- Cô gia thật thú vị.
Bách Linh thầm một tiếng, đùa .
Mấy xuyên qua vườn hoa, xuyên qua hành lang cửu khúc, xuyên qua hồ nước giả sơn, ngoặt một cửa tròn khắc hoa văn, rốt cục tới hậu viện chỗ phu nhân Tần phủ Tống Như Nguyệt ở.
Trên đường yên lặng, nha hạ nhân đều tung tích.
Cửa sân mở , cũng nghênh đón.
Tần Khiêm Gia mang theo ba thẳng , đến phòng.
Ở trong phòng đang một mỹ phụ mặc váy dài màu tím ngay ngắn ở đó, trầm mặc, mặt mũi tràn đầy thần sắc uy nghiêm.
Hai nha ở một bên, khoanh tay cúi đầu, nín thở ngưng thần.
Tần Khiêm Gia tới, yên tĩnh ở nơi đó, vẫn chuyện.
Lạc Thanh Chu cũng bận bịu tới, lấy ly trong mâm nha bưng tới, quỳ gối mặt mỹ phụ, cúi đầu cung kính :
- Mẫu đại nhân, mời uống .
Mỹ phụ lập tức hừ lạnh một tiếng, nghiêng mặt :
- Ai là mẫu đại nhân của ngươi? Ta già như ?
Lạc Thanh Chu sững sờ, ngẩng đầu nàng.
Chillllllll girl !
Mặt mày nữ nhân cùng chút tương tự Tần nhị tiểu thư, tư thái nở nang thướt tha, da thịt tuyết trắng kiều nộn, một đôi mắt hạnh ngập nước, xinh như hoa, khí thế uy nghiêm, qua chỉ chừng ba mươi tuổi.
Chẳng lẽ mẫu của Tần đại tiểu thư?
Đang lúc ngẩn , nha hầu bên cạnh lập tức quát lạnh một tiếng:
- Không cho phép loạn! Gọi phu nhân!
Lạc Thanh Chu tỉnh hồn , cúi đầu cung kính :
- Phu nhân, mời uống .
Mỹ phụ lặng lẽ đ.á.n.h giá , một lúc lâu đột nhiên dựng lông mày lên, trợn mắt :
- Vi Mặc khen ngươi tuấn tú lịch sự, tài hoa hơn , hừ, theo thấy, bất quá là bên ngoài tô vàng nạm ngọc, bên trong thối rữa! Ngươi lừa gạt Vi Mặc nhà , nhưng gạt ! Ngươi thành cùng Khiêm Gia nhà , vì câu dẫn Vi Mặc nhà ? Vi Mặc nhà là cô gái hiền lành đơn thuần, ngươi dựa thế đáng thương, hoa ngôn xảo ngữ, liền mê hoặc nàng, ngươi hưởng cả tỷ ? Gan ch.ó thật lớn!
Lạc Thanh Chu im lặng.
Thời điểm mới tới, nghĩ tới vô điều khó dễ, tuyệt đối ngờ rằng vị sẽ lấy Tần nhị tiểu thư chuyện.
Bất quá và Tần nhị tiểu thư gì, thẹn với lương tâm, cũng sợ nàng chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nuong-tu-nha-ta-khong-thich-hop/63.html.]
Hắn kiêu ngạo tự ti, cúi đầu cung kính đáp:
- Vãn bối cùng Nhị tiểu thư chỉ gặp qua hai , đều nha ở đó, cũng những khác ở đó. Lần đầu tiên nhị ca, thứ hai Mạnh cô nương cùng Tống cô nương, vãn bối chuyện hành động , phu nhân tìm bọn hỏi cho rõ.
- Làm càn!
Tống Như Nguyệt đột nhiên vỗ bàn bên cạnh, mặt mũi tràn đầy giận dữ :
- Ai cho ngươi lá gan, dám già mồm với bản phu nhân?
Lạc Thanh Chu cúi đầu cung kính :
- Vãn bối chỉ là đang giải thích.
Bách Linh vội vàng tới thấp giọng :
- Cô gia, nhanh nhận với phu nhân.
Lạc Thanh Chu híp híp con ngươi, ngẩng đầu, về phía mỹ phụ bá đạo mặt.
Đột nhiên trong lòng nàng : Tiểu tử quả nhiên như Vi Mặc , giống những thư sinh phổ thông . Nếu những bên ngoài , sớm dọa đến run rẩy, quỳ xuống dập đầu... Một con thứ hèn mọn, là ở rể mà đến, thế mà ở mặt bình tĩnh tỉnh táo, kiêu ngạo tự ti, xem chút bản sự. Bất quá... Tiểu tử chằm chằm như , biết lớn nhỏ, thực sự chán ghét... Mặc dù bộ dáng càng xem càng tuấn tú... Lạc Thanh Chu thu hồi ánh mắt, cúi đầu :
- Là vãn bối thất lễ.
Hắn dĩ nhiên già mồm xin .
Tống Như Nguyệt hừ lạnh một tiếng, trầm mặt :
- Vi Mặc khen ngươi sách nhiều lắm, thi từ cũng , mặc dù thể chỉ là vì an ủi cố ý ngoa. ngươi là tú tài giả, cả ngày trốn ở trong phòng khắc khổ sách, chắc hẳn cũng chút bản lãnh. Ta hôm nay kiểm tra ngươi một chút, nếu ngươi đáp , chuyện ngươi mới ngỗ nghịch , liền chuyện cũ sẽ bỏ qua. Nếu ngươi đáp , từ hôm nay trở , ngươi sẽ đến hậu hoa viên chăm sóc hoa cho , một hạ nhân chuyên chăm sóc vườn hoa! Bên trong Tần phủ , tuyệt nuôi phế nhân vô dụng.
Vừa lời , bộ căn phòng trở nên yên tĩnh im ắng.
Đồng thời, trong sảnh bên cạnh rèm châu che chắn, một nha đang đỡ lấy một ảnh mảnh mai, lặng lẽ trốn ở phía cửa lén.
Đôi mắt xuyên thấu qua rèm châu, thể mơ hồ thấy ảnh trong thính đường .
Ra oai phủ đầu ?
Thời điểm gần đây, Lạc Thanh Chu Bách Linh liên tục căn dặn, sớm chuẩn trong lòng.
Lúc trầm mặc một chút, cúi đầu :
- Phu nhân mời đề.
Tống Như Nguyệt tựa hồ sớm chuẩn .
Nàng hừ lạnh một tiếng, bên khuôn mặt xinh chỉ trang điểm nhạt lộ một tia tự đắc:
- Khiêm Gia cùng Vi Mặc nhà đều là mỹ nhân nhi xinh như hoa, ngươi cưới Khiêm Gia nhà , là phúc phận ngươi tu luyện tám đời, ngươi cảm ân. Hiện tại, ngươi dùng "mạo như hoa" bốn chữ một bài thơ, tán thưởng Khiêm Gia nhà . bên trong cả bài thơ, cho phép xuất hiện bất kỳ một chữ gì trong bốn chữ , cho ngươi thời gian một nén nhang!
Nói xong, nha bên cạnh lập tức đốt hương.