nguyên liệu nấu ăn nhiều, tùy tiện đại cũng thể nấu một bữa tối.
Du Uyển nghĩ nghĩ, hỏi: “Yến thiếu chủ ăn món gì?”
Yến Cửu Triêu : “Bánh bao, thịt viên, bánh hành rán.”
Du Uyển kinh ngạc, một thiếu gia giàu , mà ăn những món ? Còn tưởng là ăn món gì đó phức tạp chứ.
Mấy món cũng là ‘món ngon sở trường’ của Du Uyển, Du Uyển tìm đủ nguyên liệu nấu ăn, chặt thịt, thịt heo băm nhuyễn, thịt dê cũng băm đều, nhào bột mềm dẻo đủ, nhân thịt trộn đều với lòng trắng trứng và gia vị.
Nàng bao nhân thịt dê bánh bao, bỏ lồng hấp.
Lại bắc sôi một nồi dầu thực vật, chiên thịt viên đầy một tô lớn.
Cuối cùng, cũng dùng phần dầu đó chiên bánh hành.
Không do nguyên liệu quá ngon , bánh hành cùng với thịt viên đều tỏa một mùi thơm từ tới nay bao giờ .
Người của tiểu viện đều mùi thơm cho đói bụng.
Yến Cửu Triêu bụng kêu vang.
Vạn thúc thì ngừng chảy nước miếng.
Cân nhắc đến việc đầu bếp ở đây, mấy tiểu gia hỏa với Vạn thúc chắc cũng ăn gì, nên Du Uyển đủ phần cho .
Nàng nấu trọn vẹn một canh giờ, từ lúc trời còn sáng đến lúc hoàng hôn ngả về phía tây.
Trùng hợp lúc Du Phong tìm tới cửa.
“Đại ca của đến , đây.”
Du Uyển từ biệt Yến Cửu Triêu.
Vạn thúc tự đưa nàng cửa, nàng với Du Phong lên xe ngựa mới xoay một cái, sải bước hồi tiểu viện.
Điều khiến kinh ngạc là, đợi ông vội vã chạy về tiểu viện thì chỗ thịt viên với bánh hành mà ông thèm từ nãy giờ, còn một miếng, tất cả đều chui bụng Yến Cửu Triêu.
Đây là phần của năm nha...
Thiếu chủ, ngày thường nửa chén cơm cũng nuốt trôi, bây giờ thể ăn nhiều thịt viên với bánh hành như ?
Hay... là vụng trộm ném cho ăn, vì để lạc tiểu công tử ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nuong-tu-la-than-y/chuong-84.html.]
Yến Cửu Triêu sờ bụng ợ một cái, mặt vô cùng thỏa mãn.
...
Lại ba tiểu gia hỏa ngủ một thẳng một giấc đến nửa đêm, phát hiện Du Uyển ở đây liền nhảy dựng lên, cũng may Du Uyển chừa bánh bao.
Chỉ là bánh bao để quá lâu, bánh nguội cứng, ba gặm nhưng gặm nổi.
Vẫn là lão tam sức nhất, cắn xuống một cái...
Két!
Cái răng sữa mới mọc một tháng mém rụng...
Tiểu Tuyết Hồ vì chiến tranh lạnh với Yến Cửu Triêu mà bỏ nhà , lúc ngửi mùi thơm của thịt hùng dũng oai vệ hiên ngang khí phách mà về!
Nó nghênh ngang nhà, hướng tới chỗ ba tiểu gia hỏa đang gặm bánh bao thịt, biểu lộ đổi đồ.
Chỉ thấy nó đem một khối kẹo đường giòn vứt mặt đất, đó đổi một cái bánh bao so với nó còn lớn hơn.
Bỗng nhiên, một bóng đen nhỏ chạy tới!
Nói thì chậm mà xảy thì nhanh, Tiểu Tuyết Hồ lấy cái bánh bao vung lên, uy vũ bá khí mà đập xuống!
Chỉ thấy bẹp một tiếng, con chuột ăn vụng nện cho bẹp dí!
Ba tiểu bánh bao: “...”
Sắp tới cửa ải cuối năm, nhà nào cũng náo nhiệt, nhưng ở vùng biên ải phía Tây xa xôi, chiến hỏa lan tràn khắp vùng Tây Bắc nghèo nàn, đến mức cảm nhận mùi vị của năm mới.
Gió hàn thổi đìu hiu, đêm dài đằng đẵng, bộ đại doanh Tây Bắc bao phủ trong một mảnh trắng xóa.
Lính tuần tra mặc áo giáp, bên trong lót một lớp áo bông nhưng vẫn cảm nhận độ lạnh lẽo của khí trời, kẽo kẹt kẽo kẹt giẫm lên mặt tuyết mà .
Trừ những tiếng động đó , bộ doanh địa đều yên tĩnh.
Mặt tuyết phản xạ chút ánh sáng chiếu lên đại doanh, bục quan sát là Du Thiệu Thanh, cuối cùng hôm nay ông cũng thành xong công việc của .
Nguyên bản theo quy củ là khi Bách phu trưởng thì cần đến trạm canh gác công việc quan sát tình hình xung quanh đại doanh, nhưng đây là do Quy Đức Lang tướng tự lệnh.
Du Thiệu Thanh cũng oán hận câu nào, ông cũng thông báo tình huống trong lúc quan sát cho canh gác tiếp theo, mặt biểu tình mà rời khỏi doanh trướng.
khỏi cửa thì bên Nam doanh tới.
Nam doanh mắt Bắc doanh, cho dù là tên dịch binh nho nhỏ cũng để Bách phu trưởng mắt, chứ chi hiện tại Quy Đức Lang tướng đang chèn ép Du Thiệu Thanh khắp nơi, tên dịch binh đồng ý tới với một câu, còn thể coi là chuyện hiếm lạ.