một chút.

Loading...