Nuôi Nhầm Tiểu Oa Nhi . Quẩy Tung Cả Kinh Thành - Chương 81: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-21 12:38:29
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Có hổ!

 

Liễu Sơn trưởng về phía Tiết Triệt.

 

Tiết Triệt gật đầu : “Tuy trong thôn học nhanh, học chậm, nhưng những chữ cơ bản thì ai nấy đều nhận .”

 

Liễu Sơn trưởng , Tô Tri Tri đứa trẻ đôi khi chuyện khoa trương, nhưng Tiết Triệt năng cẩn trọng, những gì nhất định là thật.

 

Thế là một đoàn đến học đường trong thôn.

 

Lúc các thôn dân đều đang bận rộn, vì học đường .

 

Liễu Sơn trưởng và thể thấy những chữ lớn dán tường bên ngoài học đường, là một chữ “柚” và một chữ “甜”.

 

nền đất bùn bên ngoài, nhiều chữ vẽ bằng cành cây: “木, 由, 舌, 甘”.

 

Tô Tri Tri: “Bưởi cây ở núi của chúng kết trái thật to, nhiều nước ngọt. Gần đây đang học hai chữ đó.”

 

Liễu Sơn trưởng những nét chữ xiêu vẹo đất, và học đường giản dị trong thôn, trong lòng bỗng nhiên cảm khái.

 

Ông nhớ khi còn trẻ từng mơ ước cảnh “ giáo loại”, hôm nay thấy ở một nơi núi non hẻo lánh.

 

Liễu Sơn trưởng nghi ngờ già , bởi lẽ lớn tuổi dễ cảm động mà , hiện tại ông cũng chút như .

 

“Sơn trưởng, mấy vị phu tử, các vị tiểu học tử, hạ quan vì việc thôn mà chậm trễ một chút, thất lễ kịp đón.”

 

Giọng của Hách Nhân vang lên phía .

 

Chàng cũng mặc một chiếc áo vải bông mới, trông càng thêm thư sinh nho nhã, còn giống sách hơn cả nhóm của thư viện mặt.

 

“Hách thôn trưởng khách khí , việc thôn bề bộn, hẳn là vất vả.”

 

Liễu Sơn trưởng và mấy vị phu t.ử liên tục khen ngợi Lương Dân thôn.

 

Hách Nhân mỉm : “Chư vị quá khen , chẳng qua là thôn dân núi đồng lòng hiệp lực, cùng sống hơn mà thôi.”

 

Mấy trò chuyện một lát, liền về phía đất trống gần phòng bếp.

 

Trên đất trống bày sẵn vài chiếc bàn dài.

 

Trên bàn bày ít hoa quả bánh ngọt, leo núi vòng quanh thôn, trong bụng đói khát, lúc chút đồ lót .

 

Mỗi ăn một miếng bưởi, trong miệng đều là vị nước ngọt thanh mát vỡ .

 

Bánh đậu phộng giòn cũng ngon, thơm giòn.

 

Lưu Hương Hương ăn một cái ăn thêm một cái:

 

“Tri Tri, hôm nay thôn các ngươi mời thợ bánh ngọt ?”

 

Món bánh ngọt trong miệng nàng còn ngon hơn loại Lý Thiều Nhi mang đến thư viện đây.

 

Tô Tri Tri lắc đầu: “Đều là do đội bếp của thôn chúng , giỏi món mặn, giỏi món ngọt, ai nấy đều món sở trường của . Làm ngon còn thưởng thêm, các thím trong đội bếp món ăn nhiệt tình lắm.”

 

Tô Tri Tri , ánh mắt về phía cửa phòng bếp.

 

“Món ăn ngon nhất tháng là món canh thịt viên do thím Thúy Hoa , lát nữa các ngươi nếm thử sẽ .”

 

Mọi cũng theo đó đầu .

 

Ngoài cửa nhà bếp một thím mập mạp, ôm một cái thau lớn đặt án, dùng nắm đ.ấ.m "đong đong đong" mà giã thịt nhuyễn bên trong.

 

Đó là Thúy Hoa thẩm tử.

 

Mấy tháng khi mới đến còn gầy, khi ở nhà bếp mấy tháng, thịt cứ thế mà tăng vùn vụt, nay mập gấp đôi hồi .

 

Viên thịt nàng giã từng nắm từng nắm, nấu dai giòn sần sật.

 

Đến giữa trưa, đều đến nhà bếp nhận cơm, bưng cơm xong là vội vàng ăn việc.

 

Khâu phu t.ử hỏi:

 

"Làng các ngươi, dân làng mỗi ngày ăn ba bữa?"

 

Đại Du hiện giờ vẫn là tình cảnh ăn ba bữa hoặc hai bữa song song, những nhà điều kiện ăn ba bữa sáng, trưa, tối, nhiều dân làng vùng quê chỉ thể ăn hai bữa sáng và tối mỗi ngày.

 

Tô Tri Tri: "Mỗi ngày ba bữa, dân làng nhiều việc, cha ăn no mới sức lực."

 

Khâu phu t.ử và Liễu sơn trưởng , cảm thấy thôn Lương Dân quả nhiên danh bất hư truyền, quả thực thể gọi là thôn đầu Tầm Châu.

 

Thu nãi nãi nhào mì trường thọ, nấu xong bưng cho Tiết Triệt.

 

Tô Tri Tri là đầu tiên nhảy dựng lên hô: "A Triệt sinh thần cát lạc!"

 

Các tiểu học t.ử lượt đến mặt Tiết Triệt, đưa những món quà nhỏ:

 

"Tiết Triệt, sinh thần cát lạc."

 

"Sinh thần cát lạc, tặng ngươi."

 

"Tuy chúng từng chuyện, nhưng chúc ngươi sinh thần cát lạc."

 

Chuồn chuồn tre, tượng gỗ nhỏ, chim đất nặn, con ... Tiết Triệt sắp cầm hết trong tay.

 

"A Triệt bỏ đây." Tô Tri Tri chẳng từ lúc nào cầm một cái giỏ tre lớn đặt bên cạnh Tiết Triệt.

 

Tiết Triệt: ... Ngươi thật chuẩn .

 

Sau khi bỏ hết quà giỏ, Tiết Triệt đỏ mặt Tô Tri Tri, lời nào.

 

Tô Tri Tri rõ còn hỏi: "Ngươi gì?"

 

Trong mắt Tiết Triệt chút thất vọng, nhưng vẫn gì, xoay định cúi đầu ăn mì trường thọ.

 

xoay , lưng Tô Tri Tri chọc mấy cái.

 

"A Triệt, đầu !"

 

Tiết Triệt đầu , thấy tay Tô Tri Tri đang trải một bức họa cuộn.

 

Trên tranh vẽ đồi núi mây trôi, cây cối nhà cửa thôn trang, đất trống ở giữa bày nhiều bàn dài, bàn bày đầy đĩa, hai bên bàn nhiều .

 

Cảnh tranh khác biệt nhiều so với cảnh mắt.

 

Điểm khác biệt duy nhất là, ở cuối bàn một thiếu niên, mặt và hình đều lớn hơn khác mấy , trông như một con gấu giữa đám .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nuoi-nham-tieu-oa-nhi-quay-tung-ca-kinh-thanh/chuong-81.html.]

 

Tiết Triệt thấy bức tranh đầu, trong mắt ánh lên vẻ rực rỡ:

 

"Cảm ơn Tri Tri!"

 

Trong mắt dâng trào niềm vui, nhận lấy bức tranh xem kỹ, nhưng khi thấy bản đồ sộ như gấu tranh, trong nụ một tia ngượng ngùng.

 

"Tri Tri, vì vẽ lớn như ?"

 

Tô Tri Tri lắc đầu nguầy nguậy: "A Triệt, vẽ tranh cần chú trọng nổi bật trọng điểm, hư thực tương sinh, như mới thể nổi bật ngươi."

 

Tiết Triệt: "... Được, cảm ơn ngươi."

 

Liễu sơn trưởng thấy bức tranh của Tri Tri, đến khép miệng , dự định trở về cũng vẽ một bức tranh thôn núi, vẽ thành dáng vẻ thế ngoại đào nguyên.

 

Đội nhà bếp hôm nay phát huy định, món ăn sắc hương vị俱 , khiến Liễu sơn trưởng và đoàn ăn đến bụng đều tròn vo.

 

"Ưm——" Cố Thanh Ninh dùng khăn tay che miệng ợ một cái no nê.

 

Nàng thấy món thịt heo rừng kho tàu vị giống món nhà bếp thư viện , nhưng nghĩ nhiều.

 

Sau khi ăn xong, quyết định dạo núi một chút, ngắm cảnh tiêu thực.

 

Hậu sơn là một ngọn núi khác liền kề với sơn trại Hắc Phỉ, cần bao lâu là thể tới.

 

Phía tây hậu sơn còn một khu rừng lớn, thích hợp săn bắt.

 

hỏi: "Tri Tri, trong rừng thể săn ?"

 

Tô Tri Tri như kể của nhà: "Rất nhiều nhiều, thể săn thỏ, hoẵng, hươu, gấu, mãng xà, hổ..."

 

Khi Tô Tri Tri đến hổ, mấy tiểu học t.ử tròn mắt:

 

"Núi của các ngươi hổ ? Các ngươi còn dám săn?"

 

Anh hùng đả hổ ai cũng , năm ngoái hổ xuống núi ở huyện lân cận, c.ắ.n c.h.ế.t nhiều đấy.

 

gì ứng nghiệm nấy.

 

Tô Tri Tri còn vỗ n.g.ự.c "chuyện nhỏ", trong rừng phía lờ mờ hiện mấy bóng hoảng loạn, chật vật:

 

"Cứu mạng——"

 

"Có hổ——"

 

"Chạy mau——"

 

Liễu sơn trưởng và các phu t.ử sắc mặt bỗng đổi, che chở các tiểu học t.ử vội vàng lùi .

 

Tô Tri Tri cũng chạy.

 

nàng chạy hưng phấn hô to:

 

"Là hổ! Hổ đến ——!"

 

"Mọi mau tới!"

 

"Có thịt ăn !"

 

Trong rừng hậu sơn vang lên tiếng hổ gầm dài.

 

Không ít đều thấy.

 

Đội săn b.ắ.n và đội tuần tra đồng thời từ hai bên rừng xông , nghiêm chỉnh chờ đợi.

 

Trong rừng tiên chạy mấy tóc tai bù xù, y phục dính bẩn, giống dân làng Lương Dân thôn.

 

Mọi kịp đ.á.n.h giá những chạy , bởi vì con hổ đuổi sát phía gầm gừ xông .

 

"Gầm——"

 

"Gầm——"

 

Vậy mà chỉ một con hổ, mà là bốn con!

 

Một con hổ trưởng thành khổng lồ, ba con hổ con.

 

Con hổ trưởng thành vết m.á.u loang lổ, lông da rách vài chỗ, hiển nhiên thương đó chọc giận, điên cuồng tấn công những xuất hiện mắt.

 

Hàm răng hổ khổng lồ m.á.u me đầm đìa, hẳn là c.ắ.n .

 

Bạch Tuân chỉ huy vây hãm mãnh hổ từ một cách nhất định:

 

"Cung tiễn thủ, trường mâu thủ chuẩn !"

 

Con mãnh hổ thấy giọng trầm ấm của Bạch Tuân, đột nhiên đổi hướng, há to miệng m.á.u rồng sức lao về phía Bạch Tuân.

 

"Bạch đại ca cẩn thận!"

 

"Đao thúc!"

 

"Đội trưởng!"

 

Mọi căng thẳng hô lớn.

 

Các phu t.ử và học t.ử của Minh Đức thư viện sợ đến tái mét mặt, tưởng rằng hôm nay sẽ tận mắt thấy hổ ăn thịt .

 

Loảng xoảng——!

 

Bạch Tuân tay trái rút đao đeo ở thắt lưng .

 

Khoảnh khắc rút đao , đao lâu nhuốm m.á.u ánh nắng chói mắt như tuyết, phát từng trận tiếng ngân vang.

 

Dân làng đều , Bạch Tuân quý trọng thanh đao tùy của , mỗi ngày gì cũng mang theo bên , chắc chắn là một thanh đao .

 

thanh đao đó rốt cuộc đến mức nào, dân làng .

 

trong mấy bóng đầu bù tóc rối chạy , hai thấy thanh đao đó liền cứng đờ , quên cả chạy trốn.

 

"Long Ngâm đao!"

 

Mèo Dịch Truyện

Trong đó một run rẩy, khản giọng kêu lên:

 

"Nhị sư ——ngươi còn sống!"

 

 

Loading...