Nuôi Nhầm Tiểu Oa Nhi . Quẩy Tung Cả Kinh Thành - Chương 72: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-21 12:38:20
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kiềm Trung bạo động
Mộ Dung Vũ vì chuyện cống mực của Tầm Châu mà long nhan đại duyệt.
Ngày hôm lâm triều, Mộ Dung Vũ mặt đông đảo thần tử, đích khen ngợi:
"Hắc Sơn Mặc của Tầm Châu, hiển hách vượt xa Tống thị Tùng Yên Mặc."
"Tầm Châu Thứ sử Cố Cảnh trị lý phương pháp, bách tính cần cù. Ban thưởng Tầm Châu Thứ sử và thôn làng chế mực một trăm lạng vàng, miễn thuế cho bách tính Tầm Châu một năm."
Mộ Dung Vũ xong, ban Hắc Sơn Mặc cho các huân quý trọng thần.
Các thần t.ử liên tục tạ ơn.
Người tạ ơn khoa trương nhất là Hạ Đình Phương.
Hạ Đình Phương hai tay nâng mực, quỳ xuống tạ ơn:
"May mắn Thánh thượng tại vị, vạn dân thiên hạ đều Thánh ân, mới thể tạo vật tinh diệu bậc ."
Lời giả dối.
Thế nhưng lời giả dối là lời nhất, đắc lòng nhất.
Mộ Dung Vũ thấy hợp ý, ban thưởng cho Hạ Đình Phương một thỏi mực nữa.
Hạ Đình Phương nữa quỳ tạ Thánh ân.
Khi y dậy, mặt cứng đờ vì .
Y trông kích động.
Thực trong lòng y cũng thực sự kích động.
Kích động đến mức kiềm chế mắng !
Ai tổ tông nhà kẻ nào chọn lúc dâng một lô mực lên cống phẩm? Phá hỏng chuyện của y!
Thỏi Hắc Sơn Mặc tay y quả thật , nhưng trong nhà y trữ nhiều Tống thị Tùng Yên Mặc .
Hạ Đình Phương sự theo đuổi cố chấp đối với mực, nhưng đối với vàng bạc.
Sau khi Tống gia sụp đổ, giá mực tăng vọt, Hạ Đình Phương cố ý cho quyền tích trữ ít Tùng Yên Mặc thượng phẩm, chính là để đẩy giá mực thị trường ngày càng cao.
Đến khi giá mực đẩy lên mức tưởng, y sẽ chia lô hàng tồn kho mà bán.
giờ đây, sự xuất hiện đột ngột của Hắc Sơn Mặc phá vỡ kế hoạch của y.
Nếu Hắc Sơn Mặc ồ ạt chảy thị trường, giá mực sẽ trở định, là y phí công vô ích.
Hạ Đình Phương bắt đầu suy tính thế nào để ngăn chặn các đoàn thương nhân từ Lĩnh Nam tiến Trường An.
Cũng đầu ba thước liệu thật sự thần minh, thấy những gì Hạ Đình Phương đang nghĩ.
Khi trong điện đang một bầu khí hòa thuận, bỗng cấp báo nhập cung.
"Khải bẩm Hoàng thượng! Kiềm Trung đạo dân đen ngang ngược bạo động!"
Một tên thám mã mặc áo giáp phong trần mệt mỏi chạy đến, đôi ủng dính đầy bụi bặm giẫm lên những viên gạch vàng trơn bóng như gương.
Mặt đất đột ngột in mấy dấu chân bẩn thỉu.
Tiếng tâng bốc đột ngột im bặt.
Toàn bộ văn võ bá quan trong điện đều im lặng, ánh mắt tập trung báo tin.
Tên thám mã dơ bẩn, áo giáp và vạt áo dính đầy vết m.á.u ngả đen, còn bốc một mùi hôi thối.
Có nhăn mũi, lặng lẽ lùi xa một chút.
Mộ Dung Vũ sắc mặt âm trầm như mây giông tụ họp:
"Nói ."
"Khải bẩm Hoàng thượng, dân đen ngang ngược ở Kiềm Châu, Cẩm Châu, Thần Châu, Thi Châu thuộc Kiềm Trung đạo bạo động, quan binh cũng nhiều kẻ phản, tuân theo sự kiểm soát của quan địa phương, giáo tương sát, khiến các quan địa phương t.h.ả.m sát!"
Thám mã hai tay dâng lên một phong thư.
Vương Nội thị nhận lấy thư, đưa đến mặt Hoàng thượng.
Mộ Dung Vũ mở thư nhanh, sắc mặt càng lúc càng khó coi.
Thư là của quan địa phương cầu viện, trong đó nhắc đến việc ban đầu là bách tính Kiềm Châu bạo động, g.i.ế.c c.h.ế.t Huyện lệnh và Thứ sử.
Sau đó, các châu khác cũng lượt dân đen ngang ngược hưởng ứng, thậm chí ít quan binh cũng phản lệnh. Cuộc phản loạn thậm chí còn cả trong giang hồ tham gia, khiến cục diện càng thêm hỗn loạn.
Hiện tại khu vực Kiềm Trung, cục diện đại loạn.
Nếu kịp thời kiểm soát, e rằng những dân đen bạo loạn sẽ Bắc tiến, gây họa cho nhiều châu huyện hơn.
Rầm——!
"Đám dân đen ngang ngược quả nhiên gan lớn!"
Mộ Dung Vũ đập thư xuống ngự án, gân xanh mu bàn tay hiện rõ:
Mèo Dịch Truyện
"Truyền chỉ của trẫm, lệnh Tả Vũ Vệ Đại tướng quân Viên Trì suất năm vạn tinh binh, nam hạ bình loạn, phàm kẻ nào cản trở đại quân tiến lên, chậm trễ cơ hội chiến đấu, nhất luật nghiêm trị khoan nhượng!"
Binh bộ Thượng thư Tần Khiếu bước :
"Hoàng thượng, lão thần một lời ."
Tần Khiếu bảy mươi tuổi, tóc râu bạc trắng, nhưng chuyện vẫn tinh thần.
Mọi năm nào cũng nghĩ y sẽ từ quan an dưỡng tuổi già, về nhà chơi với cháu cố, nhưng y cứ từ chức.
"Bách tính Kiềm Trung xưa nay vốn an , nay đột nhiên bạo động, duyên do rõ. Chi bằng tiên phái an ủi, xét tình hình mà định đoạt."
Ánh mắt Mộ Dung Vũ rơi xuống Tần Khiếu, giữa hàng mày hiện rõ sự vui.
Trừ Tống Diên say rượu mắng , lâu lắm triều đình ai dám trực tiếp trái ý .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nuoi-nham-tieu-oa-nhi-quay-tung-ca-kinh-thanh/chuong-72.html.]
Hạ Đình Phương rõ sắc mặt Mộ Dung Vũ, bước :
"Hoàng thượng, thần đồng ý với lời của Tần Thượng thư."
"Hoàng thượng đối với thần dân là trời, bách tính là phàm dân. Phàm dân há thể nghịch thiên đạo mà phản thượng?
Dù ẩn tình éo le, cũng thể thưa kiện với cha quan địa phương, há thể vọng động đao binh, phạm thượng tác loạn? Nếu an ủi, g.i.ế.c gà dọa khỉ, thì bách tính ở các nơi khác đều thể lấy cớ gây sự, g.i.ế.c quan tạo phản, chờ triều đình khoan dung."
Lời của Hạ Đình Phương thốt , phía liền ít phụ họa:
"Trung thư lệnh đúng."
"Nếu vì ẩn tình mà khoan thứ an ủi, thì bách tính chẳng ai cũng thể tạo phản ?"
"Hoàng thượng còn trị lý thiên hạ?"
Tần Khiếu trừng mắt Hạ Đình Phương và những khác:
"Đánh trận là đám các ngươi, các ngươi chỉ giỏi động khẩu mà thôi."
"Ơ, Tần Thượng thư chuyện như ?"
"Chúng đang hiến kế mưu việc nước, gọi là động khẩu?"
Triều đường nghị luận ồn ào.
Mộ Dung Vũ nhíu mày, chậm rãi mở lời:
"Tần Thượng thư, trẫm ngày vẫn luôn cảm thấy khanh tuy tuổi cao nhưng vẫn còn tráng kiện. Hôm nay mới nhận , khanh quả thật già ."
"Hoàng thượng——" Tần Khiếu còn khuyên nữa.
Mộ Dung Vũ phất tay:
"Ý trẫm quyết. Ba ngày , quân Tả Vũ Vệ nam hạ bình loạn."
"Còn về Tần Thượng thư, tuổi cao sức yếu, chi bằng sớm về nhà nghỉ ngơi ."
Tần Khiếu quỳ xuống: "Lão thần... tuân chỉ."
Y quá bất ngờ, sớm muộn gì cũng ngày .
khi ngày đến, trong mắt y vẫn kìm vài phần bi phẫn.
Đại Du thể có裴 gia, có宋家, cũng thể y Tần Khiếu, nhưng thể lòng dân.
Cứ thế mãi, gì đến phồn thịnh?
…………
Ngoại ô kinh thành.
Từ Quang Tự.
Minh Đăng Đại sư thiền ánh đèn.
Tiểu sa di Ngộ Chân ở bên cạnh gõ mõ.
Đèn lửa chiếu hai cái bóng tròn trịa tường.
Một lớn một nhỏ, cả hai đều mập.
Minh Đăng Đại sư nổi tiếng ở khu vực Trường An, đức cao vọng trọng.
Nhiều khi gặp ngài, đều cho rằng ngài sẽ là một lão tăng gầy gò, râu tóc bạc phơ.
Khi gặp ngài mới phát hiện, Minh Đăng Đại sư hóa hình phốp pháp, trông giống Di Lặc Phật.
Tiểu hòa thượng Ngộ Chân bên cạnh ngài, cũng là một tiểu Di Lặc Phật mập mạp tròn trịa.
Hai thầy trò cùng , một cách kỳ lạ hỉ khí.
Ngoài cửa sổ rả rích vang lên tiếng mưa.
Tiếng mõ của tiểu sa di cũng nhanh dần theo tiếng mưa.
"Ngộ Chân," Minh Đăng Đại sư gọi một tiếng, "con phân tâm ."
Ngộ Chân gãi gãi đầu: "Sư phụ, đồ nhi tụng kinh đến nửa chừng quên mất ."
Minh Đăng Đại sư nhắm mắt: "Đó là vì trong lòng con điều nghi hoặc."
Ngộ Chân gật gật cái đầu tròn trịa:
"Sư phụ, đồ nhi nhiều điều nghi hoặc."
"Mấy hôm quý nhân vì ác mộng đeo bám mà đến chùa tạm trú, rõ ràng là quý nhân đó tự gây ác, dẫn đến oán khí quấn , sư phụ vì còn giúp nàng?"
Gương mặt Minh Đăng Đại sư bình hòa, nhưng ánh đèn và bóng tối hiện lên vài phần bi mẫn.
Hóa khi Di Lặc Phật , trông còn buồn hơn cả Hiện Thế Phật và Tiền Thế Phật.
"Vi sư giúp nàng, cũng giúp nàng. Nếu lòng nàng ma, nữa gây nghiệp, bình an phù cũng thể bảo hộ."
"Vậy sư phụ vì vẫn ban cho nàng bình an phù?"
"Bình an phù thể bảo hộ bình an cho kẻ điều ác, nhưng tiền hương dầu mà nàng cúng dường cho chùa chúng thể nhiều bữa chay, giúp đỡ nhiều bách tính đang trong cảnh khổ nạn."
Từ Quang Tự mỗi tháng đều cơm chay miễn phí, phát cho bách tính nghèo khổ gần đó, đồng thời hoằng dương Phật pháp.
Mà tiền để cơm chay đa phần là tiền hương dầu do các thí chủ cúng dường.
Trước ánh đèn trong điện, một pho tượng Phật tổ mạ vàng khổng lồ.
Phật tổ đôi mắt cực lớn, ánh lên vẻ từ bi.
Ngộ Chân ngẩng đầu đôi mắt Phật tổ:
"Sư phụ, đồ nhi khách hành hương lên núi hôm nay , ở Kiềm Trung bách tính bạo động, cục diện hỗn loạn, bách tính ở đó lẽ sống khổ cực."
"Sư phụ, Phật tổ từ bi, vì chẳng cứu vạn dân thoát khỏi biển khổ?"