Nuôi Nhầm Tiểu Oa Nhi . Quẩy Tung Cả Kinh Thành - Chương 422: - if tuyến - Ôm ta ---

Cập nhật lúc: 2025-11-21 13:52:24
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khổ nạn dân gian, bốn chữ chỉ tự trải nghiệm mới thể thấu hiểu.

 

Trong những ngày tháng Bùi Lăng Vân sống núi, thực sự thấu hiểu cuộc sống dân gian khốn khổ đến mức nào.

 

Ở trong căn nhà dột nát gió lùa, ăn cháo rau dại độn cám, khoác lên bộ quần áo vải thô cứng ngắc.

 

Hắn cần lo lắng phân biệt đường và muối, vì vốn dĩ chẳng đường cũng chẳng muối tinh.

 

, vẫn thuộc loại sống khá giả .

 

Ít nhất đói bụng, ít nhất quần áo che .

 

Bùi Lăng Vân sống ở Hắc Phỉ Sơn hai tháng, thu thập đủ chứng cứ, đợi đến khi quân đội do Hoàng thượng điều đến, dựa ngự chiếu mà Hoàng thượng ban, tóm gọn bộ quan tham thương gian ở Lĩnh Nam.

 

Sau khi loại bỏ những kẻ sâu mọt , Bùi Lăng Vân chính thức nhậm chức, chuyển huyện nha, trở thành Bùi huyện lệnh thực sự.

 

Hắn chia lương thực tịch thu từ bọn tội phạm cho bá tánh trong huyện, thúc giục giá lương thực thị trường giảm xuống, đồng thời áp dụng chính sách hạn chế mua hàng cho mỗi gia đình, ngăn chặn việc tích trữ lương thực lượng lớn.

 

Đồng thời, cũng cho tu sửa thủy lợi ở Bạch Vân huyện, chuẩn cho việc tưới tiêu mùa xuân năm .

 

Bùi Lăng Vân ngày ngày chạy ngoài, đích đến từng thôn làng để thị sát, gương mặt trắng trẻo cũng đen sạm ít.

 

Hắn còn mặc vân cẩm, còn dùng chén men xanh nữa.

 

Bởi vì phát hiện những bộ quần áo thông thường cũng thoải mái, nhẹ nhàng, còn bền bỉ, ít nhăn.

Mèo Dịch Truyện

 

Uống nước nhất thiết dùng chén sứ, khi mồ hôi nhễ nhại, dùng bát lớn của nông gia uống một ngụm nước sạch ngọt lành cũng dễ chịu.

 

Bùi Lăng Vân cảm thấy dường như thích nghi với cuộc sống ở Lĩnh Nam, ngay cả việc muỗi đốt cũng trở thành thói quen.

 

Thế nhưng vẫn cảm thấy gì đó đúng.

 

Vào những lúc rảnh rỗi buổi tối, dạo trong sân ánh trăng, luôn vô cớ nhớ đến con gái lúc hung dữ lúc núi .

 

Có vài , thậm chí còn mơ thấy về Hắc Phỉ Sơn, thấy Ngũ Anh Nương tiến gần về phía , vây góc tường, mỉm .

 

Hắn chìm một biển trong mắt nàng, tim đập dữ dội, giật tỉnh giấc.

 

Mỗi như , thức dậy xử lý công vụ, ép nghĩ đến chuyện trong mơ nữa.

 

Các nha dịch trực đêm trong huyện nha thấy Bùi huyện lệnh vì bá tánh mà quên ăn quên ngủ đến mức , liền truyền chuyện khắp nơi.

 

Ai nấy đều Bùi huyện lệnh chính là vị quan cần mẫn nhất ở Tầm Châu của họ.

 

Bùi Lăng Vân lấy danh nghĩa thăm hỏi, đó cũng đến Hắc Phỉ Sơn hai ba , nhưng nào cũng khéo, gặp Ngũ Anh Nương.

 

Ngũ Anh Nương đều việc ngoài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nuoi-nham-tieu-oa-nhi-quay-tung-ca-kinh-thanh/chuong-422-if-tuyen-om-ta.html.]

 

Đến Tết, của Hắc Phỉ Sơn đến huyện nha.

 

Bùi Lăng Vân nhiệt tình đón, nhưng thấy thất vọng khi chỉ thấy Lão Từ và lão Tần.

 

Lão Tần và những khác mang theo một ít thức ăn núi đến, rằng từ khi Bùi Lăng Vân nhậm chức, cuộc sống của họ khá hơn nhiều. Vì đây họ những điều sai trái, nên đặc biệt đến để xin .

 

Bùi Lăng Vân hỏi thăm Ngũ Anh Nương , gần đây thể khỏe .

 

Lão Từ: “Anh Nương là trẻ tuổi nhất và khỏe mạnh nhất núi chúng , ăn ngủ , khỏe lắm!”

 

Bùi Lăng Vân xong mỉm , hỏi thêm, tỏ vẻ mấy bận tâm.

 

đêm đó, một uống hết một bầu rượu trong lòng buồn bực.

 

Uống say mèm chìm giấc mộng.

 

Hắn mơ thấy Ngũ Anh Nương.

 

Giấc mơ chút khác biệt so với đây.

 

Hắn thấy Ngũ Anh Nương như tiên nữ giáng trần từ trung ban đêm, đáp xuống hậu viện huyện nha, ngay mặt .

 

Ngũ Anh Nương hai lời liền vác lên, phòng ném lên giường.

 

Ném như một bao cát xong, nàng xoay định bỏ .

 

Bùi Lăng Vân vội vã kéo nàng , mặt đỏ bừng, phẫn nộ xen lẫn oan ức hỏi:

 

“Ngươi vì đến thăm ?”

 

“Vì đến thăm ngươi, ngươi đều mặt? Ngươi cố ý tránh mặt ?”

 

“Ngươi xem ngươi kìa, ngươi ngay cả trong mơ cũng gặp !”

 

Thân hình Ngũ Anh Nương khựng , trong mắt lóe lên vẻ kinh ngạc.

 

Bùi Lăng Vân càng dùng sức kéo tay áo Ngũ Anh Nương, khóe mắt vốn dĩ lạnh nhạt thường ngày giờ đây thêm vài phần quyến rũ, :

 

“Đến đây, ngươi bắt đầu .”

 

“Bắt đầu cái gì?” Ngũ Anh Nương ngơ ngác hỏi.

 

“Ép góc, ôm , giống như tối hôm .” Bùi Lăng Vân duỗi thẳng cổ.

 

Cằm Ngũ Anh Nương suýt chút nữa rớt xuống đất.

 

 

Loading...