Châu nhi xong, lập tức xụ mặt xuống, lườm cái tên gia hỏa cửa sổ một chút, tức giận :
- Lúc nào thể sách? Cả ngày ở trong phòng , sớm muộn cũng tới ngốc. Nhị tiểu thư nhà từng chủ động mời khác, hi vọng nào đó đừng điều!
Tiểu Điệp ‘ nào đó’ một chút, dám lên tiếng.
Lạc Thanh Chu đành để sách xuống, tiểu nha đầu trong tiểu viện :
- Lần với Nhị tiểu thư, say sóng, cho nên , phiền Châu nhi cô nương với Nhị tiểu thư một tiếng.
- Hừ, chính ngươi !
Châu nhi lập tức xoay , giận đùng đùng ngoài, cả giận :
- Ta tìm đại tiểu thư!
Dứt lời, cửa, căm giận cáo trạng.
Vẻ mặt Tiểu Điệp tràn đầy lo âu tới cửa sổ :
- Công tử, ? Tất cả đều Nhị tiểu thư , cứ luôn cự tuyệt ? nếu Đại tiểu thư , sẽ tức giận.
Lạc Thanh Chu lật sách :
- Đại tiểu thư thể vì loại chuyện nhỏ nhặt tức giận, Nhị tiểu thư mời cũng chỉ là thuận miệng , nàng đều để ý. Nha đầu chính là chuyện bé xé to, cần để ý nàng.
Tiểu Điệp thở dài một :
- Chỉ sợ tất cả ở lưng công tử đó.
Lạc Thanh Chu :
- Vẫn là câu , khác nhiều chuyện cứ kệ họ, cứ để bọn họ , cũng mất miếng thịt nào.
Tiểu Điệp hiếu kỳ :
- Vậy tại công tử ? Công tử rõ ràng say sóng.
Lạc Thanh Chu giơ tay lên lật một trang:
- Ta sách.
Tiểu Điệp thấy thực sự , đành coi như thôi:
- Được , công tử sách , nô tỳ quấy rầy .
Nàng về đến phòng tiếp tục thêu hoa.
Chẳng bao lâu, bên ngoài đột nhiên truyền giọng Bách Linh thanh thúy:
- Cô gia nhà ?
Lạc Thanh Chu đầu cũng , đáp:
- Không .
Tiểu Điệp vội vàng từ trong nhà chạy , :
- Bách Linh tỷ tỷ, công tử .
Tiểu nha đầu trong lòng âm thầm thầm, công tử thật là ngốc, còn đáp , quả nhiên thể cả ngày ở trong phòng sách.
Bách Linh "Phốc phốc" một tiếng, mặc một váy màu hồng, thanh tú động lòng .
- Cô gia, còn đang giận ?
Nàng tới cửa sổ, mỉm hỏi thăm.
Lạc Thanh Chu ngẩng đầu kỳ quái nàng:
- Sao giận Bách Linh cô nương?
Bách Linh :
- Bởi vì cô gia nha đầu thông phòng cho cô gia, đồng ý, cô gia chẳng lẽ tức giận Tiểu Điệp bên cạnh mở to hai mắt.
Lạc Thanh Chu tiếp tục đề tài :
- Bách Linh cô nương tối nay tới chuyện gì ?
Bách Linh nhíu mày:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nuong-tu-nha-ta-khong-thich-hop/51.html.]
- Đương nhiên chuyện, Châu nhi tìm tiểu thư nhà cáo trạng, cô gia điều, bất kính tiểu thư nhà nàng, để tiểu thư nhà trừng phạt cô gia.
Lạc Thanh Chu :
- Sau đó thì ?
Bách Linh nhún vai một cái :
- Sau đó tới thôi, tiểu thư nhà mới sẽ quản loại chuyện .
Lạc Thanh Chu gì, chờ nàng tiếp.
Bách Linh :
- Ta tới khuyên cô gia, Nhị tiểu thư thật vất vả ngoài một , thích thơ ca từ, cho nên mới mời cô gia, hi vọng cô gia thể bồi Nhị tiểu thư.
Lạc Thanh Chu giơ sách trong tay lên:
- Ta xem sách, còn , say sóng.
Bách Linh nũng nịu nhẹ giọng :
- Ta cô gia sẽ như mà. Cho nên khi tới, còn tìm tiểu thư mượn một vật, cô gia nhất định sẽ đáp ứng.
Lạc Thanh Chu cúi đầu lật sách:
- Thật , cho dù là đại tiểu thư đến, nếu như , thì sẽ .
Trong mắt Bách Linh lộ vẻ giảo hoạt, đầu, hướng cửa :
- Thiền Thiền, ngươi cô gia mới gì ?
Cửa đột nhiên một bóng băng lãnh ôm bảo kiếm.
Ánh trăng như nước, chiếu xuống ảnh mặc váy xanh nhạt dài, dung nhan xinh băng lãnh như sương, phảng phất phủ thêm một tầng lụa mỏng màu ánh trăng, một loại vẻ như đến từ Nguyệt cung thanh lãnh.
Nàng trong tiểu viện, xinh như hoa, lạnh như tuyết, mắt như kiếm.
Không khí đột nhiên trở nên yên tĩnh.
Lạc Thanh Chu cảm giác nhiệt độ khí trong phòng bỗng nhiên hạ xuống.
Rõ ràng chỉ ánh trăng nhu hòa chiếu , nhưng cảm giác cổ ngứa.
Bách Linh :
- Cô gia, ngươi mới câu , rõ, thể lặp nữa ?
Lạc Thanh Chu để ý tới nàng, lên cất sách, phòng.
Tiểu Điệp ở cửa sửng sốt một chút, hỏi:
- Công tử, ... Người ?
Lạc Thanh Chu dừng ở tiểu viện, ngẩng đầu một chút trời trăng tròn:
- Đêm nay ánh trăng tệ, khó trách Nhị tiểu thư Thưởng Nguyệt lâu, cũng xem một chút.
Tiểu Điệp im lặng.
Bách Linh nụ như hoa:
- Cô gia sách ?
Lạc Thanh Chu mặt trăng, vẫn để ý tới nàng.
Chillllllll girl !
Bách Linh :
- Cô gia say sóng ?
Lạc Thanh Chu thu hồi ánh mắt, về phía nàng :
- Ngẫu nhiên choáng, bất quá đêm nay hẳn là sẽ choáng.
- Tại ?
Bách Linh hiếu kỳ .
Lạc Thanh Chu ánh mắt lấp lóe, chằm chằm mắt của nàng :
- Bởi vì một vị cô nương nào đó ở đây, ánh mắt và tâm của đều sẽ nàng hấp dẫn, sẽ say nàng, đương nhiên sẽ say sóng.