Bách Linh chút ngơ ngác một chút, nụ mặt thu liễm, sâu trong mắt bởi vì câu tỏ tình đột ngột mà chút thất thần, đang chuyện, nhưng :
- Hạ Thiền cô nương, thật , ngươi, mà là ngươi quá , so với ánh trăng còn hơn, sợ say ngươi, cho nên dám ngươi.
Bách Linh và Hạ Thiền im lặng.
Không khí đột nhiên yên tĩnh.
Tiểu Điệp ở cửa , miệng nhỏ há , mặt mũi tràn đầy ngạc nhiên.
Lá gan công tử thật lớn...
Còn , công tử thể tỏ tình dễ như chứ?
Mặc dù là vuốt m.ô.n.g ngựa, nhưng là cái m.ô.n.g ngựa vuốt cũng quá dễ , cô nương nào chịu chứ?.
- Hừ.
Chillllllll girl !
Dưới ánh trăng trong tiểu viện, đạo ảnh băng lãnh hạ kiếm trong n.g.ự.c xuống nắm chặt trong tay, trong mắt đầy tràn sát khí.
Lạc Thanh Chu chằm chằm đôi mắt băng lãnh, trực tiếp đối mặt với nàng.
Lần thăm dò , cuối cùng cũng phản ứng!
Hắn rốt cục trong lòng thiếu nữ băng lãnh .
Mặc dù tác dụng gì.
- A, gia hỏa đang ghẹo ? Muốn c.h.ế.t!
Chỉ một câu như .
Lạc Thanh Chu đầu, về phía Bách Linh bên cạnh mặt tràn đầy ngạc nhiên, khóe miệng chút co giật.
Vậy mà cũng tiếng lòng của nàng!
- Rất bổ nhào qua c.ắ.n c.h.ế.t tên bại hoại ...
Mặc dù câu đối với Lạc Thanh Chu mà cũng tác dụng gì, nhưng ít chứng minh thể thấy tiếng lòng hai mỹ thiếu nữ .
Cho nên mạo hiểm thăm dò, đều đáng giá.
Đương nhiên, chủ yếu là trong lòng rõ ràng, chỉ bằng mấy câu , thiếu nữ băng lãnh mắt sẽ g.i.ế.c , cho nên mới dám mạo hiểm như .
Thời khắc nguy hiểm, bên ngoài đột nhiên truyền đến giọng của Châu nhi:
- Bách Linh tỷ tỷ, ở chỗ ? Nhị tiểu thư cửa, còn Mạnh cô nương phủ thành chủ.
Phủ thành chủ?
Mạnh cô nương?
Trong lòng Lạc Thanh Chu đột nhiên động một cái.
Hắn nhớ tới khi thành ở Thành Quốc phủ, Lạc Ngọc gọi qua, trong lòng Lạc Ngọc nhắc:
- đáng tiếc, phụ đại nhân và mẫu vứt bỏ, Tần gia thành với con ngốc , cả đời cũng chỉ thể như . Nếu , ngược thể dạy dỗ dạy dỗ, đến lúc đó đưa cho Mạnh công tử phủ thành chủ, vị Mạnh công tử thích nhất thư sinh yếu đuối bộ dáng tệ như ...
Phủ thành chủ, Mạnh công tử, Mạnh cô nương...
Hẳn là một nhà?
Lạc Thanh Chu híp híp mắt, quyết định gặp đối phương.
Trong tiểu viện lạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nuong-tu-nha-ta-khong-thich-hop/52.html.]
Ánh trăng lạnh, mỹ nhân càng lạnh hơn.
Lạc Thanh Chu dám trì hoãn liền bước cửa.
Châu nhi ngoài cửa, đang vươn cổ trong, thấy , lập tức hừ một tiếng, mặt qua chỗ khác.
Lúc Bách Linh , mặt nàng lộ nụ ngọt ngào, nhỏ giọng vuốt m.ô.n.g ngựa :
- Bách Linh tỷ tỷ, vẫn là ngươi lợi hại.
Bách Linh mỉm chỉ chỉ thiếu nữ ôm kiếm lưng.
Châu nhi lập tức hiểu , vội vàng thêm một câu:
- Hạ Thiền tỷ tỷ cũng lợi hại.
Hạ Thiền mặt mũi đầy lạnh lẽo, để ý tới nàng.
Châu nhi cũng dám thêm nữa, lập tức dẫn đường :
- Tiểu thư nhà chút nữa sẽ đến, chúng bên hồ chờ .
Tiểu Điệp ở cửa mắt lom lom , cùng .
Nàng tự phận hèn mọn, thể lên thuyền, chỉ thể âm thầm cầu nguyện trong lòng, hi vọng công tử đừng chọc Nhị tiểu thư tức giận, càng đừng chọc vị Hạ Thiền cô nương tức giận.
Sau đó nghĩ dù cũng thể trêu chọc nổi.
Hai chủ tớ tới Tần phủ lâu, mặc dù đều đối xử với họ , nhưng bọn họ nên hiểu quy củ, tự phận.
Thân phận ở rể, ở ngoài chê , lắm, địa vị trong nhà cũng thấp.
Nếu như , lúc nào cũng thể đuổi khỏi cửa.
Tiểu Điệp suy nghĩ miên man, về tới trong phòng, dùng kỳ vọng và lo âu đối với công tử mà tiếp tục cố gắng, luyện tập thêu hoa.
Nàng học nữ công, học thổi tiêu, học hát khúc, học kỹ năng nha khác đều .
Nàng đa tài đa nghệ.
Như nàng mới giá trị, mới thể tranh sĩ diện cho công tử.
Châu nhi dẫn ba Lạc Thanh Chu tiến Nguyệt Dạ Thính Vũ, tới bên hồ, chờ ở chỗ hai con thuyền nhỏ.
Bách Linh và Hạ Thiền một trái một lưng Lạc Thanh Chu, khiến áp lực lớn.
Châu nhi chỉ thuyền nhỏ bên :
- Chờ một lúc tiểu thư nhà và Mạnh cô nương, thuyền nhỏ . Bách Linh tỷ tỷ, Hạ Thiền tỷ tỷ, các ngươi và cô gia chiếc .
Bách Linh đến bên hồ, thoáng qua thuyền nhỏ bên trái, đột nhiên nhẹ nhàng nhảy lên, như con bướm nhẹ nhàng bay tới, mỉm :
- Vậy cũng cần tìm chèo thuyền, chèo thuyền là .
Vừa mở dây thừng đầu thuyền, đến cuối thuyền, cầm sào trúc lên, chậm rãi cắm trong hồ nước.
Nhìn động tác, chút thành thạo.
Châu nhi ở phía :
- Bách Linh tỷ tỷ thích nghịch nước, mà.
Bách Linh chống đỡ sào trúc, lườm nào đó bờ một chút, duyên :
- Ta thích nghịch nhiều thứ, cũng chỉ nước nha.