Nuôi Nhầm Tiểu Oa Nhi . Quẩy Tung Cả Kinh Thành - Chương 411: --- Viên

Cập nhật lúc: 2025-11-21 13:52:14
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cố Thanh Nịnh và Ngô Triển chơi ở Hắc Phỉ Sơn một ngày, tối đến thì nghỉ núi.

 

Cố Thanh Nịnh và Tô Tri Tri ở cùng một phòng, giống như hồi nhỏ ở ký túc xá thư viện, hai ngừng nghỉ, đến tận nửa đêm mới ngủ.

 

Ngô Triển và Tiết Triệt ngủ chung một phòng, hai cũng ít chuyện để .

 

Tiết Triệt hết đến khác chúc mừng Ngô Triển, rằng bọn họ là một đôi giai ngẫu.

 

Trong ánh nến, Ngô Triển trêu ghẹo Tiết Triệt:

 

“Tiết Triệt, phò mã dễ chút nào . Công chúa phận tôn quý, trong kinh thành bao nhiêu thế gia t.ử đều đang dòm ngó, đầu ai nấy đều sẽ đến mặt công chúa mà săn đón. mà, cận thủy lâu đài tiên đắc nguyệt, ngày ngày ở bên công chúa, cố gắng nhiều hơn nữa đấy.”

 

Tai Tiết Triệt ửng một tầng hồng nhạt, sắc mặt tự nhiên đầu :

 

“Ta khi nào ...”

 

“Ta đoán mà,” Ngô Triển quan sát sắc mặt Tiết Triệt, cố ý thở dài, “Chẳng lẽ đoán sai ? Chậc, uổng công còn đặc biệt mang cho bí tịch công tâm, xem cần dùng đến ...”

 

Đầu Tiết Triệt trở : “Bí tịch gì?”

 

Ngô Triển: “Chẳng phò mã ?”

 

Tiết Triệt mím môi, ngoài cửa sổ một cái hạ thấp giọng :

 

“Ta khi nào nữa?”

 

“Nói sớm hơn chứ, hừm, uổng công mà sưu tầm một phen.”

 

Ngô Triển đưa tay trong ngực, lấy một cuốn sách, thần thần bí bí :

 

“Bên trong thể sẽ dạy cách để bước lên vị trí phò mã đó.”

 

Cổ họng Tiết Triệt khô khốc, đợi đến khi rõ tên sách, tay run lên một chút.

 

Trong ánh nến lung lay, bìa sách hiện rõ một hàng chữ:

 

【Công chúa xinh kiêu căng, Phò mã câu dẫn nghệ cao cường】

 

Tiết Triệt tùy ý lật vài trang, nội dung gì mà cả khuôn mặt phút chốc đỏ bừng như chiếc đèn lồng.

 

“Thứ, thứ sách dâm uế tà môn thế , quả thực thể nào xem nổi!”

 

Tiết Triệt đặt sách sang một bên, dám hồi tưởng những nội dung hỗn loạn .

 

Ngô Triển ngớ , cầm sách :

 

“Không , đây là sách đàng hoàng mà, chỗ nào thể xem nổi chứ?”

 

Mặt Tiết Triệt nóng bừng, lớp da mỏng manh như lửa đốt:

 

“Dù cũng xem, và Chi Chi là thanh mai trúc mã, từ nhỏ hiểu rõ ngọn ngành, sẽ học cái kiểu dáng đó!”

 

“Không , còn một cuốn về thanh mai trúc mã đây, cuốn giữ quy củ, thích hợp với .” Ngô Triển như ảo thuật móc một cuốn sách từ trong ngực.

 

Tiết Triệt lướt mắt qua, thấy bìa sách :

 

【Thanh mai trúc mã nhà bên sáng như trăng, say ngủ trong trướng đào ngát hương】

 

Cuốn cũng giống sách giữ quy củ chút nào.

 

Tiết Triệt nhíu mày: "Chàng tìm mấy cuốn sách nhiễu loạn tâm trí ?"

 

Ngô Triển: "Chúng đây ở thư viện một bạn học tên là Mộc Hương Đài, đây đều là do nàng . Người công dài hạn thoại bản dễ dàng, đây mua hai cuốn để ủng hộ ."

 

Tiết Triệt thở dài một tiếng, cảm khái: "Không ngờ bạn học năm xưa còn sa sút đến mức ."

 

Ngô Triển cầm sách hỏi: "Rốt cuộc ?"

 

Tiết Triệt đỏ mặt lời nào.

Mèo Dịch Truyện

 

“Vậy thôi, Tiết Đại Công tử, tiểu nhân chỉ thể giúp ngài đến đây thôi, những chuyện khác thì lực bất tòng tâm .”

 

Ngô Triển ném sách sang bên gối, ngả đầu xuống ngủ.

 

“Có đừng mà hối hận đấy nhé...”

 

Ngô Triển lẩm bẩm mấy câu, dùng chăn trùm kín đầu, ngủ .

 

Tiết Triệt cũng xuống ngủ.

 

Trên núi, đêm tối tịch mịch.

 

Ánh trăng dịu dàng rọi cửa, phủ một lớp lụa vàng ấm áp.

 

Tiếng hít thở đều đặn và dài của Ngô Triển vang lên.

 

Tiết Triệt mở mắt, một tay nhanh chóng vớ lấy cuốn sách bỏ quên bên gối, mượn ánh trăng bên cửa sổ, nín thở tập trung nghiên cứu kỹ lưỡng...

 

Trời sáng rõ.

 

Chim cành cây xanh biếc và gà chạy loạn đất đồng thời cất tiếng kêu, đ.á.n.h thức cả ngọn núi.

 

Khi Ngô Triển tỉnh dậy, thấy tiếng Tiết Triệt luyện kiếm bên ngoài.

 

Còn bên gối , cuốn sách vẫn yên, dường như từng ai lật giở.

 

Ngô Triển tặc lưỡi lắc đầu, tiếc nuối cất sách .

 

Cố Thanh Nịnh và Ngô Triển ăn cơm trưa xong thì cáo từ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/nuoi-nham-tieu-oa-nhi-quay-tung-ca-kinh-thanh/chuong-411-vien.html.]

Bọn họ ở nhà riêng đều còn nhiều chuyện lo liệu, thể ở lâu.

 

Tô Tri Tri và Tiết Triệt hôm nay cũng việc .

 

Bọn họ đến nghĩa địa núi, dọn dẹp bia mộ Bùi gia.

 

Sau khi Bùi Lăng Vân đăng cơ phái dời mộ Bùi gia về Trường An, Hắc Phỉ Sơn bây giờ chỉ còn bia mộ.

 

dù chỉ còn bia mộ, Tô Tri Tri cũng đến xem.

 

Hồi nhỏ mỗi nàng đến bia mộ đặt những bông hoa nhỏ, trái cây nhỏ, đều cảm thấy thiết và an lòng.

 

Tô Tri Tri đặt mấy quả nhỏ ngay ngắn bia mộ Bùi Toàn.

 

“A Triệt.”

 

“Chi Chi?” Tiết Triệt đầu , mắt hai quầng thâm đen kịt.

 

Tô Tri Tri: "Tối qua ngủ ?"

 

“Ta ngủ , nhưng ngủ ngon.” Giọng Tiết Triệt nhỏ, còn lo lắng Chi Chi hỏi ngủ ngon .

 

Chi Chi hỏi nữa, chỉ một tiếng: "Ồ."

 

Tư duy của Chi Chi luôn nhảy vọt, bất cứ lúc nào cũng thể chuyển sang chủ đề tiếp theo.

 

Nàng ngẩng đầu mây trời, chợt nảy ý nghĩ:

 

“A Triệt, hôm nay đột nhiên một suy nghĩ.”

 

Tiết Triệt bên cạnh Tô Tri Tri: "Nàng ."

 

Tô Tri Tri: "Ta cảm thấy đời những nhân duyên sắp đặt sẵn, cần gặp, dù thế nào cũng sẽ gặp."

 

“Phụ đôi khi sẽ , nếu năm đó Bùi gia xảy chuyện thì sẽ gặp mẫu , nhưng nghĩ như , cảm thấy phụ chính là phụ , mẫu chính là mẫu , dù thế nào cũng .”

 

“Ví dụ, bất kể sinh ở Hắc Phỉ Sơn , đều sẽ gặp Tần gia gia và Khổng Võ bọn họ, bất kể Thanh Xà Trại , đều sẽ quen .”

 

Tô Tri Tri chắc chắn.

 

Tiết Triệt xong khẽ mỉm , đặc biệt là nửa câu cuối.

 

Chàng tin điều , trong vạn ngàn thế giới, duyên mới thể hội ngộ.

 

Họ lau sạch bia mộ, sóng đôi bãi cỏ, lặng lẽ ngắm những áng mây lững lờ trôi bầu trời.

 

Gù—

 

A Bảo lượn vòng .

 

Sau một ngày tiêu phí hậu sơn, khi trời sắp tối, dân làng gọi xuống ăn cơm:

 

“Cơm xong —!”

 

“Cơm xong —!”

 

Tiếng hô vang vọng khắp sườn núi.

 

Tô Tri Tri và Tiết Triệt cùng về phía làng.

 

Hai bóng hình ánh hoàng hôn kéo dài phía .

 

“Tri Tri, A Triệt, ăn cơm thôi.”

 

“Tối nay đầu sư t.ử và cá sốt chua ngọt đấy.”

 

“Đi, , , tối nay uống vài chén.”

 

“A, a a…”

 

Ngày càng nhiều tụ tập .

 

Khổng Võ há cái miệng lưỡi, vui vẻ.

 

Tần lão đầu nheo mắt ngoáy tai, vẻ mặt thong dong tự tại.

 

Hai bóng hình đất biến thành ba, bốn, năm… nhiều bóng hình tụ , hòa một mảng trong ánh chiều tà rực rỡ.

 

Tiết Triệt thấy vầng mặt trời sắp lặn ở đỉnh núi phía Tây.

 

Vẫn đỏ, vẫn tròn, vẫn giống như lòng đỏ trứng muối đầy dầu mỡ như cái năm lên núi.

 

Chàng mỉm .

 

Tô Tri Tri: “Chàng đang nghĩ gì ?”

 

Tiết Triệt: “Ta đang nghĩ về những ngày cùng nàng học trong làng.”

 

Chàng từng nghĩ duy nhất trọn vẹn trong họ.

 

giờ đây mới hiểu, mái nhà đó chẳng ai là trọn vẹn cả.

 

Họ khiếm khuyết, họ phiêu bạt, họ sa sút.

 

một nhóm trọn vẹn tụ , giống như mộng và mộng ghép , nương tựa chặt chẽ—

 

Cuối cùng ghép thành một vòng tròn viên mãn.

 

(Kết thúc tuyến chính)

 

 

Loading...