Đùa giỡn?
Lạc Thanh Chu cái từ , giật , lúc mới tỉnh ngộ.
Thời đại khác biệt, khích lệ cũng thể biến thành mạo phạm.
Vừa dùng ngữ khí và thái độ tùy ý đó với một nữ tử gặp mặt, đúng là chút lỗ mãng và vô lễ.
Hắn phận hèn mọn, còn ở rể.
Lẽ phủ, đối mặt với những tiểu nha xinh , hẳn là nên , năng thận trọng, dám loạn, dám lung tung, cẩn thận từng li từng tí, chỉ sợ thất ngôn thất lễ.
bây giờ biểu hiện quá mức bình tĩnh tự nhiên, hơn nữa còn cẩn thận lời , đúng là chút quá phù hợp.
Một đoàn tới vườn hoa ngoài tân phòng.
Chillllllll girl !
Lạc Thanh Chu đang tiếp tục bóng gió, hỏi thăm vị tân nương tử của thế nào, một ảnh diễm lệ đột nhiên từ cửa vòm tới.
Chỉ thấy nửa của nàng mặc một bộ áo ngắn, cổ áo đính lông nhung đỏ, nửa mặc váy dài màu hồng, tư thái thướt tha, nụ thản nhiên, gương mặt xinh tinh xảo lộ hai lúm đồng tiền thản nhiên, hai con ngươi đen nhánh linh động, mắt ngọc mày ngài, tươi động lòng .
Chính là thiếu nữ xinh đó khiến tân khách đầy bàn tỏa sáng hai mắt, ngăn đón cho Lạc Thanh Chu tân phòng.
- Bách Linh tỷ..
Đám nha thấy thiếu nữ , mặt tràn đầy cung kính, chút khom .
Thiếu nữ tên Bách Linh tới, :
- Các ngươi xuống , tới bồi cô gia là .
Mấy nha cúi đầu lui .
Lạc Thanh Chu thiếu nữ xinh mắt, phận nàng , đang chắp tay hỏi thăm thì thiếu nữ nở nụ xinh :
- Cô gia, gọi Bách Linh, là thị nữ tiểu thư, nếu như cô gia chê, cũng thể hầu hạ cô gia..
Nói xong, Tiểu Điệp bên cạnh một chút, :
- thể động phòng..
Còn nghịch ngợm nháy nháy mắt:
- Trừ phi tiểu thư đồng ý..
Không ngờ giọng nàng trong trẻo êm tai như chim sơn ca .
Tuyết đọng còn tan.
Trong hoa viên băng điêu ngọc khắc, trắng phau một mảnh.
Thiếu nữ xinh tên Bách Linh dẫn Lạc Thanh Chu và Tiểu Điệp dạo trong hoa viên, giới thiệu chuyện trong phủ cho hai .
Chủ yếu là để bọn họ một chút quy củ và kiêng kị.
Nói một hồi, Bách Linh đột nhiên xoay , nở nụ xinh :
- Cô gia, ngươi là tú tài, văn thải nhất định ? Ta tên Bách Linh, lấy tên từ chim sơn ca, cô gia thể bài thơ nào đó liên quan đến chim cho một chút ?
Lạc Thanh Chu nàng, trong lòng thầm nghĩ: Đây là cố ý thử ? Không là nàng đột nhiên nghĩ , là tiểu thư nhà nàng phân phó.
Thiếu nữ mặc dù là thị nữ, nhưng tự xưng "Ta" , cũng tự xưng "Nô tỳ" , mà những nha đối với nàng đều vô cùng tôn kính, chắc chắn phận trong phủ hề tầm thường.
Hắn cũng dám chủ quan.
Hơi chút trầm ngâm, liền thì thầm:
- Trăm núi ngàn sông tùy ý dời, Trên rừng biển muôn nơi, Lồng vàng khóa ngọc tuy cao quý, Chỉ tự do giữa đất trời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nuong-tu-nha-ta-khong-thich-hop/17.html.]
Còn , trí nhớ vẫn còn xài .
Tốt gì cũng là tú tài, thơ từ cơ bản khó .
Bách Linh , con ngươi lấp lóe, :
- Cô gia đang lấy vật , cảm thấy tới ở rể, tựa như là con chim khóa trong lồng ?
Lạc Thanh Chu thản nhiên :
- Chỉ là thuận miệng thôi, ý gì khác.
Bách Linh , cũng hỏi nhiều nữa, :
- Cô gia, hôm Nhị tiểu thư ngoài du ngoạn, một câu đối, khi trở về trầm tư suy nghĩ, nhưng như thế nào đối , cô gia thể giúp một tay đối ?
Ánh mắt Lạc Thanh Chu giật giật, :
- Vậy thử một chút.
Bách Linh ngọt ngào, thanh thúy thì thầm:
- Mái tranh thấp, cỏ xanh suối. Trong cơn say, giọng Ngô trêu vang, lão phu thê nhà ai tóc bạc màu?
Trong lòng Lạc Thanh Chu thầm nghĩ: Quả nhiên là đang cố ý thử . Bài thơ sách , nàng vị Nhị tiểu thư yêu thích thơ từ, há thể bài thơ nổi danh ?
Hắn đáp:
- Con trai cả, cuốc đất suối đông, trong nhà chính, con hai bện lồng gà. Tiểu nhi lười biếng, suối nguồn lột đài sen.
Bách Linh lập tức vỗ tay, mỉm khen:
- Cô gia quả nhiên lợi hại.
Lạc Thanh Chu quyết định cũng thăm dò nàng:
- Bách Linh cô nương, ngươi Nhị tiểu thư Nhị công tử và những khác, còn tới tiểu thư nhà ngươi ? Nàng thích gì?
Bách Linh nghiêng đầu suy nghĩ một chút, đó lắc đầu :
- Ta cũng nữa.
Không , là mà thôi.
Lạc Thanh Chu thấy , cũng miễn cưỡng nữa, nhưng trong lòng càng yên hơn.
Loại chuyện hẳn là cái gì đáng giấu giếm.
Chẳng lẽ thật là đồ ngốc, cũng thích gì, chỉ thích chảy nước miếng?
Nghĩ đến đêm nay động phòng, lúc và tân nương tử triền miên ân ái, tân nương tử ngây ngô, chảy nước miếng, tim lập tức đập nhanh hơn.
Đi cổng vòm .
Bên đề bốn chữ lớn "Nguyệt Dạ Thính Vũ" .
Xuyên qua cổng vòm, ngờ là một vườn hoa càng lớn hơn.
Cách đó xa cũng một hồ nước sương mù mờ mịt.
Giữa hồ chỉ sen hồng lá xanh, còn một lầu các chút lịch sự tao nhã.
Mặt hồ đóng băng.
Ven hồ thuyền.
Nếu tới lầu các, chỉ thể thuyền tới.