Nuôi Nhầm Tiểu Oa Nhi . Quẩy Tung Cả Kinh Thành - Chương 435: Dòng thời gian thay thế - Quả dứa của Hạ Tam

Cập nhật lúc: 2025-11-21 13:52:37
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Quỳnh Châu.

 

Mùa hạ kéo dài bất tận.

 

Trước bình minh, mặt trời còn lên, khí tràn ngập sương ẩm ướt.

 

Mặt biển lấp lánh sóng vỗ êm đềm, thủy triều vội vã rút khỏi bãi cát trắng mịn.

 

Trên bãi cát, vài chân trần, dẫm lên cát tạo thành từng dấu chân.

 

Họ đeo giỏ tre lưng, tay cầm móc sắt, cái cào nhỏ, và lưới đ.á.n.h cá, sẵn sàng đào bới hải sản trong cát và khe đá.

 

bắt cua, tìm thấy ốc biển, nghêu, cũng bắt ít cá, tôm nhỏ.

 

Ống quần của Hạ Tam xắn cao, chân đầy cát, chiếc áo nâu ngắn thấm nước, dính .

 

Dính dính, thoải mái, nhưng Hạ Tam vui vẻ, bởi vì chiếc giỏ lưng y nặng trĩu.

 

Có cua, tôm, ốc biển, thậm chí còn một con bạch tuộc nhỏ.

 

"Về nấu canh thôi!" Hạ Tam chào hỏi những cùng , xoay về phía làng.

 

Y đen sạm, màu da cũng tương tự những khác, ngũ quan tuấn tú, ánh mắt thần thái.

 

Vĩnh Xương nguyên niên, vì phụ y mắc tội, cả nhà họ lưu đày đến Quỳnh Châu, thoáng cái mấy năm trôi qua.

 

Phụ y xử t.ử vì liên quan đến vụ mưu phản của Tam hoàng tử, mẫu t.ử họ còn giữ tính mạng là Hoàng thượng khai ân .

 

Khi phụ y mới gặp chuyện, Hạ gia trưởng t.ử đính ước nhưng cưới, thứ t.ử đính ước, còn út Hạ Tam thì đầy mười tuổi.

 

Hạ phu nhân chủ, từ hôn cho trưởng tử, liên lụy đến nhà , chỉ mang theo ba con trai đến Quỳnh Châu.

 

Thời , Đại Du ai nấy đều Lĩnh Nam ẩm ướt khó chịu.

 

Mà Quỳnh Châu còn nóng hơn cả Lĩnh Nam.

 

Rất nhiều đến Quỳnh Châu đều khó mà thích nghi .

 

Thế nhưng, những cùng đợt lưu đày với họ may mắn hơn, đến Quỳnh Châu đúng mùa đông, thời tiết lạnh cũng nóng, khí hậu ấm áp như đầu hạ.

 

Điều cũng xem như cho họ một thời gian thích nghi .

 

đến khi đợt nóng như lửa đốt ập đến, thật khiến chẳng bước chân ngoài, bộ bên ngoài cứ thấy như tan chảy thành vũng nước .

 

Khi họ đến Quỳnh Châu, nhà cửa, đất đai, càng hầu.

 

Chẳng gì cả, quan phủ cũng mấy bận tâm đến họ, gần như để mặc họ tự sinh tự diệt.

 

Hạ Đại Lang và Hạ Nhị Lang đều , tưởng rằng họ sẽ c.h.ế.t ở đây.

 

Hạ Tam tò mò những cây dừa cao lớn, loại cây mọc dáng vẻ như .

 

Mẫu với họ: "Đừng , chúng còn đến bước đường cùng."

 

Mẫu thế mà dẫn họ đến tiệm cầm đồ rút một khoản tiền.

 

Ba đều kinh ngạc mẫu .

 

Trong nhà tất cả thứ đều tịch thu sạch sẽ, các sản nghiệp danh nghĩa Hạ gia cũng sung công, lúc một khoản tiền?

 

Mẫu chỉ thở dài một tiếng: "Là cha con sắp xếp khi xảy chuyện, ông phòng một ngày như thế, hy vọng khoản tiền mãi mãi cần dùng đến, nhưng nay cuối cùng vẫn dùng ."

 

Ba phụ khi đó cách nào mà bí mật , khoản tiền đối với Hạ gia đây đáng là gì, nhưng giúp ích nhiều cho bốn mẫu t.ử mới đến Quỳnh Châu.

 

Bốn mẫu t.ử tìm chỗ trú ở địa phương, mua lương thực đủ dùng trong một hai tháng, cuộc sống cuối cùng cũng thể tiếp tục.

 

Cả gia đình từ Trường An đến Quỳnh Châu, khác gì từ mây xanh rơi xuống bùn đất.

 

Hạ Tam còn nhỏ tuổi từ trong bùn đất tìm thấy niềm vui khác biệt.

 

Quỳnh Châu và Trường An khác biệt, cũng khác biệt với quê nhà Sơn Nam Đạo.

 

Quỳnh Châu biển lớn, bãi biển cát trắng, chân trần lên thoải mái, trong cát còn những thứ lấp lánh.

 

Quỳnh Châu những loại quả y từng thấy, còn những chiếc lá khổng lồ cao bằng y.

 

Thời gian thoi đưa, những ký ức về Trường An dần mờ nhạt trong đầu y.

 

Hạ Tam nhớ nhà ao cá đình, nhớ đường Chu Tước rộng rãi bằng phẳng, nhớ khi phụ đều bận rộn thời gian ở bên y, nhớ T.ử Tín ca ca lớn hơn y vài tuổi sẽ nắm tay y dạy y vẽ lan hoa...

 

Y đến Quỳnh Châu , theo nương và hai ca ca cùng học trồng lúa.

 

Họ cũng giống như các nông dân địa phương, chân trần dẫm trong ruộng, thấy giun đất từ trong đất bên cạnh ngón chân bò lên.

 

Họ cũng học địa phương cách hái dừa, hái chuối để ăn, vì thế, ba họ đều học cách leo cây.

 

Đập vỡ một quả dừa, bên trong nước ngọt thanh, hệt như một chiếc túi nước mọc cây.

 

Giữa vỏ và nước, còn một lớp cùi trắng như tuyết.

 

Trẻ con học gì cũng nhanh, Hạ Tam học leo cây cũng là nhanh nhất.

 

Các loại quả cây đều trở thành thức ăn của y.

 

Quỳnh Châu thịt đắt, với điều kiện hiện tại của họ, nửa năm một năm cũng khó mà ăn một miếng thịt dê, thịt gà vịt heo cũng ăn ít.

Mèo Dịch Truyện

 

Người vì cái ăn, luôn linh hoạt tìm cách, mẫu t.ử họ học cách bắt hải sản.

 

Mặc dù họ giỏi bơi lội, thể khơi, nhưng thường xuyên cào hến khi thủy triều rút, cũng thể bắt một cá, tôm, sò.

 

Thế nhưng ăn hải sản nhiều cũng thấy tanh, vẫn cần dầu mỡ.

 

Thế là họ bỏ chút tiền, mua lợn con về nuôi thử.

 

Sau khi nuôi lợn, họ mới chuồng lợn hôi thối đến mức nào.

 

nghĩ đến mùi thơm của mỡ lợn, họ tiếp tục nuôi lợn.

 

Hạ Tam cảm thấy cuộc sống ở Quỳnh Châu tuy vất vả hơn , nhưng cũng náo nhiệt hơn .

 

Bây giờ mỗi ngày đều ở cùng mẫu và hai trưởng.

 

Cùng leo cây, cùng ruộng, cùng bắt cá, cùng ăn cơm.

 

Cuộc sống ở Trường An , nhưng cuộc sống ở đây hình như cũng quá bi thảm.

 

Một năm , một ngày, Hạ Tam khi nhặt xong một túi nhỏ ốc biển ở bãi biển liền nghỉ cát.

 

Gió mặn ẩm thổi qua khóe mắt y.

 

Y tùy tiện nhặt một hòn đá, vẽ vời bãi cát.

 

Trong vô thức, tay y vẽ một bụi lan mặt cát phẳng lì.

 

Hạ Tam hình dáng bụi lan lõm xuống trong cát, thấy lạ lẫm mà cũng quen thuộc.

 

Đại ca xách hai con cá và ít rong biển tới, thấy bức vẽ đất, :

 

"Cỏ biển vẽ đấy, hôm nay nhặt một ít, về nhà muối ăn."

 

Nhị ca vác một giỏ chuối tới, liếc xuống đất:

 

"Đây là vẽ ngọn cây dừa ?"

 

Nhị ca xổm xuống, thêm vài quả dừa tròn tròn hình vẽ của Hạ Tam, còn vẽ thêm cây dài.

 

Thế là bụi lan biến thành cây dừa.

 

"Đẹp ?" Nhị ca hỏi.

 

Hạ Tam nắm tay Nhị ca, vác giỏ ốc biển lên lưng, híp mắt :

 

"Đẹp ạ!"

 

Cây dừa còn hơn cả lan hoa.

 

Nhị ca cũng : "Đi, hái dừa ăn."

 

Thời gian hòn đảo cứ thế bay trong nắng, mười năm trôi qua chớp mắt.

 

Hạ Tam leo lên cây hái dừa, khi xuống , trở thành một nam t.ử cường tráng.

 

Da y đen sạm chẳng khác gì địa phương, cũng quên mất dáng vẻ trắng trẻo thuở bé.

 

Đại ca, Nhị ca đều cưới vợ sinh con ở địa phương, mỗi một nhà.

 

Hạ Tam cũng thành .

 

Đối tượng thành là con gái một gia đình ngư dân ven biển.

 

Cô nương giỏi giang, tài bơi lội xuất chúng, đôi mắt cực kỳ linh động khi .

 

Khi họ thành nghi lễ gì đặc biệt, chỉ là ăn một bữa thịnh soạn, may mấy bộ y phục mới, sống cùng .

 

Hạ phu nhân ba con trai đều lập gia đình, trong lòng trăm mối cảm xúc.

 

: "Không ngờ, chúng thật sự an cư lạc nghiệp ở nơi ."

 

Mỗi năm đều những kẻ phạm tội lưu đày đến Quỳnh Châu.

 

Tựa như mỗi năm, từ phương Bắc một đợt hạt giống thổi tới, bén rễ nảy mầm mảnh đất phương Nam ẩm ướt, nóng bức .

 

Ba nhà họ Hạ đều lập gia đình, trong nhà mới xây thêm mấy gian phòng, đông hơn, công việc cũng nhiều hơn.

 

Cả nhà ngoài việc nuôi lợn, gà, vịt và đ.á.n.h bắt hải sản, còn trồng lúa, dưa, trái cây.

 

Hạ Tam đặc biệt đam mê trồng những thứ mới mẻ, giỏi giang.

 

Hắn trồng vải, trồng măng cụt, trồng nhãn, trồng mía.

 

Khi trồng trọt, sẽ dùng chữ và hình vẽ để ghi quá trình và so sánh.

 

Cứ thế năm qua năm khác, kinh nghiệm, trồng càng ngày càng .

 

Một năm nọ, một đội thương thuyền biển lạc đường, tình cờ cập bến ở Quỳnh Châu.

 

Khi Hạ Tam giao dịch với họ, ăn một loại trái cây kỳ lạ.

 

Vỏ ngoài màu vàng, vảy nổi gai nhọn, phần ngọn còn một chùm lá cứng.

 

Nếu cẩn thận gai đ.â.m tay, còn chút đau.

 

khi quả cắt , phần thịt quả màu vàng tươi hương thơm nồng đậm, vị ngọt thanh mát.

 

Những thuyền viên ngoại quốc đây gọi là dứa.

 

Thế là Hạ Tam đổi lấy một ít dứa từ những đó, cầm phần ngọn cắt , thử các phương pháp trồng trọt khác .

 

Vài năm , quả nhiên trồng một lứa dứa.

 

Những cây dứa đó trồng ngay cạnh vườn rau nhà , kẻ nào đến trộm rau nhà , chừng sẽ đám dứa gai đ.â.m cho te tua.

 

Cuộc sống của nhà họ Hạ ngày càng bận rộn.

 

Khi mùa vụ, đủ nhân công, họ còn thuê đến giúp.

 

Hạ Tam và vợ sinh một trai một gái.

 

Hai đứa trẻ từ nhỏ bơi lội biển, tựa như hai chú cá nhỏ trong nước.

 

Hạ Tam đặt tên thường gọi cho các con, gọi là Đại Ngư và Tiểu Ngư.

 

Năm Đại Ngư mười lăm tuổi, Hạ lão phu nhân qua đời.

 

Khi bà mất, hơn năm mươi tuổi.

 

Một phụ nhân lưu đày từ Trường An đến Lĩnh Nam, thể sống qua tuổi tri thiên mệnh, xem như là phúc .

 

Trước khi mất, bà : "Đời thăng trầm, từng hưởng phúc, từng chịu khổ, cuối cùng chúng đều vượt qua. Mẫu gì hối tiếc, điều duy nhất thể yên lòng là Nghiên nhi. Năm đó vội vàng gửi nàng nhà khác, cách xa vạn dặm, những năm qua tin tức, Nghiên nhi sống ."

 

Sau khi Hạ lão phu nhân qua đời, ba lo liệu hậu sự cho mẫu .

 

Hạ Tam tốn ít công sức, trải qua nhiều liên lạc, cuối cùng cũng nối với Hạ Nghiên.

 

Họ thư báo cho Hạ Nghiên , tất cả họ đều lập gia đình ở Quỳnh Châu, và mẫu qua đời.

 

Sau một thời gian dài, thư hồi âm của Hạ Nghiên mới gửi tới.

 

Trong thư nhắc đến, nàng hiện đang ở Trường An, con gái Lục Uyển nữ quan trong kinh thành.

 

Thư còn , đợi đến một ngày, khi Hoàng thượng đại xá thiên hạ, mấy vị trưởng lẽ còn cơ hội trở về.

 

Ba nhà họ Hạ nhận thư hồi âm, chỉ mỉm , Hạ Nghiên sống .

 

Còn về Trường An, họ định nữa.

 

Sống ở Quỳnh Châu hơn hai mươi năm, họ quen với nơi tuyết rơi .

 

Con gái Hạ Tam, Tiểu Ngư, cũng thích vẽ tranh như phụ nàng.

 

Nàng vẽ cá, vẽ vỏ sò, vẽ những rạn san hô chỉ thể thấy khi lặn xuống biển, cũng vẽ những khu rừng mưa nhiệt đới ẩm ướt che phủ cả bầu trời.

 

Một ngày nọ, Tiểu Ngư dùng cành cây vẽ tranh bờ biển.

 

Trên bãi cát tới hai , một nam một nữ, dung nhan tuấn tú, làn da trắng hơn nhiều so với dân địa phương, ngoại tỉnh.

 

Cô gái xinh , giữa hai hàng lông mày còn mang theo vài phần khí.

 

Tiểu Ngư thấy nàng, ngẩn ngơ ngắm , nàng với nam t.ử bên cạnh:

 

"A Triệt, hóa biển Quỳnh Châu lớn đến thế!"

 

"Chàng bắt cá ? Hồi nhỏ từng bắt cá ở Lĩnh Nam đấy, lát nữa biển thử xem ."

 

Nam t.ử tuấn dật mỉm : "Được, nàng bắt cá, lát nữa sẽ vẽ một bức 'Tri Tri bắt cá đồ', mang về cho họ xem."

 

Hai đến bên cạnh Tiểu Ngư.

 

Đôi mắt Tiểu Ngư vẫn chớp Tri Tri.

 

Tri Tri hỏi: "Tiểu , gì?"

 

Tiểu Ngư nghịch cành cây trong tay: "Ta từng gặp các , các làng ."

 

Tri Tri xổm xuống, cạnh Tiểu Ngư: " , chúng từ nơi khác đến, đến Quỳnh Châu công vụ."

 

Tiểu Ngư: "Đến bờ biển công vụ ?"

 

Tri Tri : "Không , vì thành công vụ, nên mới đến bờ biển chơi."

 

Tiểu Ngư hiểu lắm: "Bờ biển ho để chơi chứ?"

 

Biển chỉ là một vùng nước lớn, bên bờ cát, chỉ thôi.

 

"Ta cũng rõ lắm, nên mới hỏi đó." Tri Tri hỏi Tiểu Ngư, "Muội chơi gì ở bờ biển ?"

 

Tiểu Ngư chỉ xuống đất: "Ta đang vẽ tranh, thể vẽ cát, cũng thể vẽ vỏ sò."

 

Tri Tri lúc nhặt một mảnh vỏ sò, đưa cho Tiểu Ngư:

 

"Vẽ đây ?"

 

Tiểu Ngư gật đầu: " vẽ vỏ sò thì dùng bút mực mới ."

 

Tiết Triệt xong, trong mắt xẹt qua một tia kinh ngạc: "Muội dùng bút mực ?"

 

Quỳnh Châu xa xôi nghèo khó, đến chữ còn chẳng mấy ai, ngờ cô bé dùng bút mực.

 

Tiểu Ngư gật đầu: "Nhà khi ăn Tết, sẽ mua bút mực. Phụ và bá phụ còn dạy chúng đối liên."

 

Tri Tri từ trong lấy một cái hộp nhỏ, trong hộp đựng một cây bút nhỏ gọn tiện lợi.

 

Mực đầu bút khô, nhưng chấm chút nước thể mấy nét.

 

Tri Tri đưa bút cho Tiểu Ngư: "Tặng vẽ."

 

Tiểu Ngư đầu tiên thấy cây bút tinh xảo nhỏ gọn như , các tiệm ở huyện thành Quỳnh Châu cũng kiểu dáng .

 

Nàng cẩn thận nhận lấy, cầm trong tay ngắm ngắm , mới cầm vỏ sò lên vẽ.

 

Vỏ sò lớn, nàng vẽ vài cánh lá lên đó.

 

Chỉ vài nét đơn sơ, vẽ sinh động.

 

Tiết Triệt với Tri Tri: "Bức vẽ vài phần giống với lan thảo của nhạc phụ đại nhân."

 

Tri Tri kỹ: "Cũng giống, còn giống cả mạ non phụ vẽ."

 

Tiểu Ngư lên tiếng: "Không cỏ cũng mạ non, đây là lá dứa, phụ dạy vẽ."

 

Tri Tri nhướng mày: "Dứa ?"

 

Tiết Triệt nghi hoặc: "Dứa là gì?"

 

Tiểu Ngư : "Dứa thì là dứa thôi, chua chua ngọt ngọt."

 

Lúc , gia đình Hạ Tam từ thuyền đ.á.n.h cá biển trở về, vai mang theo ít hải sản, vẫy tay gọi Tiểu Ngư:

 

"Tiểu Ngư! Về nhà thôi!"

 

Tiểu Ngư : "Đó là phụ , mẫu và ca ca ."

 

Hạ Tam tới dắt tay Tiểu Ngư, ánh mắt lộ vẻ dò xét hai rõ ràng địa phương mặt:

 

"Hai vị là?"

 

Tiết Triệt và Tri Tri giải thích ngắn gọn, từ Trường An đến Quỳnh Châu để việc, lúc nhàn rỗi thì dạo khắp nơi.

 

Tri Tri hỏi Hạ Tam thể đưa họ xem dứa , họ cũng mua một trái về nếm thử.

 

Hạ Tam: "Đương nhiên là ."

 

Hạ Tam dẫn Tri Tri và Tiết Triệt đến vườn dứa.

 

Hắn hái hai trái dứa vàng óng, gọt vỏ, ngâm thịt quả nước muối.

 

Hạ Tam xử lý dứa, trò chuyện với Tri Tri và Tiết Triệt.

 

Tiết Triệt hỏi thăm một phong tục tập quán địa phương, Hạ Tam đều nhiệt tình trả lời.

 

Hạ Tam cũng hỏi vài chuyện ở kinh thành, cuối cùng, hỏi:

 

"Kinh thành cách Quỳnh Châu xa, một thỉnh cầu, hai vị khi trở về Trường An, thể giúp mang một hũ dứa khô cho một gia đình họ Lục ở Trường An . Người họ Lục, nữ quan trong triều, mẫu nàng là... là cố hữu của gia đình chúng ."

 

Hắn dám đó là cháu gái , dù cháu gái bây giờ cũng quan , nên để khác nàng liên quan đến kẻ lưu đày.

 

Tri Tri liền là ai: "Lục Uyển ? Nữ quan họ Lục chỉ nàng . Chúng thể giúp mang về."

 

Nói xong, nàng hỏi: "Còn dứa khô nữa ? Trông thế nào ?"

 

Hạ Tam chia dứa tươi ngâm nước muối cho Tiết Triệt và Tri Tri ăn, lấy một hũ dứa khô nhỏ:

 

"Chúng đôi khi ăn hết, liền phơi khô, tiện cho việc bảo quản, thể ăn trực tiếp, cũng thể ngâm nước."

 

Tri Tri và Tiết Triệt thấy dứa tươi sảng khoái, đó nếm một miếng dứa khô, cũng thấy hương vị tồi.

 

Thế là họ mua mấy trái dứa, cùng mấy hũ dứa khô, dự định mang về kinh thành chia cho hữu.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nuoi-nham-tieu-oa-nhi-quay-tung-ca-kinh-thanh/chuong-435-dong-thoi-gian-thay-the-qua-dua-cua-ha-tam.html.]

Khi Tri Tri và Tiết Triệt đang chuyện, Tiểu Ngư vẫn cách đó xa, tò mò đ.á.n.h giá họ.

 

Khi Tri Tri rời , nàng vẫy tay với Tiểu Ngư:

 

"Cây bút tặng , lá dứa vẽ ."

 

Trong mắt Tiểu Ngư chợt rạng rỡ, nàng ngẩng đầu phụ , thấy phụ phản đối, nàng mới vui vẻ nhận lấy bút:

 

"Đa tạ tỷ tỷ."

 

Hạ Tam thấy , biếu thêm một ít trái cây trong nhà cho Tri Tri để bày tỏ lòng cảm ơn.

 

Tri Tri và Tiết Triệt tay xách nách mang đầy đồ, rời khỏi thôn.

 

Tiểu Ngư cầm cây bút mới tặng ở cửa, ánh nắng mặt trời tỉ mỉ ngắm nghía.

 

Tiểu Ngư : "Phụ , họ lá dứa vẽ, giống lan thảo."

 

Hạ Tam đang dọn dẹp vỏ trái cây và rác rưởi, động tác khẽ khựng , trong đầu lướt qua vài hình ảnh mờ ảo thuở ấu thơ.

 

Khi đang xuất thần, con gái đến gần, giơ bút cho xem:

 

"Phụ , đây là chữ gì?"

 

Tiểu Ngư thấy bút khắc một chữ, nhưng nàng nhận .

 

Hạ Tam cúi đầu , thấy đó khắc một chữ "Bùi".

 

Trong lòng chợt tỉnh ngộ.

 

"Phụ , ?" Tiểu Ngư hỏi.

 

Hạ Tam im lặng một lúc lâu, lắc đầu: "Phụ chỉ là đột nhiên nhớ vài chuyện hồi nhỏ."

 

Nói xong, tiếp tục công việc đang .

 

Đợi Hạ Tam dọn dẹp xong đồ đạc, nhà xem, thấy Tiểu Ngư đang vẽ tranh tường.

 

Vẽ mấy chiếc lá.

 

Hạ Tam khom lưng, nắm lấy cây bút trong tay con gái, cùng vẽ.

 

Không chỉ vẽ lá dứa, mà còn vẽ cả dứa tròn trịa đầy đặn.

 

Tiểu Ngư khúc khích: "Phụ , vẽ quá."

 

Hạ Tam khẽ gật đầu, lộ một nụ nhạt:

 

"Ừm, phụ , vẽ nhiều năm."

 

Thuở nhỏ vẽ lan thảo lâu, nét bút của cuối cùng mọc thành một cây dứa.

 

……

 

Ánh sáng chói lọi tiêu tán.

 

Cảnh vật mắt theo đó mà phai màu, mờ nhạt, hóa thành một vầng hào quang.

 

Vầng hào quang càng lúc càng nhỏ, cuối cùng biến thành một điểm sáng bé xíu.

 

Trong một hư sâu thẳm màu xanh biếc, Vô Vi mở mắt.

 

Trong vô điểm sáng dày đặc như dải ngân hà, Vong Cơ Đạo Trưởng và Vô Vi trôi nổi giữa đó.

 

Giọng Vong Cơ Đạo Trưởng vẻ hư ảo phiêu diêu:

 

"Vô Vi, ngươi thấy ?"

 

Vô Vi tỉnh giấc mộng lớn: "Chưởng môn, t.ử thấy một phương thiên địa khác."

 

Vong Cơ Đạo Trưởng khẽ nâng đầu ngón tay, vạch một vệt sáng dịu nhẹ:

 

"Cảnh tượng ngươi thấy, hư ảo, mà là một tầng càn khôn khác. Vũ trụ rộng lớn, vạn sự cùng tồn tại song hành mâu thuẫn. Chỉ là phàm nhân, nhỏ bé như hạt bụi, chỉ thể an cư tại một góc mà thôi."

 

Vô Vi hiểu .

 

Những gì trải qua là thật, những gì thấy cũng là thật.

 

Vạn ngàn thế giới cùng lúc diễn , mỗi thế giới một khác, nhưng cùng tồn tại song hành mâu thuẫn.

 

Vong Cơ Đạo Trưởng hỏi: "Vô Vi, còn điều gì tiếc nuối ?"

 

Vô Vi mỉm thanh thản, vái lạy chưởng môn:

 

"Đệ t.ử nơi nhân gian trần thế, còn gì tiếc nuối."

 

--- Phiên ngoại: Lời tác giả ---

 

Cảm tạ quý vị đồng hành cùng suốt chặng đường, từ tháng 12 năm ngoái đến tháng 7 năm nay, liên tục bảy tháng lẻ, nay truyện thành.

 

Hắc Phỉ Sơn đặt tại Tầm Châu, nay thuộc địa phận Quảng Tây. Ta chỉ từng đến Quảng Tây hai , ấn tượng là hoa quả và hải sản đều ngon, cảnh sắc núi sông hữu tình.

 

Song từng đặt chân đến Tầm Châu, chỉ là vô tình thấy tên bản đồ lịch sử, cảm thấy nên dùng. Nhiều đoạn miêu tả địa phương trong truyện đều dựa ấn tượng khi du lịch và tìm hiểu tư liệu, lẽ sẽ chút khác biệt so với thực tế.

 

Hơn nữa, bối cảnh truyện suy cho cùng là hư cấu, ắt sẽ những chi tiết bay bổng, thực tế, mong quý vị độc giả đừng quá xét nét.

 

Khi văn, nhập tâm, thường một máy tính, đang thì đột nhiên bật , hoặc chợt oà .

 

Haizz, đúng là thần kinh bất thường.

 

Mỗi khi một quyển sách, đều dùng hết mấy gói khăn giấy lớn. Lúc mới bắt đầu, tự nhủ ít nhất cũng kiếm tiền điện và tiền khăn giấy (một nữa xin cảm ơn những độc giả ủng hộ (⁎⁍̴̛ᴗ⁍̴̛⁎)).

 

Sau , thấy vài độc giả bình luận rằng khi sách cũng khi khi , mới yên tâm (cún con mỉm.jpg).

 

Cảm ơn những độc giả quản phiền hà giúp bắt trong văn.

 

Đăng văn thực sự kỳ lạ, cứ như hồi nhỏ thi nộp bài . Rõ ràng tự kiểm tra một lượt, thế nào cũng thấy vấn đề gì, kết quả khi nộp bài mới phát hiện , chỗ cũng sai mà chỗ cũng sai?!

 

Ta thấy nhiều độc giả bình luận tranh luận về vấn đề quy hoạch tương lai của Tri Tri trong chính văn.

 

Vấn đề thực khi cũng mâu thuẫn.

 

Viết nhân vật chính từ một đứa trẻ đến khi trưởng thành, chỉ cần một chút sơ sẩy là thể hỏng hình tượng nhân vật. Nhân vật lớn lên, chắc chắn sẽ những đổi, mà mỗi những kỳ vọng khác về tương lai của một đứa trẻ.

 

Khi Tri Tri từ mười tuổi đến mười ba tuổi, vò đầu bứt tóc, xóa, xóa , tưởng tượng xem Tri Tri tuổi dậy thì sẽ như thế nào, tưởng tượng phản ứng của nàng khi nhật ký của ruột, tưởng tượng khí phách của nàng khi khoác giáp trận.

 

Còn về việc nên nàng hoàng đế , ai dà, điều đó càng rối rắm hơn.

 

Trong mắt Tri Tri, ai cao quý hơn ai.

 

Đây cũng là một trong những điểm khiến nàng và Mộ Dung Uyển tạo thành sự đối lập gay gắt.

 

Ý thức giai cấp của Mộ Dung Uyển rõ ràng, trong lòng luôn vươn lên (dù thiếu con đường tiến ), thể chấp nhận việc rớt giai cấp.

 

Trong mắt nàng , thuộc giai cấp quý tộc thể so sánh với nàng . Nô chính là nô, chủ chính là chủ. Giai cấp áp bức, sinh phục vụ giai cấp thống trị.

 

Bùi Lăng Vân lưu đày, Tiểu Đệ ức h.i.ế.p trong cung và Tiết Triệt cùng lớn lên cũng ý thức giai cấp, nhưng trong lòng họ nhân nghĩa, sẽ hy vọng bách tính bình dân cũng an cư lạc nghiệp.

 

Song Tri Tri ý thức đó, trong nàng tiềm ẩn tinh thần hiện đại. Trong mắt nàng, quý tộc, quan , địa chủ và thường dân thời phong kiến đều như .

 

Nàng trong cung quý nhân, triều đình quý nhân, nhưng nội tâm nàng cảm thấy những đó chẳng gì khác biệt, thì thế.

 

Nàng trận, lật đổ triều cũ, để thăng cấp giai cấp, mà chỉ vì báo thù, vì đ.á.n.h đuổi ngoại địch bảo vệ quê hương.

 

Trong mấy năm đầu ở kinh thành, nàng rõ ràng phận quý tộc, nhưng cam nguyện con gái nhà buôn ở Hắc Sơn phủ, từng nghĩ đến việc về Vương phủ nhận cha ruột để Quận chúa.

 

Ta tin nàng năng lực mạnh, nhưng với trình độ hiện tại của , khó thể khiến nàng chuyển biến ý thức một cách mượt mà, thể sẽ hỏng.

 

Vậy thì xuôi, thể khắc phục mâu thuẫn trong lòng, dứt khoát dây dưa nữa, cứ để kết thúc mở .

 

Bởi trong chính văn, về tương lai của Tri Tri là một kết thúc mở.

 

Tin rằng nhiều luyện hơn nữa, Tri Tri sẽ thể chọn con đường phù hợp với , và điều quan trọng nhất là, bất kể nàng chọn thế nào, nàng đều khả năng tự hạnh phúc.

 

Những tác phẩm về nhóm thiếu niên yêu thích, đẽ và nhiệt huyết, nhưng chỉ thiếu niên mới nhiệt huyết.

 

Khi xưa sách, thường khâm phục nhiều nhân vật lớn tuổi. Họ cũng từng trải qua tuổi trẻ, khi về già vẫn lúc khí phách ngút trời, cũng xứng đáng một vị trí trong những tác phẩm về nhóm nhân vật.

 

Thiếu niên dễ già, nhiệt huyết khó nguội.

 

Ví dụ như, một tên Mộc Hương Đài, tuổi cũng còn nhỏ nhưng thành tựu chẳng mấy, vẫn cứ dựa chút nhiệt huyết lách lung tung thôi.

 

Ngoại Truyện: Tiểu Truyện Nhân Vật và Sự Kiện Theo Năm

 

【Tổng Hợp Năm và Sự Kiện Trọng Đại】

 

Minh Quang năm thứ mười lăm: Tiên Đế băng hà.

 

Thời Vĩnh Gia (năm đầu tiên - năm thứ mười hai)

 

Vĩnh Gia năm đầu tiên: Mộ Dung Vũ đăng cơ, đổi niên hiệu thành Vĩnh Gia.

 

Vĩnh Gia năm thứ hai: Thống soái Tiết gia quân Tiết Phong chiến tử, Tiết Ngọc Trác, Tiết Ngọc Thành biên cương tòng quân.

 

Cuối Vĩnh Gia năm thứ tư: Hậu cung Trường An tuyển tú; Hồn Tà ở biên cương đại cử xâm lược.

 

Đầu Vĩnh Gia năm thứ năm: Bùi Thư nhập cung; Bùi Toàn đến nhà ngoại ở Giang Nam; thiếu niên Bùi Lăng Vân đầu bộc lộ tài năng. Biên cương: Tiết gia quân đẩy lùi Hồ nhân, nhưng viện binh đến chậm, Tiết Ngọc Trác chiến tử, Tiết Ngọc Thành tiếp quản tàn binh.

 

Vĩnh Gia năm thứ tám: Hạ Đình Phương vu khống Bùi gia tư thông địch quốc, câu kết Hồ nhân, khiến Bùi gia lưu đày; Bùi Toàn vì ban hôn mà gả Cung Thân Vương phủ.

 

Vĩnh Gia năm thứ mười hai: Bùi Toàn vì tình thế cấp bách, trốn đến Lĩnh Nam.

 

Thời Chiêu Khánh (năm đầu tiên - năm thứ mười ba)

 

Chiêu Khánh năm đầu tiên: Bùi Toàn qua đời khi sinh Tô Tri Tri; Mộ Dung Vũ vì Thái t.ử đời điềm lành, đổi niên hiệu thành Chiêu Khánh.

 

Chiêu Khánh năm thứ sáu: Tiết Triệt cứu lên Hắc Phỉ Sơn; Tiết Ngọc Thành Bùi Lăng Vân vẫn còn đời.

 

Chiêu Khánh năm thứ bảy: Cầm Trung bạo động.

 

Chiêu Khánh năm thứ chín: Mị Bà xâm lược Lĩnh Nam, thất bại rút lui; Bùi Lăng Vân đưa gia đình về Kinh; Tiết Triệt Tây Bắc.

 

Chiêu Khánh năm thứ mười ba: Thiết Lặc Hãn công chiếm Trường An, Đại Du nguy vong; Bùi Lăng Vân suất Hắc Sơn quân xua đuổi Hồ nhân, kiến lập tân triều, đặt nền móng cho cơ nghiệp Đại Tề.

 

『Sau khi Đại Tề kiến quốc』

 

Minh Chiêu năm đầu tiên: Bùi Lăng Vân xưng Đế, niên hiệu Minh Chiêu; dân làng Hắc Phỉ Sơn cùng quân đội Đại Tề liên hợp diệt nước Hồn Tà, củng cố biên cương.

 

【Tiểu Truyện Nhân Vật】

 

Tô Tri (Bùi Tri)

 

Tô Tri, tên thường gọi Tri Tri, sinh ngày 20 tháng 6 năm Chiêu Khánh thứ nhất. Từ nhỏ Bùi Lăng Vân và Ngũ Anh Nương nuôi dưỡng, là con gái của Thất Vương gia Mộ Dung Tuân, do Bùi Toàn sinh . Thuở nhỏ sống ở Lĩnh Nam, theo chuyển đến kinh thành, nhập Đại Du Võ Học Quán, trở thành nữ học sinh đầu tiên. Tính cách thẳng thắn, văn võ song , giỏi thấu lòng , phúc vận hơn .

 

Tiết Triệt

 

Tiết Triệt, tự Dũ Chi, sinh ngày 20 tháng 9 năm Chiêu Khánh thứ nhất, con trai tướng quân Tiết Ngọc Thành. Bẩm sinh mang hàn độc, thể yếu thể luyện võ, song thông minh phi thường, hiếu học. Sáu tuổi, gian nhân hãm hại, Hắc Phỉ Sơn cứu, tình cảm với Tri Tri ngày càng sâu nặng, là thanh mai trúc mã. Sau khi hàn độc trong thần y chữa khỏi, y thể đến Tây Bắc. Lớn lên cùng Tô Tri nảy sinh tình cảm.

 

Bùi Lăng Vân (Hạo Nhân)

 

Bùi Lăng Vân, tự T.ử Tín, sinh năm Minh Quang thứ sáu, là thứ t.ử của Bùi Định Lễ. Lời ôn nhuận, song bụng chứa cơ mưu, quỷ kế đa đoan. Tình cảm với thê t.ử Ngũ Anh Nương sâu nặng, thì mặt đỏ tai hồng. Văn tài lạc, mười bảy tuổi đỗ Thám hoa, cùng Tiết Ngọc Thành xưng là Trường An Văn Võ Song Bích. Bùi gia vì oan án lưu đày Lĩnh Nam, Lăng Vân Ngũ Anh Nương cứu, trốn núi rừng, đổi tên đổi họ, trở thành sơn phỉ. Lòng cam chịu, tiềm phục nhiều năm, báo thù xưng Đế.

 

Ngũ Anh Nương

 

Ngũ Anh Nương, sinh năm Minh Quang thứ bảy, sư từ thương pháp danh sư Ngũ Nhân Bỉnh, là truyền nhân Ngũ gia thương pháp. Thân hình thon dài, thể phách cường kiện, võ nghệ siêu quần, hành sự quả đoán. Thời trẻ kết nghĩa kim lan với Bùi Toàn, vì nợ tình Bùi Toàn, mà cứu Bùi Lăng Vân trong lúc nguy nan. Sau kết vợ chồng với Lăng Vân, coi Tô Tri như con ruột, yêu thương hết mực. Sáng lập Hắc Sơn Tửu Lầu, danh tiếng vang xa. Sau khi Bùi Lăng Vân đăng cơ, Ngũ Anh Nương Hoàng hậu.

 

Bùi Toàn (Tô Toàn)

 

Bùi Toàn, sinh năm Minh Quang thứ bảy, thứ nữ của Bùi Định Lễ. Toàn tính tình hoạt bát, từng du ngoạn giang hồ, hóa danh Tô Toàn. Tình cờ gặp Thất Vương gia Mộ Dung Tuân gặp nạn, tay tương trợ. Sau vì Hoàng thượng ban hôn, gả Cung Thân Vương phủ. Bùi gia mắc tội, Bùi Toàn cấm túc tại Vương phủ. Chiêu Khánh năm đầu tiên, Toàn trốn khỏi Vương phủ, trốn đến Lĩnh Nam, khi sinh Tô Tri thì may qua đời.

 

Bùi Định Lễ

 

Bùi Định Lễ, năm sinh rõ, quan đến Thượng Thư Lệnh. Xuất thư hương môn , là thủ lĩnh giới văn nhân. Người thanh chính liêm minh, dám thẳng thắn can gián, phê bình Hoàng thượng, sâu sắc văn võ bá quan kính trọng. Vĩnh Gia năm thứ tám, vì oan án lưu đày, đường may qua đời.

 

Bùi Lăng Phong

 

Bùi Lăng Phong, sinh năm Minh Quang nguyên niên, trưởng t.ử của Bùi Định Lễ. Quan đến Đại Lý Tự Thiếu Khanh, cương trực bên ngoài, ôn hòa bên trong. Anh em trong nhà xích mích, đều nhờ y điều đình. Vĩnh Gia năm thứ tám, theo cha lưu đày, đường bệnh mất.

 

Hạ Đình Phương

 

Hạ Đình Phương, quan đến Trung Thư Lệnh. Thời niên thiếu cha song vong, nhận con nuôi. Y thông minh hơn , từng đỗ Trạng nguyên. Trên quan trường hợp với Bùi Định Lễ. Sau Hoàng thượng đề bạt, đối kháng Bùi Định Lễ, ngụy tạo chứng cứ, vu khống Bùi gia mưu phản, tư thông địch quốc. Khi Hồ nhân xâm lược, Đình Phương phản quốc đầu địch, nhưng khi Hồ nhân bại thoái, Hắc Sơn quân bắt giữ, c.h.ế.t tay Bùi Lăng Vân.

 

Tiết Ngọc Thành

 

Tiết Ngọc Thành, tự T.ử Hiên, sinh năm Minh Quang thứ sáu, cùng Bùi Lăng Vân xưng là Trường An Văn Võ Song Bích. Từ nhỏ chinh chiến sa trường, mười bảy tuổi danh tiếng lẫy lừng Trường An, mười chín tuổi phong Phiêu Kỵ Tướng quân. Nhiều năm dẫn quân trấn giữ Tây Bắc, đóng tại Đình Châu.

 

Tiết Ngọc Trác

 

Tiết Ngọc Trác, sinh năm Minh Quang nguyên niên. Trưởng t.ử nhà họ Tiết, thời trẻ thầm mến Bùi Thư, nhưng Vĩnh Gia năm thứ hai vì phụ qua đời mà đến Tây Bắc kháng địch. Vĩnh Gia năm thứ năm, Hồ nhân nam hạ, viện quân Đại Du đến chậm, Tiết Ngọc Trác chiến t.ử sa trường.

 

Thu Nãi Nãi / Thu Dì Dì

 

Thu Cẩm Ngọc, năm sinh rõ, thời trẻ là thần trộm giang hồ, Thần Phong Các truy bắt khắp giang hồ. Giỏi thuật dịch dung, ai chân dung thật của bà, còn nấu ăn siêu phàm, thành thạo đủ món ăn.

 

Nghê Thiên Cơ

 

Nghê Thiên Cơ, năm sinh rõ, từng là các chủ Thần Phong Các danh môn giang hồ, khinh công vô song. Thời trẻ xích mích với Thu Cẩm Ngọc, khổ tìm nhiều năm, cuối cùng trùng phùng tại Hắc Phỉ Sơn.

 

Bạch Tuân

 

Bạch Tuân, năm sinh rõ, tính tình hào phóng, giọng như chuông đồng, là truyền nhân Long Ngâm Đao Pháp. Thời trẻ vì đấu tranh môn phái, tay chặt đứt. Sau lên Hắc Phỉ Sơn, vẫn luôn bảo vệ Bùi Lăng Vân. Sau khi tân Đế đăng cơ, Bạch Tuân trở thành Ngự tiền thị vệ, bảo vệ an cho Bùi Lăng Vân.

 

Lão Từ

 

Tên thật và năm sinh rõ. Nội công quán tuyệt thiên hạ, thể cách đả thương . Thích diễn kịch, lời hài hước.

 

Tần Lão Đầu

 

Tần Giản, tuổi gần cổ hy, năm sinh rõ. Võ nghệ cao cường, đặc biệt giỏi Mai Hoa Tiêu. Năm xưa kẻ thù hãm hại, mất tai trái, tai thể phân biệt động tĩnh ngoài hai mươi trượng. Là hậu duệ Mạc Kim Hiệu Úy, tổ truyền kỹ năng trộm mộ, thường cổ mộ tìm kỳ trân. Sau nhận Mộ Dung Đệ đồ , cùng trộm hoàng lăng. Khi giao chiến với Hồ nhân, từng dẫn Hắc Sơn quân đào đất tiềm nhập Trường An thành.

 

Ngụy Đại Suân

 

Nguyên danh Ngụy Phù, năm sinh rõ. Thời trẻ cùng Tần Khiếu, Tiết Minh kề vai tác chiến, là trụ cột của Đại Du. Sau vì mật chỉ của Mộ Dung Vũ mà chậm trễ viện quân, khiến Tiết gia quân tổn thất, ôm lòng hổ thẹn nhiều năm. Gia đình gặp nhiều bất hạnh, duy còn cháu út. Sau, ở Hắc Phỉ Sơn quen Tiết Triệt, chân tướng năm xưa. Minh Chiêu năm đầu tiên, suất Hắc Sơn quân, cùng đến Tây Bắc, tái chiến Hồ nhân.

 

Khổng Võ

 

Nguyên danh Ba Cách Tháp, sinh năm Vĩnh Gia thứ ba. Thể cách khôi ngô, con trai Hồn Tà Vương, trời sinh thần lực. Hán báo thù, nhổ lưỡi thương não, tính tình như trẻ con. Trong chiến loạn, Tần Lão Đầu cứu, nuôi dưỡng tại Hắc Phỉ Sơn. Khi trưởng thành, chiến trường Hồn Tà Vương nhận . Khổng Võ cự tuyệt nhận , khi chiến loạn kết thúc, y trở về Hắc Phỉ Sơn.

 

Ngu Đại Phu

 

Ngu Như Bạch, sinh năm Minh Quang thứ bảy. Y thuật siêu quần, khí chất thanh lãnh, ít . Vĩnh Gia năm thứ tư, theo chúng nhân Thần Y Cốc xuất sơn kháng địch, gặp Hoa Thiên Kiều. Sau du ngoạn giang hồ, gặp Hoa Thiên Kiều, hai cùng đến Hắc Phỉ Sơn, dần nảy sinh tình cảm. Thành tại Ngũ Độc Cốc.

 

Hoa Nhị Nương

 

Hoa Thiên Kiều

 

Hoa Thiên Kiều, sinh năm Minh Quang thứ chín. Thứ nữ của Cốc chủ Ngũ Độc Cốc Hoa Bất Minh, giỏi dùng độc thuật, trời sinh Kỳ Lân huyết, bách độc bất xâm. Thuở nhỏ tiền bối trong cốc giam cầm, cho ăn độc dược, khi lớn liền dùng độc để báo thù. Trong lúc du ngoạn giang hồ, gặp Ngu Như Bạch, cùng đến Hắc Phỉ Sơn. Ngày thường thích hái nấm độc, màu sắc rực rỡ mà hương vị mỹ miều.

 

Viên Thải Vi

 

Viên Thải Vi, sinh năm Vĩnh Gia thứ mười hai. Ấu nữ của Tả Vũ Vệ Đại tướng quân Viên Trì, đao pháp thuần thục, quen Tô Tri tại võ học quán, kết bạn . Sau bái Bạch Tuân thầy, trở thành truyền nhân của Long Ngâm Đao Pháp.

 

Hạ Tam Lang

 

Hạ Yến Thanh, con trai út của Hạ Đình Phương, sinh năm Minh Quang thứ chín. Lấy Bùi Lăng Vân hình mẫu, rời kinh thành, lưu lạc đến Hắc Phỉ Sơn trồng . Gia tộc họ Hạ gặp nạn, chỉ còn sót Hạ Tam Lang. Sau khi tự vẫn thì mất trí nhớ, suốt đời vẫn ở trong núi trồng kiếm sống.

 

Mộ Dung Vũ

 

Mộ Dung Vũ, sinh năm Minh Quang nguyên niên. Mẹ ruột mất sớm, Đỗ Thái hậu nuôi dưỡng. Mười lăm tuổi đăng cơ, kiêng kỵ quyền thế của hai nhà họ Bùi và Tiết. Tâm tư âm hiểm, thiếu tài năng đế vương. Năm Chiêu Khánh thứ mười ba, cung trung tăng loạn, Mộ Dung Vũ Bùi Lăng Vân và Bùi Thù g.i.ế.c.

 

Đỗ Như

 

Đỗ Như, sinh năm Minh Quang thứ ba. Trưởng nữ của Ngự sử Đại phu Đỗ Dục. Mười bảy tuổi cùng Bùi Thù cung, phong Hoàng hậu, sinh Đại Hoàng t.ử Mộ Dung Tề và Thái t.ử Mộ Dung Chân. Lòng hẹp hòi, ghen ghét sự sủng ái của Bùi Thù và Tần Dung, hãm hại hậu cung. Sự việc bại lộ, cấm túc tại Từ Quang Tự. Hồ nhân xâm lược, thiên hạ đại loạn, Viên Chiêu nghi báo thù, suốt đời bại liệt giường.

 

Tần Dung

 

Tần Dung, sinh năm Minh Quang thứ ba. Cháu gái của Binh bộ Thượng thư Tần Hiếu, trưởng Tần Nguyên là Lang trung Bộ Tư Khố của Binh bộ. Cùng Hoàng hậu và Bùi Thù nhập cung cùng năm, sinh Nhị Hoàng t.ử Mộ Dung Lễ và Đại Công chúa Mộ Dung Tương. Trong cung ngầm giúp đỡ Bùi Thù, cùng chống Mộ Dung Vũ và Hoàng hậu. Năm Chiêu Khánh thứ mười ba, cung biến thì rời cung.

 

Bùi Thù

 

Bùi Thù, sinh năm Minh Quang thứ ba. Trưởng nữ của Bùi Định Lễ, tính cách nhu mì, hiểu lễ nghĩa. Thuở nhỏ yêu mến Tiết Ngọc Trác, nhưng Tiết Ngọc Trác chiến tử. Mười bảy tuổi nhập cung, Hoàng đế sủng ái, sinh Tam Hoàng t.ử Mộ Dung Đệ. Vì oan án của nhà họ Bùi, giam lãnh cung hơn mười năm. Thích nuôi mèo, cùng mèo ăn cơm. Sau khi sự thật về việc quân Tiết gia t.ử trận, nàng báo thù Mộ Dung Vũ. Sau khi Bùi Lăng Vân lập tân triều, Bùi Thù là Trưởng công chúa.

 

Đỗ Thái Hậu

 

Đỗ Quân Nhu, trưởng tỷ của Ngự sử Đại phu Đỗ Dục, cô mẫu của Hoàng hậu Đỗ Như. Thuở nhỏ nhập cung, phong Đức Phi. Khi Tiên đế tại vị, Nguyên hậu hãm hại, tuyệt tự. Lòng sinh oán hận, mưu hại con của Tiên đế và Nguyên hậu. Sau đó phù Mộ Dung Vũ lên ngôi. Khi cung biến, c.h.ế.t tay Mộ Dung Tễ.

 

Mộ Dung Đệ

 

Mộ Dung Đệ, sinh năm Vĩnh Gia thứ tám. Con trai của Bùi Thù, thông minh tuấn tú. Trong cung giả điên để bảo mạng sống, mười hai tuổi xuất cung đến Lĩnh Nam, gặp Bùi Lăng Vân cùng những khác. Sau khi Bùi Lăng Vân đăng cơ, Mộ Dung Đệ vẫn phong Việt Vương, cai trị Lĩnh Nam. Thích Lĩnh Nam, thích Trường An.

 

Mộ Dung Chân

 

Mộ Dung Chân, sinh năm Chiêu Khánh nguyên niên. Do Hoàng hậu sinh , lập Thái tử. Tài năng bình thường, nhưng Hoàng đế sủng ái. Sau c.h.ế.t trong cung biến đại hỏa.

 

Mộ Dung Tề

 

Mộ Dung Tề, sinh năm Vĩnh Gia thứ sáu. Trưởng t.ử của Hoàng hậu, phản nghịch hoang đường, háo sắc vô học, Hoàng đế và Hoàng hậu ghét bỏ. Mười hai tuổi đuổi khỏi cung lập phủ, mười bốn tuổi phong Sở Vương. Khi Hồ nhân xâm lược, tiềm phục kinh thành quan sát cục diện. Sau mưu toan ngai vàng, ly gián Bùi Lăng Vân và Mộ Dung Đệ, Mộ Dung Đệ g.i.ế.c.

 

Mộ Dung Lễ

 

Mộ Dung Lễ, sinh năm Vĩnh Gia thứ tám. Con trai của Tần Dung, mười hai tuổi phong Lương Vương. Trời sinh mê ngủ, mỗi ngày cần ngủ lâu. Sau Thanh Dương Đạo trưởng coi trọng, cùng tu đạo. Là kỳ tài tu đạo, thấy một càn khôn khác.

 

Mộ Dung Tương / Ngũ Tương

 

Mộ Dung Tương, sinh năm Vĩnh Gia thứ mười hai. Con gái của Thục Phi Tần Dung, phong Ninh An Công chúa, giỏi võ nghệ, tính tình thẳng thắn, hợp ý Tô Tri và Viên Thải Vi. Thuở nhỏ ngây thơ, ép hòa , đường bỏ trốn thấy cảnh dân gian lầm than. Từng theo Viên Trì học thương pháp, đổi họ thành Ngũ, bái Ngũ Anh Nương thầy, truyền thừa Ngũ gia thương pháp.

 

Mộ Dung Tuân

 

Mộ Dung Tuân, sinh năm Minh Quang thứ sáu. Em trai cùng cha khác của Mộ Dung Vũ, phong thái tiêu sái, nhưng tính cách ưu mềm nhu nhược. Khi gặp nạn ở Giang Nam, Bùi Toàn cứu, ngầm nảy sinh tình cảm, cầu chỉ ban hôn. Vì sợ hãi hoàng quyền, khiến Bùi Toàn phá thai, Bùi Toàn thương. Cùng Hạ Nghiên sinh một trai một gái. Sau kích động mà hóa điên, c.h.ế.t vó ngựa của qua đường.

 

Hạ Nghiên

 

Hạ Nghiên, sinh năm Minh Quang thứ tám. Con gái của Hạ Đình Phương, mười bảy tuổi gả cho Mộ Dung Tuân Trắc phi, khi Bùi Toàn c.h.ế.t, phong Chính phi. Sinh Mộ Dung Minh, Mộ Dung Uyển. Từ nhỏ cưng chiều, tiêu dùng xa hoa, lòng kiêu ngạo. Khi thiên hạ đại loạn, con cái đều c.h.ế.t, kích động mà qua đời.

 

Mộ Dung Uyển

 

Mộ Dung Uyển, sinh ngày hai mươi hai tháng sáu năm Chiêu Khánh nguyên niên. Con gái của Mộ Dung Tuân và Hạ Nghiên, tư chất mẫn tiệp, tinh thông cầm kỳ thư họa. Năm tuổi phong Hành Dương Quận chúa, cao ngạo dã tâm. Từng chu với Hồ nhân, sự việc bại lộ thì tự sát.

 

Minh Đăng Đại Sư

 

Mộ Dung Tễ, năm sinh rõ, con trai đích thứ của Tiên đế. Thuở nhỏ Đỗ Thái hậu hãm hại, trốn thoát khỏi cung. Được t.ử Thần Y Cốc cứu, ẩn tại Từ Quang Tự ngoại ô kinh thành. Âm thầm mưu tính nhiều năm. Năm Chiêu Khánh thứ mười ba, dẫn tăng nhân hỏa thiêu Đông cung, g.i.ế.c Đỗ Thái hậu. Sau cùng t.ử quy ẩn sơn lâm, hỏi thế sự.

 

Ngộ Chân

 

Ngộ Chân, sinh năm Chiêu Khánh thứ ba, từ nhỏ là cô nhi của Từ Quang Tự, tình cảm sâu nặng với Minh Đăng Đại Sư. Thân hình tròn trịa, thích ăn hạt thông, mật ong và bánh màn thầu lớn. Tính tình thuần chân lương thiện, nhưng lời ứng nghiệm.

 

Cố Thanh Nịnh

 

Cố Thanh Nịnh, sinh năm Vĩnh Gia thứ mười hai. Gia cảnh sung túc, là địa chủ lớn tại địa phương. Thuở nhỏ bắt nạt, Tô Tri Tri giúp đỡ, kết bạn .

 

Ngô Triển

 

Ngô Triển, sinh năm Vĩnh Gia thứ mười một. Gia đình buôn bán, những năm đầu thua lỗ, nhờ bán mực Hắc Sơn mà phát đạt, trở thành thủ phủ Lĩnh Nam. Tích cực khai thác thương lộ mới. Khi trưởng thành, thành hôn với Cố Thanh Nịnh.

 

A Na La

 

A Na La, sinh năm Vĩnh Gia thứ tư, con trai của Mị Bà Vương. Thời đó quốc gia Mị Bà loạn lạc ngừng, tranh chấp dứt, A Na La tám tuổi theo cha chinh chiến sa trường. Sau Mị Bà Vương phản đồ A Lữ Ứng đ.â.m c.h.ế.t, may bỏ mạng, A Na La kế thừa vương vị, vì cha báo thù, xâm lược Đại Du, đại bại. Sau khi tự tay g.i.ế.c kẻ thù thì chiến t.ử sa trường, năm đó mới mười bảy tuổi.

 

Hách Liên Thuật Xích

 

Hách Liên Thuật Xích, con gái của Thiết Lặc Hãn Khả Hãn, cung thuật siêu phàm, dã tâm bừng bừng. Năm Chiêu Khánh thứ mười ba, dẫn binh công phá Trường An, xưng vương, nhưng binh bại, tay chân thương. Sau khi vết thương dần lành, nàng ngầm sai sát hại em trai là Hách Liên Ô Thấm. Kế đó dẫn bộ chúng tây thiên.

 

Hô Long

 

Hô Long, Hồn Tà Khả Hãn, cha ruột của Khổng Vũ. Trời sinh thần lực, dũng mãnh vô song. Hô Long ấp ủ dã tâm nam hạ mở rộng lãnh thổ, nhiều gây chiến ở Tây Bắc Đại Du. Sau khi Đại Tề kiến quốc phái binh tiễu phạt Hồn Tà quốc, Hô Long địch nổi, buộc dẫn bộ chúng rời khỏi thảo nguyên.

 

A Bảo

 

A Bảo, đại ưng trong thôn. Thuở nhỏ Tô Tri Tri cứu, nuôi trong núi. Có thể đ.á.n.h , mang vác vật, đưa thư, là trợ thủ đắc lực của thôn.

Loading...